Khúc Duyệt nhìn dáng vẻ như đối mặt với đại địch của Ẩm Triều Tịch, hỏi: "Tiền bối Câu Lê là kẻ thù của ngài?"
Là kẻ thù đánh không lại? Nếu không làm sao Kiếm Tiên lại phải trốn tránh tà ma chứ?
Ẩm Triều Tịch đau đầu: "Hắn là đồ đệ của ta."
"Đồ đệ?"
Là đồ đệ thì sao phải trốn tránh?
Khúc Duyệt chợt nghĩ ra: "Là vị phản đồ kia của ngài?"
Dạy dỗ hơn trăm người, cuối cùng được kẻ phản đồ đó?
Ẩm Triều Tịch: "Đúng vậy, đúng là hắn."
Khúc Duyệt không thể tin: "Lý nào trùng hợp như vậy chứ, có thể trùng tên không?"
Ẩm Triều Tịch lắc đầu: "Có lẽ không phải trùng hợp, trước kia hắn vẫn luôn muốn giết ta, tám phần là đuổi theo dấu vết của ta đi đến địa cầu của cô nên mới bị tóm."
Có khả năng này, Khúc Duyệt lôi ra đàn tỳ bà: "Vậy vãn bối đưa ngài trở về trước."
Ẩm Triều Tịch gật đầu liên tục, dặn dò: "Khúc tiểu cô nương, ngàn vạn lần đừng cho hắn biết ta đang ở trong tháp nhé."
Khúc Duyệt vuốt vuốt cây đàn, khó xử nói: "Nhưng vãn bối cảm thấy hắn đã biết rồi."
Ái chà chà, Ẩm Triều Tịch càng đau đầu hơn: "Nếu như hắn chưa biết thì đừng cho hắn biết."
Khúc Duyệt đáp: "Đã hiểu."
Ẩm Triều Tịch trông không có vẻ gì sợ hắn, có lẽ chỉ là khó đối mặt chăng?
Đồ đệ làm phản xong, sư phụ lại càng chột dạ hơn, thế gian này chắc chỉ mình hắn.
Khát vọng cầu sinh của Ẩm Triều Tịch vô cùng mạnh mẽ nên Khúc Duyệt chỉ niệm chú mười lần đã có thể đưa hắn về Thiên La Tháp.
Sau đó nàng gọi Nhất Tuyến Khiên, báo cho Khúc Tống biết tin đã bắt được Chi Kỳ.
Anh nói cho nàng biết chú ngữ giải phong ấn của lồng số tám.
Sau khi học thuộc, Khúc Duyệt hỏi: "Nhị Ca, vì sao ma quân Câu Lê bị bắt vào tháp vậy?"
Khúc Tống nói: "Hắn có khí hung bạo có thể gây ảnh hưởng lên trí não của người và động vật, khiến họ trở nên hung hăng và bạo lực."
"Hắn đến thế giới của chúng ta gây nên chiến tranh?"
"Phải, đồng thời, chiến tranh giết chóc xảy ra cũng phóng thích nhiều khí hung bạo cho hắn hấp thu và tu luyện."
"Hắn đi theo Kiếm Tiên tiền bối tới sao?"
"Việc này không rõ.
Người quản lý Thiên La Tháp năm đó đã ngã xuống, không có hồ sơ lưu trữ."
Thật ra là có hồ sơ nhưng Liên minh bị Khúc Xuân Thu và Giang lão tổ cưỡng chế giao vào tay quốc gia, những người trong Liên minh cũ bất mãn nên trong lúc chuyển giao đã cố ý phá hủy.
Khúc Tống nhắc nhở: "Vì vậy khi muội đưa ma quân Câu Lê ra ngoài phải đặc biệt cẩn thận, đừng để khí hung bạo của hắn ảnh hưởng."
Cho dù đã thõa thuận đàng hoàng nhưng ma tu trở mặt vẫn là chuyện thường thấy.
Tuy nhiên bị cầm tù trong Thiên La Tháp rất nhiều năm khiến tâm khát máu của hắn đã giảm đi rất nhiều.
"Được, muội biết rồi." Khúc Duyệt nhớ kỹ lời dặn dò, rồi nói tiếp, "Nhị Ca, giúp muội tìm vài tiền bối từng làm việc trong Liên minh, hỏi thăm chuyện cũ của Câu Lê được không?"
Nàng không tò mò, chỉ vì xua tan chấp niệm và cảm hóa bọn họ là nhiệm vụ phụ thân giao cho nàng.
Hơn nữa, các cao thủ ấy ra tay giúp đỡ nàng chính là ân tình, nàng cần phải đền đáp, bao gồm cả việc ma quân Câu Lê nghĩ ra được cách đối phó với Quả Ác.
Sau khi ngắt Nhất Tuyến Khiên, Khúc Duyệt tung đàn tỳ bà lên không trung, trước khi niệm chú, nàng nhắc nhở Quân Chấp: "Tiền bối, lần này phải cẩn thận, đây là nhân vật nguy hiểm."
Quân Chấp đã sẵn sàng: "Được."
Khúc Duyệt cố gắng dẹp bỏ căng thẳng, ổn định cảm xúc, định tâm bắt đầu niệm chú.
Niệm đến lần thứ bảy mươi sáu tỳ bà mới có phản ứng, tương tự những lần trước, ánh sáng vàng chiếu xuống đất, một hình người dần ngưng tụ.
Tóc dài đen nhánh, khuôn mặt rắn rỏi, dáng người đĩnh bạt, trông chẳng khác gì người bình thường, ngoại trừ con ngươi màu tím nhạt cho thấy người này dường như mang trong mình huyết thống yêu tộc.
Y phục rách nát giống Cửu Hoang nhưng lại có điểm khác, trước khi bị rách hẳn là một bộ y phục đẹp đẽ sang trọng.
Những vết rách trên áo tựa như bị cắt bởi kiếm khí.
Câu Lê đã nói chuyện với Khúc Tống nên tiếp thu tình hình trước mắt rất nhanh, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Khúc Duyệt đang thu hồi tỳ bà.
Nàng chắp tay hành lễ: "Vãn bối..."
Câu Lê: "Miễn, ta biết ngươi là ai."
Giọng nói này...!Không phải giọng đã nghe khi nàng ở tầng mười tám cùng Cửu Hoang.
Khúc Duyệt cảm thấy hơi thất vọng, nàng vẫn luôn đinh ninh người đã hai lần lên tiếng kia là Câu Lê.
Câu Lê có vẻ như không thích nói dài dòng: "Ngươi có tin tức của Quả Hợp Đạo Ác?"
Khúc Duyệt liền chỉ vào Giang Thiện Duy đang nằm trên đất: "Trốn trong thân thể sư đệ ta." Rồi nhấn thật mạnh, "Xin tiền bối đừng tổn thương sư đệ ta!"
Câu Lê đi đến trước mặt Giang Thiện Duy, nhíu mày: "Khí tức có thể dung hợp thế này...!Quả Hợp Đạo Thiện à?"
Trước kia Khúc Duyệt hoàn toàn không biết gì về Quả Hợp Đạo Thiện Ác, nhưng bây giờ xem ra, trong thế giới của các cao thủ đây chẳng phải chuyện bí mật gì.
Câu Lê lật tay, lòng bàn tay hiện ra một cái móc câu đen tuyền, được xâu vào một sợi dây chuyền bạc sáng bóng.
Thấy động tác đang định xuyên qua ngực Giang Thiện Duy của Câu Lê, Khúc Duyệt muốn ngăn cản nhưng lại nghe hắn nói: "Không việc gì, dùng để câu hồn, không tổn thương hắn đâu!"
Quả nhiên, móc câu xuyên qua vị trí trái tim của Giang Thiện Duy nhưng quần áo vẫn nguyên vẹn, càng không có máu chảy ra.
"Ra ngoài!"
Cùng với tiếng quát chói tai của Câu Lê, dây bạc kéo một cái, lôi tuột Chi Kỳ ra khỏi cơ thể Giang Thiện Duy.
Chiếc móc đen xuyên thấu xương tỳ bà của hắn, chặt chẽ khóa trụ.
Chi Kỳ r/ên rỉ đau đớn.
Quả nhiên tà ma phải do tà ma xử lý, Khúc Duyệt bội phục thủ đoạn của Câu Lê, chiếc móc này hẳn là pháp bảo bản mệnh của hắn.
Vì Kim Quang Lưu Ly Tráo che chắn nên Bì Bì ở một góc tường tiêu hóa đan dược không nghe được gì.
Nhưng nó nhìn thấy Ẩm Triều Tịch biến mất, sau đó Câu Lê xuất hiện, còn lôi một người ra khỏi thân thể Giang Thiện Duy, nó giật mình liên tiếp mấy phen.
Mà người bị lôi ra này giống hệt Giang Thiện Duy.
Khi nãy hình như cậu ta có nói là đệ đệ song sinh của cậu ta.
Bì Bì nhìn chằm chằm Chi Kỳ đang ngã bên cạnh Giang Thiện Duy, hẳn là đang cực kỳ đau đớn, môi mím chặt, ánh mắt trầm tĩnh.
Hình ảnh này khiến nó nhớ đến một con hạc vô cùng không giống hạc bình thường nó đã từng gặp trước đây.
Nó chuyển ánh mắt sang Giang Thiện Duy bên cạnh, thầm nghĩ thật quá thần kỳ.
Rõ ràng cùng mái tóc xoăn ấy, tướng mạo ấy, nhưng người kia như sư tử cùng đường bí lối, Giang Thiện Duy lại giống chú chó xù chảy nư/ớc dãi trong lúc ngủ...
Khúc Duyệt trong trạng thái chờ Câu Lê và Chi Kỳ giải quyết ân oán giữa họ trước đột nhiên lại nghe Câu Lê nói: "Quả Hợp Đạo Ác này còn non, không phải thứ ta đang tìm."
Quân Chấp ngạc nhiên: "Thế gian còn có Quả Hợp Đạo Ác khác nữa ư?"
"Một cây chỉ có hai quả nhưng Cây Hợp Đạo lại không chỉ có một." Trước kia Khúc Duyệt cũng không nói kỹ càng tỉ mỉ cho Quân Chấp.
Câu