Cùng lúc đó, bệnh viện nhân dân Tô Hàng, vài vệ sĩ mặc vest đen trực tiếp vọt vào phòng bệnh, đem bác sĩ y tế đang cấp cứu cho Cacao ném ra ngoài.Khương Vũ Nhu sốt ruột, tê tâm liệt phế hô: “Các người là ai? Các người muốn làm gì? Con gái của sắp chịu đựng không nổi rồi!”Cộp cộp!Tiếng giày da đạp lên gạch men sứ giống như chuông tang Tử Thần, ở phòng cấp cứu vang lên.Một người đàn ông tuổi trẻ soái khí mặc vest trắng đi đến, khóe miệng mang theo nụ cười âm lãnh, nói: “Khương Vũ Nhu, thế nào, điều kiện mà tôi nói cô đã suy xét rõ ràng chưa? Lần này tai nạn xe cộ chỉ là một cái cảnh cáo nhỏ nhỏ, chỉ cần cô đáp ứng điều kiện của tôi, ngủ với tôi vài đêm tôi sẽ trả toàn bộ viện phí cho con gái cô, tôi còn tìm bác sĩ tốt nhất nữa.Khương Vũ Nhu quay đầu nhìn về phía người đàn ông cao lớn kia, lông mi hạ xuống hiện ra nồng đậm hận ý, trực tiếp nhào lên nắm lấy cà vạt đối phương, kêu gài cuồng loạn: “Kim Thái! Là anh, là anh kêu người đâm vào con gái tôi! Tại sao anh làm như vậy, vì cái gì? Con bé mới 4 tuổi, mới 4 tuổi thôi huhuhuhuKhương Vũ Nhu gào khóc, nước mắt tràn ra, không ngừng dùng nắm tay đấm vào người đàn ông trước mặt.Bang!Kim Thái đột nhiên trực tiếp giáng một cải tát vào mặt Khương Vũ Nhu, rồi sau đó gắt gao nắm lấy cổ tay non mịn của Khương Vũ Nhu, lạnh giọng tàn khốc cảnh cáo nói: “Khương Vũ Nhu! Đây là do cô tự chuốc lấy! Lão tử tiêu nhiều tiền ở trên người cô như vậy, cô cư nhiên dám không để ý tôi! Tôi biết, Cacao là tất cả của cô cho nên, tôi muốn huỷ hoại nó, tôi tìm một cái xe thật to cố ý đâm vào nó, phanh......!Cô nghe xem, thanh âm thật dễ nghe.”“A a al Kim Thái, anh là ác ma! Anh quá bi3n thái! Tôi muốn báo cảnh sát bắt anh! Tôi liều mạng với anh!”Khương Vũ Nhu căn bản không chịu nổi, liều mạng muốn tránh thoát nhưng là Kim Thái lại tát cô một cái rồi sau đó gắt gao nắm tóc Khương Vũ Nhu, nhéo gương mặt sưng đỏ tràn đầy nước mắt của cô, nói: “Cô liều mạng với tôi? Tin hay không, chỉ cần một câu của tôi toàn bộ bệnh viện này không có người nào dám chữa trị cho con của cô! Chẳng lẽ, cô nguyện ý nhìn đứa con hoang đáng thương này chết ở bệnh viện?"“Cô có nghe thấy không.”Kim Thái nhắc nhở nói.Trên giường bệnh, hơi thở Cacao suy yếu mang dưỡng khí, ánh mắt uể oải nhìn Khương Vũ Nhu bị Kim Thải nhục nhã, run rầy vươn tay nhỏ tràn đầy máu tươi, nói: “Mẹ, chú là người xấu buông mẹ cháu ra, ba cháu sắp trở lại rồi, mẹ nói ba sẽ đến xem Cacao, ba nhất định sẽ đánh chủ, ba là siêu nhân.”"Huhuhuhu!"Khương Vũ Nhu bị Kim Thái nhéo cằm không thể nhúc nhích, sớm đã rơi lệ đầy mặt, bất lực mà thống khổ nức nở: “Cacao, con gái của mẹ đều là mẹ không tốt.”Rồi sau đó, Khương Vũ Nhu trực tiếp uốn gối, quỳ gối trước mặt Kim Thái, ôm đùi anh ta, gào khóc xin tha nói: “Kim thiếu gia, toi cầu xin ngài, buông tha cho tôi và con gái của tôi đi, Cacao mới 4 tuổi a, con bé mới 4 tuổi thôi, cầu xin ngài, ngài nói cái gì tôi cũng đều đáp ứng ngài, cầu xin ngài, để bác sĩ cứu giúp con gái của tôi đi.”Khương Vũ Nhu không ngừng dùng đầu đập xuống đất gạch, bang bang vang, đầu rất nhanh bị chảy máu.Kim Thái hừ lạnh một tiếng, ngồi xổm xuống, một phen nhéo khuôn mặt đầy nước mắt của Khương Vũ Nhu, tấm tắc lắc đầu nói: “Khương Vũ Nhu, sớm biết có ngày hôm nay hà tất lúc trước phải làm vậy chứ, tôi cũng không muốn nha, cô nhìn xem cô xem khóc thành ta như vậy, tôi thực thương tâm.”Nói, Kim Thái còn từ trong túi áo vest móc ra khăn tay, thế Khương Vũ Nhu nhẹ nhàng chà lau nước mắt, cả người Khương Vũ Nhu run rẩy, không dám trốn tránh.“Được rồi, cho cô mười phút, trang điểm đẹp một chút, tôi ở trên xe bên ngoài chờ cô.
Nhớ kỹ, lựa chọn của cô sẽ quyết định con gái cô sống hay chết.”Nói xong, đầy mặt Kim Thái toàn là nụ cười gian trả tiến đến bên tại Khương Vũ Nhu, nhỏ giọng nói: “Tôi đã gấp đến mức không chờ nổi muốn có được cô rồi, Khương Vũ Nhu, cô là của tôi, ha ha ha."Kim Thái rời khỏi phòng cấp cứu, vừa ra cửa, ánh mắt anh ác độc nhìn thuộc hạ, nói: “Trong lát nữa, sau khi cô ấy bước ra thì không cho bất luận bác sĩ nào đi vào cứu tiểu con hoang kia! Tôi muốn nó chết!"“Vâng, Kim thiếu giaMấy tên thủ hạ đáp.Khương Vũ Nhu ở phòng bệnh, quỳ bò tới đầu giường, gắt gao lôi kéo tay nhỏ Cacao, thay cô bé lau lau khỏe mắt còn đang rơi nước mắt, nói: “Cacao, không phải sợ, đừng khóc, mẹ ở đây, mẹ ở đây.”“Mẹ ơi, Cacao đau, cả người Cacao đều đau, ba ba khi nào mới đến xem Cacao vậy.
Mẹ, mẹ đừng đi với người xấu đó.”Trên giường bệnh Cacao, ánh mắt thanh triệt nhìn Khương Vũ Nhu.Khương Vũ Nhu lau lau nước mắt, hít sâu mấy hơi thở, hồn hôn trên trán Cacao, môi run rẫy, nước mắt lăn xuống, “Cacao yên tâm, mẹ đi ra ngoài một chút lập tức liền trở về.
Đây là số điện thoại của ba, nếu con nhớ ba thì có thể gọi cho ba, ba nhất định sẽ trở về.
Không phải con muốn gặp ba nhất sao, Cacao phải kiên cường nga.”Khương Vũ Nhu nói xong, đưa điện thoại di động nhét vào trong tay Cacao, rồi sau đó đứng dậy, nhìn vài lần đứa con gái đáng thương của mìnnh, cô xách túi xách lên vọt vào buồng vệ sinh, vẽ mắt vẽ mày, đồ phấn, tô son môi.Cuối cùng, Khương Vũ Nhu nhìn người phụ nữ mỹ diễm động lòng người trong gương, đem nước mắt trong hốc mắt nghẹn trở về, yên lặng ở một bên cầm lấy dao gọt hoa quả đã chuẩn bị tốt bỏ vào túi.Rồi sau đó, cô rời khỏi phòng bệnh, đi ra bệnh viện, đi tới cửa, nhìn thấy xe hơi S đậu ở cửa.Khương Vũ Nhu gắt gao xiết chặt túi xách, hít sâu một hơi, nâng bước lên xe.“Lái xe.”Kim Thái ngồi ở bên trong xe, hút xì gà, mặt đầy tươi cười như kiểu gian kế thực hiện được.Mà giờ phút này, trong phòng cấp cứu, vài bác sĩ muốn vọt vào tới cấp cứu cho Cacao nhưng lại bị thủ hạ Kim Thái ở cửa trực tiếp ngăn bọn họ lại, đe dọa nói: “Kim đại thiếu có lệnh, bất luận kẻ nào không được tới gần phòng cấp cứu này nửa bước! Người vi phạm, giết!"“Này...”“Nhưng là, cô bé bên trong nếu không được cứu giúp tiến hành giải phẫu kịp thời sẽ chếtBác sĩ gấp muốn khóc, các cô chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bé nằm trên giường bệnh kia, thân mình không ngừng phát run, máu tươi không ngừng từ miệng vết thương chảy ra.“Mẹ, Cacao đau, ba ba chừng nào thì trở về, mẹ bị người xấu mang đi, Cacao mệt mỏi quá, Cacao đau quá.”Cacao nho nhỏ, trong tay gắt gao bắt lấy di động Khương Vũ Nhu lưu lại, không ngừng nói với số điện thoại đã được gọi.Mà lúc này, một thủ hạ vest đen trầm khuôn mặt đi vào, đoạt lấy di động trong tay Cacao, trực tiếp ném vỡI“Tiểu gia hỏa, gọi điện thoại cho ai thế! Tìm chết sao!" Thủ hạ vest đen gầm lên một tiếng, trực tiếp đem dưỡng khí của Cacao rút ra.Anh ta ném nát hy vọng của Cacao, cũng nhổ hy vọng sống sót của Cacao.“A, không được...!Đó là ba ba, là ba mà huhuhu.”Cacao khóc thật sự thương tâm, bởi vì cảm xúc kích động, trực tiếp liên lụy đến miệng