Thân như Thương Long, lông mày trụy ngân hà, tối cao đương thời!Mà trong vòng tay của anh, thân thể yếu ớt tràn đầy máu của Khương Vũ Nhu, giống như một chiếc áo cưới lộng lẫy như Hồng liên thịnh thế!Tiêu Chiến lạnh lùng nhìn Kim Chính Long, sát ý trong mắt sớm đã không nhẫn nại được!Anh nổi giận gầm lên một tiếng: “Nhà họ Kim, giết không sót một aijlll”Giờ phút này cả người Kim Chính Long, sớm đã sợ hãi đến phát run!Sắc mặt ông ta tái nhợt không còn giọt máu nhìn khí thể xông thẳng trời cao, giống như cầu vồng, run giọng hỏi: “Cậu...!rốt cuộc cậu là ai?! Tại sao cậu lại có Thanh Vân chiến bào Kim Long II!"Kim Chính Long sợ hãi!Nỗi sợ hãi từ tận đáy lòng!Ông đã quên mất mình chính là chủ nhà họ Kim đứng đầu Tô Hàng và quên mất rằng ông phải làm gì hôm nay! Ngay cả khi bên cạnh nhà họ Kim có hàng ngàn tên côn đồ và hàng chục sát thủ máu lửa do nhà họ Kim đào tạo với giá cao, nhưng điều này vẫn không khiến Kim Chính Long có đủ tự tin!Ánh mắt Tiêu Chiến tràn đầy túc sát tận trời, ôm chặt Khương Vũ Nhu, lửa giận trong mắt đã hóa thành nước lũ!Ba vị thần y cũng xuất hiện bên cạnh Tiêu Chiến lúc này, nhìn thấy vết thương của Khương Vũ Nhu, trong lòng tất cả đều khiếp sợ!“Chủ soái, phu nhân còn có thể cứu chữa!" Hoa thần y hét lên.Tiêu Chiến nghe vậy, trong sát khí hiện lên một tia hy vọng.
Không chậm trễ, anh nhanh chóng giao Khương Vũ Nhu cho ba vị thần y!Nhìn thấy một đám người hộ tống Khương Vũ Nhu và ba vị thần y rời đi, ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Chiến dừng ở trên người Kim Chính Long, lạnh lùng cười nói: “Ông hỏi tôi là ai? Ha ha, chẳng qua tôi chỉ là một tên nhóc kiêu ngạo tầm thường trong mắt của ông.
Chẳng qua chỉ là người chồng chưa bao giờ lộ diện của Khương Vũ Nhu, chẳng qua chỉ là ba của Cacao.
Kim Chính Long, ông suýt chút nữa đã giết chết người phụ nữ mà cả đời này tôi muốn bảo vệ, ông có biết ông đã phạm phải tội ác tày trời nào rồi! Đứa con gái tội nghiệp của tôi bởi vì con trai ông mà bị mủ hai mắt! Ông nghĩ