Nghe vậy, sắc mặt Lý Trường Tỉnh ngưng trọng, hỏi: “Lời này của anh Tô có ý gì?".
Tô Khải Minh cao thâm khó đoán cười cười, nói: “Còn nhớ rõ mấy ngày trước đây, sân bay Tô Hàng đồng thời xuất hiện ba vị thần y sao?"Nói tới đây, Tô Khải Minh không hề nói tiếp, chỉ điểm đến đây thôi!Nhưng Lý Trường Tỉnh cũng không phải là người bình thường, nháy mắt liền nghĩ tới cái gì, thần sắc biến đổi lớn, đồng tử phóng đại, không dám tin tưởng nhìn chằm chằm Tiêu Chiến, nhỏ giọng nói: “Anh Tô, ngài là nói ba vị thần y là bởi vì anh ta mà đến sao?"Tô Khải Minh lắc đầu, ý bảo Lý Trường Tinh suy đoán của mình nuốt vào trong bụng, đồng thời nhắc nhở nói: “Cậu Lý, cậu là nhà giàu số một Tô Hàng, tiếp xúc nhiều người, có một số việc, chính mình biết là được rồi, ngàn vạn lần không cần lộ ra cho người ngoài! Nếu không, chuyện của Kim gia sợ là sẽ tái diễn nha.
”Vốn dĩ Lý Trường Tinh đã chấn động không thôi, giờ phút này nghe được Tô Khải Minh nhắc tới Kim gia, nháy mắt liền nhớ tới đêm qua toàn bộ nhà họ Kim bị giết!Trong lúc nhất thời, trong lòng Lý Trưởng Tinh đã chấn động tột đỉnh đồng thời suy đoán thân phận Tiêu Chiến, càng thêm khiếp sợ!Kim gia bị giết, cư nhiên là bởi vì anh talĐáng sợ! Vô cùng đáng sợ!Giờ phút này Ninh Kì Nhi nhìn thấy linh vị đặt ở trên mặt bàn, cả người như bị sét đánh, sắc mặt âm trầm tới cực điểm!Trong lòng cô ta hiện giờ hận không thể bóp chết Tiêu Chiến!Đây là vũ nhục! Là vũ nhục cùng khiêu khích Ninh Kì Nhi!“Tiêu Chiến! Anh có ý gì? Đêm nay là tiệc đính hôn của Ninh Kì Nhi cùng Tần Hạo, anh lấy linh vị người chết ra là muốn làm gì? Là muốn khiêu khích nhà họ Ninh, hay là muốn khiêu khích Tần gia?"Khuôn mặt tuyệt mỹ của Ninh Kì Nhi giờ phút này lạnh như băng sương, trong ánh mắt mang theo nồng đậm hận ý, quát: “Chỉ là một cái tang gia khuyển Tiêu gia, có tư cách gì xuất hiện ở chỗ này? Nể mặt tình cảm trước kia của hai chúng ta, tôi hiện tại mệnh lệnh cho anh quỳ xuống xin lỗi Tần Hạo, lấy linh vị người chết kia cút khỏi nơi này!"Mọi người ghé mắt, nhìn hành động tiếp theo của Tiêu Chiến.
Thần sắc Tiêu Chiến đạm nhiên, giữa mày quanh quẩn hàn ý, nói: “Ninh Kì Nhi, cô vẫn là trước sau như một, vô tình cùng