Hữu Thủ nhìn nét mặt Hồ Cửu, lại nhìn Hoàng Đàn vừa mới đi vào.
“Long chủ, hay vẫn nên theo kế hoạch cũ…”
Anh ta cảm thấy Long chủ có chút nóng vội, có khi nào vì bị chuyện Trần Giai Linh làm ảnh hưởng.
“Cũng không hẳn.”.
Truyện hay luôn có tại # ТRUMtru yeИ.V N #
“Tôi biết cậu cho rằng tôi bị chuyện Trần tiểu thư làm ảnh hưởng phán đoán.”
“Nhưng dù là Trần Giai Linh kia hay là một người phụ nữ nào khác đi nữa, họ không nên bị như thế.”
Hồ Cửu ngồi về bàn của mình, cảm nhận một chút gì đó.
Anh nhắm mắt lại, muốn suy nghĩ một chút.
“Thân phận giả mạo của tên kia nên được phơi bày.”
Lúc này Túc Trì lên tiếng.
“Còn về phần của gia tộc bí ẩn, họ làm điều này đều có mục đích.
Mà khi chuyện xấu của họ được lan truyền, tôi nghĩ bọn họ sẽ chịu công kích của đại gia tộc khác.”
Lão Lý lúc này cũng lên tiếng.
Hồ Cửu đều hiểu rõ những gì bọn họ nói.
Chỉ là điều anh cần không chỉ là gia tộc bí ẩn, Trấn Hồn tụ mở ra một kho tàng, mà ở đó sẽ có một cánh cửa.
Muốn mở cánh cửa cần hội đủ những vật cần thuyết cổ xưa, nhưng hiện tại ngoài Trấn Hồn tụ, anh không có gì thêm.
Mà chắc chắn đám người gia tộc kia cũng như thế, nếu bọn họ đã biết đến cảnh cửa đó thì chắc chắn rằng bọn họ cũng sẽ cần các vật cổ xưa kia.
Một màn lần này không chỉ là kéo Chiến thần ra ánh sáng, mà chắc chắn còn liên quan gì đó tới những cổ vật kia.
Bản thân Chiến thần hàng thật giá thật như anh lại không hiểu bản thân nắm giữ thứ gì chứ?
“Theo dõi gắt gao tên Chiến thần giả, không cho hắn có cơ hội làm hại phụ nữ.
Còn chuyện khác cứ để hắn thong dong đi, dù sao thì bọn họ muốn xem ai kiên nhẫn hơn mà thôi.”
Hồ Cửu thay đổi quyết định.
Nếu chưa nắm chắc, anh cũng không nên manh động, dù sao kẻ kia trong tối, anh cũng ẩn thân.
Đều ở thế như nhau, không cần thiết phải ra mặt làm mất cân bằng hai bên.
“Chuyện này giao cho cậu đấy Hoàng Đàn.
Nếu như không đủ khả năng, có thể nhờ Lão Lý hoặc Thanh Ngũ hỗ trợ.”
Hoàng Đàn cúi đầu sau đó nhanh chóng đi ra ngoài sắp xếp.
Đùa sao? Hắn làm gì đủ khả năng chứ?
Bao nhiêu gia tộc lớn bé, bọn họ dâng đồ thì cũng thôi đi, ai mà không mong muốn dâng người lên cho Chiến thần chứ?
Hắn sợ Lão Lý cùng Thanh Ngũ cộng lại cũng không kịp ấy chứ.
Có khổ mà không nói được nha…
“Lão Lý, ông gọi Thanh Ngũ nhanh chóng hỗ trợ Hoàng Đàn đi.”
“Nhưng mà… Vẫn để tên giả mạo kia ung dung sao?”
Túc Trì bức xúc, thực sự không muốn uy danh Chiến thần bị vấy bẩn.
“Hắn sẽ không ung dung, cuộc chiến này xem ai kiên nhẫn hơn mà thôi.”
“Rất nhanh bọn người kia… chắc chắn sẽ gặp báo ứng.”
“Mà chúng ta chính là sự báo ứng đáng sợ của chúng.”
Nhìn Túc Trì, Hồ Cửu kiên định nói.
Nghe vậy Túc Trì cũng kiên định gật đầu.
Anh ta biết trong mọi cuộc chiến kẻ nào hấp tấp đều là kẻ chiến bại.
Chỉ là… anh ta ngứa mắt tên kia lâu rồi, chờ đấy, khi mọi chuyện xong xuôi, xem anh ta hành hạ tên Chiến thần fake kia thế nào.
Ánh mắt Túc Trì lóe lên tia tính toán.
“Cũng nên chuẩn bị một chút, điểm hẹn tối nay