Chương 412
“Nhưng có một làng nhỏ ở ngoại ô, cách khá xa khu trung tâm. Nơi này cũng chỉ là làng quê bình thường. Tôi cũng chưa từng tới, chỉ là nghe nói ở đây người dân trồng rất nhiều sen.”
“Tuy số lượng không lớn, nhưng cả làng chỉ có sen…”
Chợt Thanh Ngũ nhận ra mình đã bỏ qua điểm quan trọng.
“Xin lỗi anh Hồ Cửu, tôi sẽ nhanh chóng cho người tới đó.”
“Tôi đi cùng!”
Hồ Cửu quyết định sẽ đích thân tới đó.
Bọn người kia đưa Lục Thạc đi suy cho cùng cũng chỉ muốn trực diện ra mặt cùng anh mà thôi.
“Nhưng Hữu Thủ cùng Túc Trì vẫn chưa tới…”
Thanh Ngũ hơi lo lắng, dù sao ở đây vẫn là đất của bọn người gia tộc bí ẩn.
Làm sao có thể nói là an toàn tuyệt đối.
Huống hồ bọn họ còn giữ Lục Thạc.
“Để người báo cho họ địa điểm, cho họ tới sau đi.”
Nói xong Hồ Cửu cũng dứt khoát lên xe.
Trên xe, Thanh Ngũ liên tục mở định vị để rà soát, nhưng quả nhiên, khi vào gần làng này, định vị và hệ thống điện tử hầu như khó mà liên lạc được.
“Hừ, trò vặt.”
Nói xong, Hồ Cửu tự tay nối lại các dây kết nối.
Thiết lập một loạt tín hiệu lệnh truyền rất lạ, Thanh Ngũ cũng thấy không hề quen mắt.
“Hệ thống liên lạc nội bộ.”
Thanh Ngũ nhận ra sau khi nó hoạt động.
Đây là một hệ thống liên lạc nội bộ, dù là thiết bị gì đi nữa cũng không phá vỡ được sóng truyền này.
“Hữu Thủ và Túc Trì sẽ nhận được sao?”
Hồ Cửu cười nhìn Thanh Ngũ.
“Họ tới ngay thôi.”
“Tín hiệu này khá lạ.”
‘Đưa tôi xem”
Nhìn vào màn hình định vị, Hồ Cửu cười âm hiểm hơn, không khí xung quanh lạnh vô cùng.
“Ngôi làng mà cậu nói bình dị, bình thường lại có ẩn boom năng lượng mạnh đấy.”
Nếu như những quả boom này nổ hoàn toàn, e rằng trong phạm vi bán kính năm cây số đều sẽ ảnh hưởng, mà khu vực này chỉ toàn người dân.
Không nghĩ cũng biết hậu quả thế nào.
Thanh Ngũ nghe xong cũng hơi run rẩy, quả thực dù là quân nhân nhưng nhiệm vụ của anh ta trước giờ chỉ là bảo vệ thành phố Gia.
Mà các thành phố như thế thì lấy đâu ra chiến tranh hay boom mìn gì chứ.
Chưa kể, đây lại là vũ khí hạng nặng.
Theo kiến thức lý thuyết Thanh Ngũ có được, bom này sức công phá khá lớn.