Con yêu quái đã ngừng lao đến phía trước, nó bị ma đao kinh khủng này dọa cho sợ hãi, không ngừng chi chi thét lên chói tai.
Nhìn Triệu Thụy tới gần, thử yêu hét lên một tiếng, “vù” một cái, xoay người vội nhảy đi, thầm nghĩ đối với Triệu Thụy không biết là người hay quái vật, tốt nhất tránh càng xa càng tốt.
Thử yêu tốc độ rất nhanh nhưng Triệu Thụy còn nhanh hơn.
Hắn điểm mũi chân trên mặt đất một cái, cả thân ngươi phóng về phía trước, đao mang huyết hồng xẹt trên không trung một đường vòng cung, giống như một đạo huyết nguyệt, chém nhanh vào cổ họng thử yêu.
Đầu thử yêu rớt xuống mặt đất, còn thân thể vẫn lao tới phía trước một đoạn khá xa.
Nó vẫn chưa đoạn khí, dùng con mắt hung tợn chằm chằm nhìn Triệu Thụy, nguyền rủa: “Ngươi giết chúng ta, chính là đối địch với cả vạn yêu môn! Là đối địch với kim mao ưng vương! Kim mao ưng vương tuyệt đối không bỏ qua bất cứ địch nhân nào! Ngươi chờ đấy! Kết cục của ngươi so với ta sẽ còn thê thảm hơn nhiều!”
“Kim mao ưng vương?” Triệu Thụy đột nhiên nhớ lần gặp gỡ lúc đầu với Vân Cánh, hắn cũng nhắc qua danh tự này.
“Kim mao ưng vương thì sao? Rất mạnh phải không?” Triệu Thụy cười cười, trong mắt lóe ra hông mang chói mắt.
Hắn giơ cao thị huyết ma đao, chuẩn bị cho tên thử yêu đáng ghét kia một kích tối hậu.
Đao mang đỏ như máu giơ cao trong gió, dưới ánh trăng lại càng thêm lạnh lẽo đến thấu xương.
“cạp cạp dát……” Ngươi đúng là có chút thực lực, nhưng trước ưng vương, căn bản không là gì cả! Thực lực của hắn so với sự tưởng tượng của ngươi còn cường đại hơn nhiều! Vô cùng kinh khủng! Ngươi ở đó mà chờ chết đi!” Thử yêu đột nhiên cười hí lên một cách điên cuồng khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
“Thật không?” Triệu Thụy vẫn mang vẻ bình tĩnh trên mặt, “Đáng tiếc, hắn sẽ không biết ta là ai.
Đợi đến lúc hắn biết được, thì đó chính là lúc ta đủ sức khiêu chiến hắn.”
Triệu Thụy thản nhiên đáp, nói xong câu này đột nhiên vung tay lên, thị huyết ma đao mang theo phong thanh chói tai, đâm thẳng xuống đỉnh đầu thử yêu.
Ghim thẳng nó trên mặt đất.
Thử yêu hí lên một tiếng, rồi trong phút chốc tắt hẳn, ngọn đồi nhỏ khôi phục lại vẻ yên tĩnh của ban đêm.
Tất cả đều trở về vẻ yên tĩnh bình thường, chỉ là trên mặt đất vẫn lưu lại thi thể của yêu quái, mùi huyết tinh vẫn phảng phất trong không khí, chính điều đó mới chứng minh nơi đây vừa xảy ra một trận chém giết kinh tâm động phách.
Thị huyết ma đao uống no tiên huyết, trong đêm tối tản mát ra huyết sắc chói lọi.
Từ trên ma đao phát ra âm thanh ông ông, dường như ma đao sao ngàn vạn năm bị phong ấn, một lần nữa lại tỉnh giấc, phát ra những tia sáng kì dị, vui sướng ngâm lên.
Quang mang huyết hồng trong mắt Triệu Thụy không biến mất, ngược lại càng thêm chói lọi, khí tức yêu ma trên cơ thể càng thêm nồng nặc, nồng nặc cơ hồ khiến cho tất cả sinh vật không dám đến gần.
Ma linh trên thị huyết ma đao chuẩn bị xâm nhập não bộ hắn, lợi dụng cơ hội khống chế thần trí của hắn.
Dù sao đây cũng là ma khí thời viễn cổ, không dễ dàng có thể khống chế.
Triệu Thụy lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòng vô cùng phập phồng kinh hai, vô cùng khó khăn chống đỡ không cho ma linh xâm nhập.
Một khi ma linh chiếm não bộ, sẽ dìm hắn trầm luân trong ma đạo, vĩnh viễn không trở thành người lại được nữa.
Hít thật sâu một hơi, hắn nhắm hai mắt lại, vẫn duy trì linh đài thanh tịnh.
Một lúc sau hắn đột nhiên mở mắt, cắn mạnh vào lưỡi một cái, cơn đau đớn kịch liệt làm cho hắn thanh tỉnh trong nháy mắt, hắn quát khẽ một tiếng, chân khí bắn mạnh ra, ma đao vốn nắm chặt trong tay cuối cùng cũng buông ra.
Trên càn khôn giới xuất ra một đạo lam quang, thị huyết ma đao lập tức biến mất vào trong càn khôn giới.
Triệu Thụy thở nhẹ một hơi, lấy tay lau mồ hôi trên trán.
Thị huyết ma đao uy lực thật cường đại, thậm chí có thể là mấu chốt xoay chuyển thắng bại.
Nếu như có thể sử dụng tốt, thực lực hắn sẽ tăng lên gấp bội.
Nhưng ma ling trong thị huyết ma đao vô cùng ngoan cố, dù trải qua chiến tranh thời viễn cổ, trải qua một giai đoạn thoái hóa so với bân đầu, nhưng vẫn không tiếp nhận hắn làm vị chủ nhân mới.
Nếu như không thể thuần phục hoàn toàn ma linh này thì uy lực của thị huyết ma đao giảm đi rất nhiều, nói không chừng còn ảnh hưởng hủy hoại đến chính mình.
Triệu Thụy quyết định, chờ nguyên khí bản thân phục hồi, chuyện quan trọng nhất chính là thuần phục hoàn toàn ma linh trong ma đao này.
Nhìn xung quanh, đưa cảm giác ra xa, xác nhận xung quanh không có người nào, Triệu Thụy triển khai thân pháp, nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
Phía bắc Nam Phổ, tòa nhà Ưng uy cao sáu mươi tầng, trang trí tinh xảo, là tòa nhà cao cấp hạng nhất khu bắc thành này.
Tòa nhà bắt đầu khởi công năm 1997, nhưng sau đó khủng hoảng kinh tế khiến cho công trình dừng thi công, sau vài bước thăng trầm, xây rồi dừng, dừng rồi xây tiếp, từ một tòa nhà xập xệ đổ nát trở thành một khu nhà hoành tráng cao cấp nhất, tất cả chỉ trong năm năm mà thôi.
Năm 2003, môn chủ vạn yêu môn Kim mao ưng vương phụ trách chỉ huy xây dựng tòa nhà, đồng thời thay đổi cảnh quan xung quanh, biến thành một tòa lầu tài chính sa hoa , đồng thời đem tổng bộ vạn yêu môn về đóng ở đây.
Dưới đất có năm đến mười tầng, là nơi trú quân của tổng bộ vạn yêu môn.
Trong vạn yêu môn còn không ít yêu vật tu vi thấp, vẫn chưa hoàn toàn biến thành người, tổng bộ dưới đất khiến cho người thường không phát hiện được.
Trong thực tế, nếu không dùng thang máy chuyên dụng đặc biệt, người thường căn bản không cách nào tới được nơi này.
Trong vạn yêu môn, nơi thần bí nhất, bị chúng yêu tò mò để ý nhất chính là khu cấm địa ở dưới tầng mười.
Nơi đó chính là nơi làm việc của vạn yêu môn môn chủ, Kim mao ưng vương.
Nếu không được ưng vương triệu kiến, bất kể kẻ nào tự ý tiến vào, giết không tha.
Trong vạn yêu môn, yêu vật hung tàn kiệt ngạo nhiều vô số, nhưng không có bất cứ yêu vật nào can đảm phạm vào điều cấm kị này.
Bởi những kẻ phạm vào điều cấm kị này đã sớm thịt nát xương tan.
Nhưng lúc này, một con cẩu yêu lại phạm vào nơi cấm kị này.
Trong vạn yêu môn, theo phân công, cẩu yêu