Như bình thường Chung nhàn đi tới cửa chính của viện bảo tàng,chờ bảo vệ mở cửa.
Song ngòai dự định của hắn,hắn đứng ngòai cửa hơn nửa giờ cũng không thấy người đến
“Chuyện gì xảy ra?”
Chung nhàn sắc mặt hơi trầm xuống,trong lòng có chút mât hứng,cân nhắc xem có nên sa thải mấy tên bảo vệ hay không.
Hắn có chút nóng lòng,lấy điện thọai di động gọi cho phòng trực ban,để họ cho bảo vệ ra mở cửa
Nhưng đầu dây bên kia chuông vang lên hơn nửa giờ cũng không có người nghe máy.
Điều này vô cùng bất thường,chung nhàn đột nhiên có một dự cảm không tốt.
Hắn run lập cập móc ra chìa khóa cửa chính,gọi tài xế hỗ trợ mở cửa
Đại môn vừa mở ra,chung nhàn nóng lòng vọt vào triển lãm đại sảnh của viện bảo tàng.
Lọt vào tầm mắt của hắn là một khung cảnh thê lương
Trong đại sảnh triển lãm,tất cả kính chống đạn toàn bộ bị đập nát,mảnh vụn thủy tinh rơi khắp nhà.
Vài thi thể bị chém thành hai nửa cùng vết máu khô vung vãi khắp đại sảnh.
Bảo vệ của hắn không thấy nhân ảnh,sinh tử khó lường.
Tất cả tàng phẩm trong triể quỹ tòan bộ bị mang đi,không để lại dù chỉ một kiện,khiến cho mọi người hoài nghi có phải chịu nạn châu chấu!
trong đầu Chung Nhàn nhất thời nổ tung ầm vang, phảng phất có một chùy sắt thật lớn lớp lớp đánh trên ót (đầu) hắn, thiếu chút nữa đem tâm can tì tạng phủ, ngay cả đồ cứt đái trong bụng đều đập cho tan ra
Hắn trong đầu trống rỗng,cả người hoàn tòan ngất lặng.
không ngừng ???,vẻ mặt quái dị,không bíêt cười hay là khóc
Cũng không biết qua bao lâu,chung nhàn mới hơi chút thanh tĩnh lại
Hắn hai chân như nhũn ra,co quăp tê liệt ngồi dưới đất,đám ngực dậm chân,gào khóc khó lớn:
“Tàng phẩm của ta!Tâm huyết của ta!Tòan bộ đâu rồi!Nhất kiện cũng không còn!Ai tâm ngoan thủ lạt,lòng tham không đáy!Một kiện cũng không lưu lại cho ta a!Con mẹ nó!Lưu lại một kiện cho ta cũng tốt a!
Ngồi dưới đất khóc ròng hồi lâu,chung nhàn lúc này mơi từ trên mặt đất bò lên.
Bất chấp vẻ mặt đầy nước mắt,hắn vội vàng gọi điện thoại báo cho cảnh sát.
Cảnh viên ban đầu nhận được điện thoại còn tưởng rằng chung nhàn đang nói đùa
Bởi vì viện bảo tàng tư nhân của chung nhàn diện tích quá lớn,tàng phẩm phong phú,cho dù dùng nhân lực vật lực,xe hơi chở đi cùng phải cần một ngày để mang đi.
Huống chi viện bảo tàng vẫn trang bị hệ thông bảo an cực kì chu đáo.
Toàn bộ cổ vật trong viện bảo tàng làm sao có thể trong một đêm không cánh mà bay?
Bất quá,chung nhàn dù sao cũng là bắc giang thượng tầng nhân vật,tuy trong lòng vẫn còn hoài nghi nhưng vẫn phái ra phụ cận cảnh viên qua xem xét tình huống
Song kết quả điều tra khiến cho tất cả mọi người kinh hãi!
Viện bảo tàng của chung nhàn như là bị châu chấu gặm qua,trừ bỏ một thùng rỗng cũng không lưu lại vật gì.
Mặt khác,bảo vệ của bảo tàng toàn bộ bị giết.
Trong viện bảo tàng còn có vài thi thể không rõ thân phận
Đây chính là đại án
Cảnh viên đến đây xem xét tinh huống lập tức gọi điện báo cáo cho cấp trên
Nhất thời bắc giang thị cảnh sát lâm vào chấn động
Rất nhiều cảnh sát được điều động đến chùng nhàn tư nhân viện bảo tàng,phong tỏa hiện trường,không cho bất cứ ai đến gần,thậm chí nhân viên đến gần khu vực đều chịu sự kiểm soát
Cảnh sát triển khai điều tra trên diện rộng,quyết tâm nhanh chóng phá án,đưa tội phạm ra ánh sáng
Vì thế,bắc giang thị cảnh sát không chỉ triệu tập tất cả cảnh giới tinh anh mà ngay cả cảnh viên đang nghỉ phép cũng bị triệu hồi toàn bộ
Ngay khi lãnh đạo cảnh sát đại quy mô triệu tập cảnh viên,Bắc Giang thị Cục đặc biệt Tiêu Khả Thân đang thẩm vẫn một sát nhân cuồng đang bị hình cảnh quốc tế truy nã
Tên sát nhân này đã giết chết hơn hai mươi nữ nhân,trong đó bao gồm ba bé gái,thủ đoạn cục kì tàn nhẫn,làm người khác phẫn nộ.
Bất quá tên này rất thông mình,cực kì xảo trá,lại hiểu rõ trình tự phá án của cảnh sát,phi thường khó đối phó.
Những chứng cứ mà Interpol nắm giữ cũng chỉ có thể chứng minh hắn đã giết ba người,cùng thực tế có chênh lệch rất lớn.
Cảnh sát không có biện pháp bắt giữ tên sát nhân này,do đó Tiêu Khả Thân phải tự mình truy bắt
Tiêu Khả Thân năm nay cũng mới hai mưoi tư tuổi.
Mặc dù tuổi không nhiều nhưng cũng đã là cảnh đội cao cấp thành viên
Tiêu khả thân tại cảnh đội,thậm chí cả bắc giang thị,đều là mỹ nhân nổi danh,mắt phượng mũi ngọc,quyễn rũ động lòng người,mà vóc người lại càng nóng bỏng,đường cong lung linh.
Đặc biệt đôi gò bồng đảo càng làm nhiều người động lòng.
Đương nhiên chỉ có thể nghĩ trong lòng thôi,bởi vì Tiêu Khả Thân mặc dù tên là ân cần,nhìn qua cũng vô cùng hấp dẫn nhưng thực tế không ân cần chút nào.
Nàng làm công việc bốn năm,không chỉ phá đại án mà còn truy bắt tội phạm
Truy nã trọng phạm,thanh danh vang xa
Nàng dùng thủ đoạn nhanh chóng,làm cho rất nhiều hung phạm nổi danh cũng phải khiếp sợ.
Người trong hắc đạo càng đem tên nàng làm cấm kỵ.
không hê nhắc đên
Thậm chí đồng sự của nàng sau lưng cũng gọi nàng là lạt thủ cuồng hoa.
Tiêu Khả Thân mặc dù tại cảnh giới quả thật rất nổi danh,nhưng dù sao tuổi còn trẻ.
Dựa vàolý lịch muốn trở thành đội trưởng đội hành động đặc biệt vẫn có chút khó khăn
Nhưng bối cảnh thâm hậu đã giúp nàng giải quyết vấn đề khó khăn này.
Phụ thân tiêu khả thân là bắc giang thị cục trưởng công an,tổ phụ là tỉnh lí cao cấp quan viên.
Có hiển hách gia thế cùng năng lực hơn người,nàng đương nhiên có thể vững vàng ngồi ở đội trưởng đặc biệt đội bắc giang công an cục.
Trong phòng thẩm vấn,tiêu khả thân đang thẩm vấn tên sát nhân.
Các thành viên khác của đặc biệt đội đang ở bên ngòai đánh cuộc
“Ngươi nói đi,tên kia có thể chịu được bao lâu?”Một gã cảnh viêc cười xấu xa hỏi:”Đoán đúng thì tuần này không cần quét dọn phòng vệ sinh nữa”
“Mười phút.
”
“Năm phút đồng hồ”
“Ba phút”
Cảnh viên vừa nghe không cần quét dọn nhà vệ sinh nhất thời trở nên phi thường hăng hái.
“Không thể nào!Tên kia