Phù chú của bản thân bị tương tây thiết thi phá vỡ, Thanh Huyền đạo nhân sắc mặt không khỏi có chút khó coi.
Hắn hừ lạnh một tiếng, chỉ quyết xuất ra, hướng một ngón tay lên trời, vô số chu sa phù chú hiện ra, từ trong tay hắn bay ra, trôi lơ lửng trên đỉnh đầu hắn.
“Cấp cấp như luật lệnh”
Thanh Huyền đạo nhân quát một tiếng rõ ràng, chu sa phù chú này “Oanh một tiếng, đồng thời phừng phừng cháy lên, hình thành một con cự hổ lớn bằng hỏa diễm.”
Gió đêm thổi phần phật, làm tăng thêm uy thê dũng mãnh của hỏa diễm cự hổ.
Uy thế thật kinh người!
“Oh!”
Những cảnh sát đang hốt hoảng lo lắng bắt đầu tán loạn, chứng kiến thực lực cường đại của Thanh Huyền đạo trưởng, tâm tình trong lòng bình phục không ít, tất cả dừng lại nghỉ ngơi, hy vọng một kích uy mãnh này của Thanh Huyền đạo nhan có thể trừ bỏ được tương tây thiết thi.
Tiêu Khả Thân lúc này cũng đến hiện trường, đứng ở phía sau đám cảnh sát.
Nàng cùng Thanh Huyền đạo nhân chỉ tới chậm có vài phút đồng hồ, tương tây thiết thi đã phá hoại khủng khiếp đến vậy, trong lòng cảm thấy hơi hoảng sợ
Nhớ tới lần trước, cũng gặp phải tên cương thi này trên đường, nhưng cuối cùng lại thoát mạng, trong lòng nàng cảm thấy thật sự rất may mắn, đồng thời đối với thần bí nhân đã cứu mình khỏi tay tương tây thiết thi vô cùng cảm kích và hảo cảm.
Hiện giờ, nàng hy vọng vị Thanh Huyền đạo trưởng Bạch Vân quan này, có thể diệt trừ tương tây thiết thi, một lần nữa khôi phục bình an cho Bắc Giang.
Trong lòng đang nghĩ như vậy thì Thanh Huyền đạo trưởng đã làm phép xong, bắt đầu đợt công kích thứ hai.
Miệng lầm bẩm, hắn đột nhiên dừng lại, quát to một tiếng.
“Đi!”
Sau đó nhắm thẳng vào tương tây thiết thi, lăng không một ngón tay, chỉ này là hỏa diễm cự hổ tạo thành từ chú phù, phát ra một tiếng rống kinh thiên động địa, mang theo hỏa diễm hừng hực, bay thẳng vào tương tây thiết thi.
Tương tây thiết thi dường như cũng nhận ra được cự hổ này tạo thành từ hỏa diễm, có uy lực không tầm thường, lập tức trở nên cảnh giác.
Trong họng nó phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Một màn thi khí dày đặc xuất hiện, không chỉ phun ra từ trong miệng nó, thậm chí từ trong cơ thể nó cũng bốc ra, tạo thành một khô lâu thật lớn, trông hết sức quỷ dị!
Tương tây thiết thi đột nhiên ngửa đẩu, rống lên một tiếng, chỉ khô lâu tạo thành từ đám thi vụ kia hướng thẳng nghênh đón hỏa diễm cự hổ.
“Ầm!”
Một nổ lớn vang lên, hỏa diễm cự hổ cùng khô lâu đâm sầm vào nhau, sinh ra luồng khí tức rất cự đại.
Hỏa diễm cự hổ dưới chàng kích cự đại đột nhiên băng tán, lại hóa thành chú phù, phiêu tán bay đi.
Trong khi đó khô lâu tạo thành từ thi vụ chỉ nhỏ đi một ít, vẫn lao thẳng về phía trước, oanh tạc thẳng vảo Thanh Huyền đạo trưởng.
Thanh Huyền đạo trưởng cực kì hoảng sợ, hắn cũng đoán trước tương tây thiết thi này cực kì lợi hại, nhưng không ngờ lại lợi hại đến vậy.
Ngay cả hỏa hổ hắn dùng chú phù triệu hồi cũng không khắc chế được!
Mắt thấy khô lâu kia gào thét lao đến, hắn vội vàng xuất ra chú phù, trước người bày ra một đạo lá chắn cố gắng phòng ngự.
Nhưng đám thi vụ kia vọt tới quá nhanh, trong nháy mắt tới trước mặt đạo trưởng, phòng ngự trước mặt hắn còn chưa bố trí xong đã bị phá nát, sau đó trầm trọng oanh kích trên người hắn.
Thanh Huyền đạo nhân kêu thảm một tiếng, sau đó bay ngược ra phía sau, máu tươi phun ra điên cuồng, rồi từ không trung té phịch xuống mặt đất/
“A! Đạo trưởng bị đánh bại”
“Không thể nào!”
“…..”
Mọi người sắc mặt kinh hãi.
Không ai nghĩ đến Thanh Huyền đạo trưởng lợi hại như vậy mà lại thua dưới tay của tương tây thiết thi.
Về phần trưởng phòng đội đặc cần Tiêu Khả Thần, sắc mặt càng trở nên tái mét, hận thiếu chút nữa không cắn răng một cái.
Thanh Huyền đạo trưởng này là vương bài của cùng trong tay nàng, rất vững tin là Thanh Huyền đạo trưởng có thể đánh bại tên tương tây thiết thi hung hãn này nên nàng mới có thể tổng động vien lực lượng cảnh sát quy mô lớn như thế này, tiến hành truy tìm khắp thành phố.
Tuy nhiên mọi chuyên không thể đoán trước được, Thanh Huyền đạo trưởng lại bị đánh bại.
Vương bài cuối cùng trong tay cảnh sát Bắc Giang hoàn toàn bị đánh bại.
Trong khi đó tên cương thi kia không mảy may thương tổn, ngược lại còn kích phát cuồng tính của nó!
Điều này tạo thành một hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Tiêu Khả Thân không cách nào tưởng tượng được, cũng không dám tưởng tưởng.
Nàng chỉ cảm thấy bộ cảnh phục của mình đã ướt sũng mồ hôi lạnh.
Nàng muốn ra lệnh cho thủ hạ của mình liều chết ngăn cản tương tây thiết thi tiến công.
Nhưng quay đầu lại, vừa nhìn đã phát hiện, cơ hồ tất cả thành viên cảnh sát sắc mặt đều trắng bệch, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi.
Thậm chí những người tố chất tốt, rèn luyện hàng ngày cũng không chịu nổi, kinh hãi ngã trên mặt đất.
“Rút lui!”
Là sĩ quan chỉ huy cao nhất ở hiện trường, nàng cắn răng , khó khăn ra lệnh cho cấp dưới.
Đây là một quyết định khó khăn, một khi tương tây thiết thi này thoát ra, dĩ nhiên sẽ gây cho thành thị một tai hỏa khủng khiếp.
Nàng sẽ phải gánh chịu tất cả trách nhiệm.
Nhưng nàng phải ra lệnh như vậy, bởi súng đạn với tương tây thiết thi không có tác dụng, nơi này có đến mấy trăm cảnh sát, cũng chỉ làm cảnh, cho dù tụ tập chỗ này cũng chỉ đứng chờ chết mà thôi.
“Tất cả mau chóng rút lui cho ta!”
Nàng rốt cuộc cũng ho to, chính bản thân mình cũng chậm rãi lùi về phía sau.
Tương tây thiết thi sau khi đánh trọng thương Thanh Huyền đạo nhân cũng không dừng lại, tiếp tục há miệng phun ra một cỗ thi vụ
“Ầm!”
Thi vụ bắn thẳng xuống mặt đất, tràn ngập khắp con đường dài.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên hồi, mấy cảnh sát ở gần phía trước lập tức bị thi vụ phun trúng, thất khiều chảy máu, chết thảm đương trường.
Hiện trường nhất thời trở bùng nổ, trở nên hoảng loạn, tất cả mọi người kêu lên sợ hãi, liều mạng chạy trốn, hy vọng càng tránh