Hai gã thanh niên vốn là muốn tìm Triệu Thụy gây phiền toái, nhưng nhìn thấy khí thế của Triệu Thụy, cuối cùng bỏ đi cái ý niệm này trong đầu, hậm hực lui qua một bên.
Vân phương tựa hồ không có nhận thấy phát sinh này bên mình, hai mắt như trước nhìn ra ngoài cửa sổ, uyển chuyển những đường cong, gây cho người ta suy tư.
Ngay tại lúc này, xe công cộng không biết ra tình huống nào, đột nhiên quay vòng một cái,tức khắc trên xe phát ra tiếng kêu sợ hãi, người ta ngã trái ngã phải.
Triệu Thụy là tu chân giả, thật ra gót chân có thể đứng vững vàng, không bị ảnh hưởng, nhưng Vân phương lại đứng thẳng không yên, trực tiếp ngả ra sau.
Triệu Thụy chỉ cảm thấy một thân người ôn nhuyễn lao vào lồng ngực của mình,mùi thơm nhàn nhạt thơm ngát hướng vào trong mũi,cái mông nở nang cách qua một lớp váy mỏng kịch liệt cọ xát,làm cho người ta có thể rõ ràng cảm giác được cái váy bên trong,thân thể như lửa nóng.
Triệu Thụy ngay từ đầu không có tà niệm, nhưng như vậy nóng bỏng thân mật tiếp xúc cũng làm hắn có chút khó kìm lòng nổi,nổi lên phản ứng bình thường của một người nam nhân.
Vân phương lập tức có cảm ứng, vội vàng từ trong ngực của hắn giãy ra, quay đầu nhìn hắn một cái, mặt ngọc nhất thời nhiễm một tầng mây đỏ, đồng thời lại mang vài phần tái đi do giận dỗi .
Triệu Thụy có chút xấu hổ cười cười, hết sức đem thân thể sau này dựa vào, cố gắng cách Vân phương hơi xa một chút
Chỉ là trong xe lúc này nhân số thật sự nhiều lắm, không gian sớm đã bị đè ép tới cực hạn,hơn nữa lúc phanh xe cấp bách lại làm cho bên trong xe thêm hỗn loạn,căn bản hắn không thể lùi được,hắn cùng với bờ mông của Vân phương vẫn như cũ dính sát vào nhau cùng một chỗ, chẳng phân biệt được lẫn nhau.
Vân phương mặt ngọc trong trẻo nhưng lạnh lùng không có cách nào bảo trì được nữa,khuôn mặt dường như vừa xấu hổ vừa giận dữ thiếu chút nữa xuất huyết ra,thậm chí cả cổ cũng đỏ bừng.
Từ khi trượng phu qua đời đến sau này, nàng đối bất cứ nam nhân nào đều là không có biểu cảm,đừng nói đến để cho nam nhân khác đụng vào thân thể,tại trên xe bus này,nàng không ngờ rằng lại có thể cùng một nam nhạn mập mờ tiếp xúc.
Mặc dù như vậy tiếp xúc mặc hương diễm vô cùng, nhưng đối Triệu Thụy mà nói, cũng không thấy được đây là hưởng thụ chuyện tình cùng người khác.
Bởi vì, thiếu phụ xinh đẹp mê người này là nữ nhi của vân hùng,cô cô của Vân phỉ, như vậy thân mật tiếp xúc, làm trong lòng hắn hơi hơi có một loại cảm giác tội lỗi.
“Cách xa ta một chút”
“Ta phi thường hy vọng có thể làm như vậy.” Triệu Thụy cười khổ một chút nói,“Nhưng ngươi cho rằng ta còn có không gian để lui về phía sau hay bên cạnh sao?”
Vân phương nao nao, đánh giá một chút bốn phía hoàn cảnh của Triệu Thụy, phát hiện hắn bị người từ bốn phương tám hướng đè ép , quả thực chưa từng có cách nhúc nhích,mà chính mình là một trong số đó.
Vân phương vội vàng lấy tay thúc vào trong ngực hắn.Chính mình tránh được một mảnh không gian, cùng hắn mở ra một khoảng cách.
Một lát sau.
Xe rốt cuộc bắt đầu vững vàng chạy, trên xe hành khách ổn định,ổn định thân hình Triệu Thụy cùng Vân phương hai người lúc này mới hoàn toàn đứng tách ra.
Vân phương đỏ mặt, tận lực hướng cửa xe phía trước nhích lại gần, cùng Triệu Thụy bảo trì khoảng cách an toàn.
Mặc dù nàng biết mới vừa rồi phát sinh hết thảy, chỉ là việc ngoài ý muốn, hoàn toàn là do xe công cộng tạo ra, nhưng phản ứng của Triệu Thụy lại làm cho trong lòng Vân phương có ấn tượng không tốt.
Mà ấn tượng đầu tiên lại phi thường trọng yếu.
Tại trong lòng Vân phương, nàng đã đem đặt Triệu Thụy cùng sắc lang ngang bằng.
Triệu Thụy cũng không biết ý nghĩ trong lòng Vân phương, nếu như biết hắn nhất định có cảm giác phi thường chịu ủy khuất, bởi vì mới vừa rồi hắn còn bảo vệ vân phương không bị làm phiền mà làm hết sức đấy chứ.
Xe ngừng lại trước cửa thất trung trạm, Vân phương vội vàng xuống xe, Triệu Thụy cũng theo đuôi xuống.
Vân phương bước nhanh hơn, Triệu Thụy lại không nhanh không chậm đi theo ở phía sau.
Thấy Triệu Thụy vẫn theo sát chính mình, vân phương lại càng xác định, Triệu Thụy chính là xe bus chi lang, không khỏi vừa vội vừa giận, nàng “Thúc” dừng lại cước bộ, xoay người, dựng thẳng mày liễu, hướng Triệu Thụy nói:“Ngươi đến cùng muốn làm gì? Tại sao vẫn đi theo ta?”
Triệu Thụy mỉm cười đưa tay chỉ chỉ đông hồ thất trung đại môn, nói:“Ta cái gì cũng không muốn làm, ta cũng không muốn đi theo ngươi, ta chỉ là muốn đi vào trong đó phỏng vấn mà thôi.
Xin hỏi, ngươi có ý kiến gì?”
“A? Ngươi nhận lời mời?” Vân phương nao nao, lập tức trên mặt không khỏi hơi hơi có chút đỏ lên.
Nàng vốn tưởng rằng người trẻ tuổi này theo đuôi mình là muốn vui đùa lưu manh, không nghĩ tới là đi trường học phỏng vấn!
Thật đúng là có chút dọa người!
Nàng cố gắng trấn định, nói:“Phi thường xin lỗi, ta nghĩ sai rồi.”
Mặc dù nói vậy,nhưng ấn tượng của Vân phương với Triệu Thụy cũng không có thay đổi,bởi vì trên xe phát sinh một màn quan hệ mập mờ,làm cho tâm lí nàng như có một bóng ma.
“Không sao cả.” Triệu Thụy nhún nhún vai, cũng không thèm để ý.
Vân phương gật đầu, bước nhanh hơn, dường như là trốn, tiến vào trường học , Triệu Thụy nhìn bóng lưng nàng, cười cười, như trước không nhanh không chậm theo ở phía sau
Phỏng vấn tiến hành trong phòng hội nghị của đông hồ thất trung , bởi vì đông hồ thất trung là trọng điểm trung học, đãi ngộ với sư phụ không tồi.
Tham gia phỏng vấn không ít người, Triệu Thụy bên ngoài đợi một hồi lâu, lúc này mới đến lượt.
Đi vào phòng hội nghị,trong phòng trống rỗng,bàn viết màu đen xếp thành một hàng dài, bảy támgiám khảo ngồi ở phía sau.
Triệu Thụy rất nhanh nhìn lướt qua tên của vài giám khảo, phát hiện trừ thất trung hiệu trưởng ở ngoài, dĩ nhiên còn có một người hắn nhận ra, đó chính là Vân phương!
Vân phương nhìn thấy Triệu Thụy tiến vào, rất có thâm ý liếc mắt một cái, lúc này mới thu hồi ánh mắt.
Phỏng vấn bắt đầu, Triệu Thụy đầu tiên tiến hành giới thiệu bản thân, sau đó căn cứ vấn đề giám khảo đưa ra, bắt đầu thuyết khóa.
Hết thảy đều rất thuận lợi, Triệu Thụy trả lời phi thường đích hoàn mỹ, tất cả giám khảo cũng đều hết sức hài lòng, thỉnh thoảng có người khẽ gật đầu tỏ vẻ tán thưởng.
Ngay lúc Triệu Thụy tưởng rằng không có vấn đề