Trong khi Xích Hỏa Lão Yêu đang tìm kiếm Triệu Thụy thì hắn đang cùng Vân Phương trên đường đi.
Bởi vì buổi họp tan chậm nên màn đêm đã phủ xuống, bên đường những ngọn đèn rực rỡ đã sáng bừng lên.
Phía trước không đến trăm mét chính là cửa vào của Tử Vân Hoa Viên..
Bởi vì không phải là khu vực đông đúc, phồn thịnh cho lắm cho nên bốn phía cũng không còn bao nhiêu người đi đường.
Triệu Thụy cùng Vân Phương vừa đi vừa trò chuyện, vẻ mặt ung dung vô cùng thoải mái.
Đúng lúc này trong lòng hắn chợt động, một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt từ trong lòng dâng lên.
Cảm giác nguy hiểm vô cùng mãnh liệt, mãnh liệt đến như vậy thì chắc chắn trong vùng phụ cận đã xuất hiện một tu chân giả có thực lực vô cùng cường đại.
Triệu Thụy quay đầu nhìn lại thì đã thấy Xích Hỏa Lão Yêu hai tay ôm ngực như một bóng ma đang đứng bên đường, đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào mình.
Triệu Thụy trong lòng thầm giật mình, Xích Hỏa Lão Yêu không phải lần trước đã bị mình hù dọa bỏ đi rồi sao, như thế nào lại xuất hiện tại đây?
“Chẳng lẽ ….
tên lão yêu đáng chết này lại có lòng nghi ngờ mình?”
Trong lòng Triệu Thụy nghĩ như vậy, Vân Phương ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói chuyện.
- A? Người kia thật kỳ quái.
Vân Phương chỉ vào Xích Hỏa Lão Yêu vừa cười vừa nói.
- Sao cả người lại toàn màu đỏ nhỉ, có phải là đã hóa trang không?
- Chắc là người làm trò ở nơi này thôi? Hắn nói không chừng là diễn viên đấy chứ.
Triệu Thụy trong lòng đề cao cảnh giác lên cao nhất, nhưng trên mặt nửa điểm cũng không lộ ra, ngữ khí thoải mái nói đùa.
- Thật không? Phách Phong Thần Bảng?
Vân Phương không nhịn được bèn hỏi, bên môi lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, dưới ánh sang của ngọn đèn đường lại càng nổi bật lên, tỏa ra mùi vị phong vận thành thục.
Đáng tiếc chính là giờ Triệu Thụy lại không có tâm tư để thưởng thức nữa, hắn vẫn luôn tập trung cảnh giác Xích Hỏa Lão Yêu, không dám có nửa khắc buông lỏng, dây thần kinh đã căng lên như một dây cung rồi.
- Ha ha, rất có thể đấy chứ!
Trong lòng hắn tuy rất cảnh giác, nhưng trên mặt lại đang cười lớn.
Xích Hỏa Lão Yêu là yêu vật nguyên anh kì, thính lực linh mẫn vô cùng, đối với câu chuyện của hai người đương nhiên nghe rõ từng câu từng chữ một.
Trên mặt không khỏi tỏ ra âm trầm, nếu như là người khác dám dùng ngữ khí ấy mà nhìn hắn chỉ chỉ trỏ trỏ thì đã bị hắn đem đập thành một đống thịt nát đem nuốt vào bụng rồi.
Nhưng là Vân Phương đã có thần bí Ngân Diện Yêu Ma thủ hộ cho nên hắn cũng không dám khinh xuất.
Ánh mắt của Xích Hỏa Lão Yêu quét qua quét lại, cuối cùng lại tập trung trên mặt Triệu Thụy.
Hắn cẩn thận đánh giá Triệu Thụy, dụng thần niệm cẩn thận dò xét thực lực của hắn.
Nếu thần bí Ngân Diện Yêu Ma vẫn đang âm thầm bảo vệ Triệu Thụy.
Như vậy Vân Phương bên cạnh kia rất có thể là…
Triệu Thụy cảm giác thấy ánh mắt của Xích Hỏa Lão Yêu như một lưỡi dao sắc bén, phảng phất như muốn bổ hắn ra trên mặt đất rồi đâm vào thân thể hắn.
Mà thần niệm của lão yêu liên tục đảo qua đảo lại trên người hắn.
Triệu Thụy tận lực ẩn nặc hơi thở của cơ thể, biểu hiện giống như một người bình thường, vô cùng bình thường, tiếp tục cùng Vân Phương đi về phía trước.
- Quái nhân kia vẫn nhìn chằm chằm vào ngươi kìa?
Vân Phương xoay người nhỏ giọng nói với Triệu Thụy.
- Ta không hề nhận ra hắn là ai! Nhìn chằm chằm ta làm cái gì nhỉ?
Triệu Thụy tỏ ra kinh ngạc nói.
- Thật không? Vậy thì thật kì quá, tốt nhất là không nê để ý đến hắn nữa.
Vân Phương có chút lo lắng nói.
- Ừ, chúng ta mau đi thôi.
Triệu Thụy gật đầu phụ họa.
Hai người vì vậy mà cũng bước nhanh hơn tiến vào Tử Vân Hoa Viên.
Xích Hỏa Lão Yêu nhìn chằm chằm bóng dáng của Triệu Thụy, cẩn thận dò xét nửa ngày cũng không tìm ra được điều gì.
Khiến cho hắn không khỏi nghĩ rằng Triệu Thụy chỉ là một người bình thường, vì vậy đã buông tha cho hắn.
Triệu Thụy cùng Vân Phương vừa mới đi vào Tử Vân Hoa Viên không bao lâu thì xuất hiện một cái xe ngựa, bên trong có ba hành khách cả người nồng nặc mùi rượu.
Ba hành khách này khoảng hai ba mươi tuổi, đã uống không ít rượu cho nên đang say khướt không biết gì.
- Ha! Xem tên kia kìa, tướng mạo thật là cổ quái a!.
Khi thấy Xích Hỏa Lão Yêu, tài xế liền giảm tốc độ xe lại, lớn tiếng cười trêu nói.
- Nga? Đúng vậy! Trang phục thật là cổ quái a!
- Tên lìn què!
Có người mắng một câu.
( SB là 傻屄 : tức là một câu chửi nếu dịch sang vn thì rất bậy, mình đọc lái sang một chút )
Ba người đồng thời cười lên ha hả, tiếng cười vang lên vô cùng chói tai.
Xích Hỏa Lão Yêu quay đầu hung tợn nhìn chằm chằm vào ba người, trong mắt hung quang léo lên bắn ra bốn phía.
Vân Phương đối với lão nhân kia cũng có phần sợ hãi, người khác trêu trọc lão chẳng phải muốn chết sao!
- Nhìn cái gì vậy! Đồ quái vật!
Tên tài xế không biết sống chết quát to một tiếng.
Quả thật rượu làm lá gan con người ta to lên thật, nếu như là bình thường có lẽ họ sẽ không gây chuyện sinh sự như bây giờ nhưng là do uống quá nhiều mà không thể kiềm chế được.
Xích Hỏa Lão Yêu sát khí đầy mặt, thân hình chợt lóe lên, trong nhát mắt đã ở trước mặt tên tài xế.
Đưa tay một cái đã làm cho cánh cửa sắt của chiếc xe nát bét, sau đó lôi tên tài xế ra.
Miệng hắn đột nhiên mở rất rộng, lộ ra một cái đầu thằn lằn vô cùng lớn, sau đó đem tên tài xế nọ quăng vào trong miệng rồi nuốt.
“A!!Yêu quái!”
“Là yêu quái!”
“......”
“......”
Trong xe giờ chỉ còn lại hai gã hành khách, nhất thời bị hù dọa túa ra đầy mồ hôi lạnh nhờ đó mà cũng đã tỉnh rượu, hoảng sợ kêu lớn mở cửa xe, chạy trối chết, chỉ hận không thể chạy càng xa càng tốt.
Bất quá trước mặt bọn họ là Xích Hỏa Lão Yêu thì sao có thể chạy thoát được?
Vừa mới chạy ra không quá hai bước, Xích Hỏa Lão Yêu thân hình mở ra, bay đến phía sau hai người, đem bọn họ trực tiếp ném vào trong miệng rồi nuốt luôn xuống.
- Phì, toàn mùi rượu, thật dở tệ.
Xích Hỏa Lão Yêu dùng lưỡi liếm liếm môi, bất mãn bực tức nói một câu, bất quá oán khí trong lòng thật ra đã tiêu tan không ít.
Hắn đang chuẩn bị tiếp tục kế hoạch của mình, tìm kiếm Ngân Lân Yêu Mãng thì đột nhiên một tiếng quát vang lên trong tai hắn.
“Yêu nghiệt!”
Xích Hỏa Lão Yêu trong lòng giật mình vội vàng xoay người thì thấy một cái mặt nạ lóe lên yêu dị ngân quang xuất hiện phía sau hắn vài thước.
Hắn không khỏi có chút hoảng sợ, Ngân Diện Yêu Ma này có thể không một tiếng động đến bên cạnh mình mà không một chút phát giác.
“Tiền bối.”
Xích Hỏa Lão Yêu vội vàng thu hồi vẻ hung bạo ban nãy, mặt tỏ vẻ cung kính khom lưng vái chào.
Mặc dù hắn đối với người khác thì vô cùng hung bạo, nhưng là khi đứng trước mặt người này thì rất kiêng kị.
Theo hắn nghĩ, người này thật sự qua mức thần bí và khó lường, một chút hơi thở cũng không có, lại mang đến một khí thế kinh người khiến người khác không biết làm thế nào cho phải.
Đương nhiên hắn đối với Ngân Diện Yêu Ma kì quái này cũng còn chút nghi ngờ, cũng muốn thử dò xét xem thực lực