Sau khi Triệu Thụy tiến vào ngân hàng, cùng với vài tên cướp đánh nhau.
Bên ngoài ngân hàng, cảnh sát từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn không dứt tràn tới, cơ hồ canh giữ ngân hàng đến giọt nước cũng không lọt.
Đến cả cục trưởng cảnh sát Đông Hồ cũng đích thân đến đốc chiến, như lâm đại địch.
Bởi vỉ ở đây phát sinh ngân hàng kiếp án, có thể nói là lớn nhất trong mấy chục năm trở lại đây, tử thương mấy chục cảnh sát, ảnh hưởng cực kì ác liệt.
Vô luận thế nào, cảnh sát cũng không để kiếp phỉ trong ngân hàng chạy thoát, nếu không, vị trí của cục trưởng cảnh sát tuyệt đối không giữ được.
“Tình huống hiện tại như thế nào?”
“Thân phận cướp phỉ đã điều tra ra chưa?”
Cục trưởng công an Đông Hồ có mặt tại hiện trường, lập tức trở thành người chỉ huy cao cấp nhất cất tiếng hỏi.
Một sĩ quan cảnh sát nhanh chóng hồi đáp: “Chúng ta đã chết mười tám cảnh sát, bị thương hơn 20 người.
Bên trong ngân hàng truyền ra tiếng súng nổ, có khả năng có người bỏ mạng nhưng tình huống cụ thể không có cách nào điều tra ra được.
Về phần thân phận bọn cướp phỉ, chúng ta đã điều tra minh bạch, bốn người này đều là tinh anh của Mãnh Lang dong binh đoàn! Đây là tư liệu 4 tên, mời ngài xem qua.”
“Mãnh lang lính đánh thuê đoàn?” Cục trưởng nghe thế, sắc mặt lập tức biến đổi: “Ta còn nhớ đó là dong binh đoàn tàn nhẫn và đáng sợ nhất trên thế giới!
Afghanistan, Iraq này...!là vùng nguy hiểm nhất đều có người của bọn họ.”
Sĩ quan cao cấp kia vội vàng nói: “Đúng vậy, chính là bọn hắn, Mãnh Lang dong binh đoàn mặc dù nhân số không nhiều lắm nhưng mỗi thành viên đều là tinh anh trong tinh anh, ghi chép cho biết: bọn họ chấp hành nhiệm vụ cơ hồ chưa từng thất bại.
Đây cũng là lí do tại sao họ được bài danh trong thập đại dong binh đoàn trên thế giới.
Mà 4 gã cướp phỉ ở bên trong ngân hàng, đều là tinh anh trong tinh anh của Mãnh Lang dong binh.
Không khoa trương, với tố chất quân sự cùng hỏa lực mạnh mẽ, cơ hồ có thể lấy 1 địch trăm.
Cục trưởng liếc nhìn cấp dưới 1cái.
Hắn biết y sở dĩ tán dương 4 gã cướp phỉ là thay chính hắn gỡ tội, chối bỏ trách nhiệm.
Có nhiều cảnh sát đối phó 4 gã cướp như vậy, kết quả tổn thất vô cùng thảm trọng.
Không đem đối thủ phóng đại lên một chút, thật đúng là không còn cách nói nào khác.
Trong lòng cục trưởng cũng hiểu, bất quá cũng không có nói ra, chỉ hỏi: “Hiện tại cái nguy cơ này như thế nào giải quyết?”
Tên sĩ quan cấp dưới vội vàng đáp: “Có 2 biện pháp.
Thứ nhất là cường công….”
“Cường công? Thế người ở bên trong ngân hàng nên làm thế nào bây giờ?”
Cục trưởng trừng mắt nhìn hắn 1 cái, sau đó chỉ chỉ hướng nhà báo, nghiêm khắc phê bình nói: “Cường công khẳng định sẽ khiến rất nhiều con tin thương vong, đến lúc đó cấp cho truyền thông viết một bài báo, ta với ngươi khỏi cần đi làm nữa”
Tên cấp dưới cúi đầu, ngập ngừng nói: “Vậy chỉ còn cách lựa chọn biện pháp thứ 2.
Đáp ứng điều kiện của bọn cướp.”
“Điều kiện? Bọn họ yêu cầu điều kiện gì?”
Cục trưởng hỏi
“Bọn chúng yêu cầu chúng ta cấp 2 chiếc xe hơi.
Để bọn họ rời khỏi Đông Hồ, như thế bọn chúng chấp nhận phóng thích trước 1 nhóm con tin.”
“Nga? Phải không?”
Cục trưởng cau mày, trầm ngâm lên.
Hắn cảm giác được điều kiện cướp phỉ đưa ra, cũng không phải không thể tiếp nhận.
Nếu cứ tiếp tục giằng co, đối với cả 2 bên đều không có lợi, nếu như cướp phỉ trước hết phóng thích 1 nhóm người, như thế hành động sắp tới của cảnh sát sẽ có thêm 1 chút thuận lợi.
Dù sao tất cả các con đường quốc lộ đều đã được cảnh sát nghiêm mật phong tỏa.
Nhưng nghĩ lại, 4 gã cướp phỉ này đều là tinh anh trong Mãnh Lang dong binh, đều đã trải qua ngọn lửa chiến tranh, kinh nghiệm tác chiến phong phú, như thế nào ngay cả điểm đạo lý ấy cũng không hiểu?
Chẳng lẽ… Bọn cướp còn có kế hoạch khác có thể cam đoan bọn họ rời đi an toàn?
Cục trưởng vừa nghĩ như vậy, vừa có cảm giác không thể đáp ứng yêu cầu của cướp phỉ.
Đang ở đó cân nhắc.
Chợt đột nhiên, có tiếng súng trong ngân hàng phát ra, ngay sau đó 1 mản yên ắng như tờ, không còn nửa điểm tiếng vang.
Cục trưởng trong lòng nhất thời lo lắng, thầm kêu 1 tiếng bất hảo.
Không phải là vài tên cướp phỉ, đột nhiên thần kinh, đại khai sát giới, đem con tin đều giết đi sao!
Hắn vội vàng vung tay lên, ra lệnh thủ hạ cấp dưới đi tới xem xét tình huống.
Vài tên cảnh viên y lệnh, mặc áo chống đạn, mang mũ giáp, eo như mèo, căng thẳng chậm rãi tiến đến đại môn, bởi vì cửa cuốn đã buông, thấy thì không thấy được gì, chỉ có thể nghe 1 chút âm thanh bên trong, dựa vào đó mà phán đoán tình huống bên trong.
Tình huống bên trong ngân hàng lúc này đã có chút biến hóa.
Theo yêu cầu của Kiều, Triệu Thụy tùng bước, từng bước lui về sau.
Sắc mặt Kiều mặc dù không thay đổi, nhưng trong lòng thầm thởi phào nhẹ nhõm, cả người dường như hư thoát, quần áo thấm đẫm mồ hôi lạnh.
Đã thật lâu hắn không có cảm giác như vậy.
Ngân diện này thực sự làm cho hắn cảm đáng sợ.
Hắc nhân Ni Khắc di chuyển khẩu M4A1ngắm thẳng đầu Triệu Thụy, trên mặt không khỏi lộ nụ cười, hận không thể cao giọng tru lên, mới có thể phát tiết sự hưng phấn từ nội tâm.
Bởi vì, Triệu Thụy mới vừa rồi biểu hiện ra thực lực kinh khủng, cơ hồ trong nháy mắt phá tan ý chí chiến đấu của hắn, làm cho hắn cảm giác được Ngân diện này đúng là không thể chiến thắng.
Nhưng mà hiện tại, Triệu Thụy từng bước thối lui, làm cho hắn chứng kiến ,Ngân diện nhân cường hãn cũng có tử huyệt!
“Đem đao trong tay ngươi ném xuống” Ni Khắc rống lớn 1 câu, hắn lúc này đã bất chấp cảnh sát bên ngoài, đem tất cả lực chú ý đều đặt ở trên người Triệu Thụy.
Triệu Thụy nhún vai, nắm tay buông lỏng, thị huyết ma đao từ trong tay rớt xuống, đánh rơi trên mặt đất.
“Đương” 1 tiếng thúy vang phát lên.
“Mặt nạ! Đem mặt nạ của ngươi cũng tháo xuống đi, Để cho ta xem đến cùng ngươi có cái bộ dáng gì” Kiều tiếp lời Ni Khắc phân phó 1 câu.
Triệu Thụy không nói gì, không có phẫn nộ, thậm chí không có nửa phần do dự, hắn hết sức phối hợp, đưa tay lên minh linh mặt nạ, tựa hồ muốn đem mặt nạ gỡ xuống.
Kiều mặc dù vẫn như cũ duy trì độ cảnh giác cao, nhưng mà vẫn không tự chủ được lực chú ý bị phân tán đi một chút.
Mọi người hiếu kì, hắn cũng muốn biết,
Cường giả kinh khủng mà thần bí này dưới lớp mặt nạ màu bạc có bộ mặt như thế nào
Song, ngay trong nháy mắt hắn hơi phân thần, Triệu Thụy đột nhiên phát động công kích.
Uy thế cường đại, minh linh mặt nạ bị hắn kích phát, giống như bài sơn hải đảo hướng Kiều vọt tới
Nếu không có phân thần, Kiều có lẽ còn có thể bằng vào định lực của mình mà kiên trì vài giây thời gian để nổ súng.
Nhưng mà bây giờ phân tán chú ý, thần kinh có chút buông lỏng, dưới uy thế cuồng mãnh tuyệt luân, hắn làm sao trụ được, cả người run run.
Trong tích tắc, năm ngón tay Triệu Thụy hé ra, Thị Huyết