Triệu Thụy mỉm cười, mặc dù nói cách điều chế Thiên Điểu Vạn Tích đan chỉ là một trong vô số cách điều chế của Vạn Cổ Đan Kinh, bản thân loại đan dược này cũng không gọi là mặt hàng cao cấp, nói cho Phong Tang Tử cũng không tổn thất gì.
Nhưng muốn hắn cứ giao ra không không như vậy, tuyệt đối không có khả năng, trừ phi Phong Tang Tử có thể xuất ra bảo vật làm người khác động tâm để trao đổi, như vậy còn có thể suy nghĩ.
Xem vẻ mặt Phong Tang Tử không thể đợi, Triệu Thụy quyết định thăm dò khẩu vị của Phong Tang Tử.
Nói không chừng còn có thể từ Phong Tang Tử moi ra được một kiện bảo bối.
"Phong Tang Tử đạo hữu, ngươi cũng biết, phối phương của Thiên Điểu Vạn Tích chính là một kiện bảo vật, thuộc loại bí mật bất truyền, sao có thể tùy tiện cho người khác xem."
Phong Tang Tử vội vàng cười nói: "Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên, ta nguyện ý dùng bảo vật khác đổi lại! Ta có Tụ Linh đan, Tăng Dương đan...!Minh Linh đạo hữu, chỉ cần ngươi nguyện ý, cứ tùy tiện chọn! Cho dù toàn bộ lấy đi, đều có thể!"
Khách hàng bên trong cửa hàng Đan Đỉnh phái vừa nghe Phong Tang Tử báo ra tên của mấy loại linh đan, cũng không khỏi phát ra một tiếng kinh hô, ngay cả nước miếng cũng đều chảy xuống.
Những loại linh đan này đối với tu chân giả mà nói, đều là bảo vật ngàn vàng khó cầu!
Chỉ có Phong Tang Tử, một vị luyện đan đại sư cao cấp nhất mới có khả năng luyện chế ra!
Rất nhiều tu chân giả thậm chí nguyện ý dùng toàn bộ gia tài, đổi lấy một viên linh đan do Phong Tang Tử luyện chế.
Nhưng Phong Tang Tử không ngờ lại đem toàn bộ đi tặng cho người khác, bảo họ sao không sợ hãi và đỏ mắt!?
Bất quá, khi Phong Tang Tử nói ra vật trao đổi, Triệu Thụy chỉ lạnh nhạt cười cười, không chút nào động tâm.
Những loại đan dược đó, bên trong Vạn Cổ Đan Kinh đều ghi lại cách điều chế, chỉ là hắn không có thời gian cùng tài liệu luyện chế mà thôi.
Hắn nắm giữ cách điều chế Thiên Điểu Vạn Tích đan, hiện tại đang nắm giữ quyền chủ động, hẳn là có thể đổi lấy bảo vật phải trân quý hơn mới được.
"Phong Tang Tử đạo hữu, phương thuốc của ta không bán." Triệu Thụy phi thường kiên quyết cự tuyệt nói, nhưng hắn cũng không nói chắc "Bất quá, chúng ta dù sao cũng quen biết.
Nếu như ngươi thật có thành ý thì sau này chúng ta có cơ hội có thể bàn lại."
Nói xong, hắn cũng không quay đầu lại nhẹ lướt đi.
Phong Tang Tử sống mấy trăm năm đã thành tinh, sao có thể nghe không ra lời bóng gió của Triệu Thụy? Trong lòng biết Triệu Thụy là ngại đồ vật của hắn không tốt, cho nên không nguyện ý trao đổi.
Nhưng hắn trong lúc nhất thời thật đúng là kiếm không ra bảo vật nào có giá trị để đổi lấy phối phương trong tay Triệu Thụy, không thể làm gì khác hơn là ủ rũ gật gật đầu.
Trong lòng cân nhắc bảo vật phải trân quý đến mức nào mới có thể khiến Minh Linh động lòng.
Có lẽ, hắn phải làm cho chưởng môn sư huynh, luyện đan đại tông sư Phong Thiền Tử tự thân xuất mã, thu lấy phối phương kia.
Phong Tang Tử nhìn bóng lưng Triệu Thụy, thầm nghĩ.
Triệu Thụy rời khỏi Thiên Phúc Ảo Cảnh, trở về nơi ở.
Sau đó cầm Thiên Điểu Vạn Tích đan đi ra khỏi phòng mình.
"Nuốt viên đan dược này, độc tố trong người ngươi có thể hoàn toàn được giải trừ." Triệu Thụy đem linh đan đưa tới trước mặt Bá Đức, nói.
Bá Đức đưa tay nhận lấy đan dược, ngửi ngửi, mùi cay cay làm cho hắn không tự chủ được hắt xì một cái.
"Thứ này có hiệu quả sao?" Hắn nhíu nhíu mày, rất là hoài nghi hỏi.
"Nếu như ngươi cảm thấy nó không hiệu quả, thì có thể không ăn." Triệu Thụy nhún nhún vai.
Bá Đức cười khổ, không ăn thì phải chết, hắn căn bản là không có đường lựa chọn.
Ôm ý niệm đem ngựa chết đổi ngựa sống trong đầu, hắn nhắm mắt lại đem Thiên Điểu Vạn Tích đan nuốt vào.
Sau đó hướng trên ghế sofa nằm xuống, lẳng lặng chờ đợi dược hiệu phát tác.
Thiên Điểu Vạn Tích Đan vừa vào miệng, dược hiệu rất nhanh khuếch tán ra, tiến vào mạch máu.
Bá Đức cảm thấy phi thường rõ ràng, hễ dược hiệu đi đến chỗ nào, độc tố ở đó nhanh chóng giảm bớt.
Cuối cùng, triệt để biến mất.
Đại khái qua khoảng vài phút, tất cả độc tố trong cơ thể hắn đều bị giải trừ sạch sẽ, không lưu lại bất cứ gì!
Bá Đức mừng rỡ từ trên ghế sa lông nhảy dựng lên, nhào tới Triệu Thụy ôm thật mạnh.
"A! Triệu Thụy thân ái.
Ngươi cứu ta từ trong trói buộc của tên Hải Lặc khốn kiếp ra, ta thật sự rất cảm kích! Phần nhân tình này của ngươi, ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên."
Bá Đức là hắc ám cường giả tương đương với tu chân giả Xuất Khiếu kì.
Dưới sự kích động, lực lượng khống chế không được, làm cho Triệu Thụy thiếu chút nữa không thở nổi.
Triệu Thụy vội vàng đem hắn đẩy ra, thở hổn hểnh hai hơi.
Sau đó, cười khan nói: "Không dám! Không dám! Được rồi, Bá Đức, độc tố trong cơ thể ngươi đã được giải trừ, đối với tập đoàn Điện Thần hẳn sẽ không còn bất cứ cố kỵ gì chứ! "Tiếp theo Triệu Thụy nhắc nhở một câu.
Bá Đức hít thật sâu vào một hơi, trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên vẻ tàn nhẫn: "Đó là đương nhiên.
Bá Đức ta sống mấy trăm năm, cho tới bây giờ chưa từng bị người khác lợi dụng.
Nhưng tên Hải Lặc khốn kiếp đó, không ngờ dùng chất độc huyết dịch để uy hiếp ta! Hừ.
Nhất định phải tính sổ với hắn thật kĩ!"
Triệu Thụy đối với thái độ của Bá Đức hết sức hài lòng, hắn mất nhiều công sức như vậy giải cứu Bá Đức, chính là vì muốn mượn tay Bá Đức diệt trừ tập đoàn Điện Thần.
Nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, Triệu Thụy nâng hai chén rượu hồng, đưa một chén cho Bá Đức, cười nói: "Lấy thực lực của ngươi, muốn giải quyết bọn họ hoàn toàn không thành vấn đề, ta trước tiên cầu chúc ngươi mã đáo thành công."
Bá Đức liền uống cạn chén rượu, sau đó cũng không quay đầu lại, sải bước rời đi.
Hai ngày sau đó, Tổng tài Hải Lặc của tập đoàn Điện Thần nhận được điện thoại của Bá Đức, nói là Huyết Thủy Tinh đã đoạt được.
Hắn đã mang Huyết Thủy Tinh về New York, đang ở dưới lầu của tổng bộ, muốn Hải Lặc nhanh chóng chuẩn bị thốc giải độc.
Hải Lặc sau khi nhận được báo cáo, mừng ngoài tưởng tượng, luôn luôn khen hay.
Cúp điện thoại, Hải Lặc gọi Bỉ Đắc lên phòng làm việc, đem tin tức này nói cho hắn.
"Đây thật đúng là một tin tức tốt." Bỉ Đắc lau lau mắt kính, cười nói: "Huyết Thủy Tinh nếu đã được đoạt lại, vậy nguy cơ của tập đoàn Điện Thần đã được giải trừ, chúng ta không cần phải lo lắng nữa.”
Hải Lặc có chút đắc ý gác hai chân lên bàn làm việc, lấy cho mình một điếu xì gà, hút vào một hơi, sau đó cười nói: "Đúng vậy, tất cả nguy cơ đều đã được giải trừ.
Xem ra, thả Huyết Tinh công tước ra là một quyết định chính xác."
Bỉ Đắc gật đầu: "Trận này lấy tính mạng đánh cược, ngươi đánh thắng.
Bất quá, ta còn phải nhắc nhở