Hai người Thi Thận và Thi Trí tuy trong lòng thầm lo lắng, nhưng Thi Cương lại chẳng boăn khoăn nhiều.
Lão đánh một cú không trúng, trong lòng càng phẫn nộ, liên tục thúc đẩy pháp lực.
Chỉ thấy tử sắc quang chú trên đầu không ngừng chuyển động, từng luồng sét tím mập mạp xé rách trời đêm, ào ào rơi từ trên không xuống!
Triệu Thụy vội vàng thi triển thuấn gian di động, nhảy tránh từng luồng sét đó.
Trong mỗi luồng sét đều ẩn chứa uy lực khủng bố, nếu không cẩn thận bị trúng một phát, sẽ tan tành tro bụi trong chớp mắt!
“Ầm ầm ầm”
Sấm sét đông đúc rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng nổ mãnh liệt, phá ra trên mặt đất từng cái hố to đường kính hai ba mét, sâu đến sáu bảy mét, đủ chứa mấy chục người, cuốn đất đá cát sỏi bay lên cao tới mấy mét.
Chỉ sau vẻn vẹn một phút, con đường lớn tráng nhựa vốn hoàn hảo, đã xuất hiện đầy ổ gà ổ voi, xe cộ chẳng còn cách nào chạy nổi nữa.
Triệu Thụy nhờ vào thân thủ mẫn tiệp và sự giúp đỡ của Không Gian Thần Trạc, cuối cùng cũng thoát khỏi phạm vi công kích của “Lôi đình chi nộ”, quyết định phản kích.
Hắn quẳng Thị Huyết ma đao lên giữa không trung, quát lạnh một tiếng, xòe năm ngón tay, một đạo chân khí như ngọn lửa màu lam phun ra, đập lên thân Thị Huyết ma đao.
Thị Huyết ma đao bỗng phóng ra ánh sáng chói mắt màu đỏ máu, giống như một vầng huyết nguyệt từ từ bay lên cao.
Ánh sáng rực rỡ từ huyết nguyệt rơi xuống chiếu sáng mặt đất, nhuộm khắp xung quanh thành một màu đỏ sẫm.
Trong lòng Thi Cương chớp mắt đã chất đầy cảm giác nguy hiểm, như có tiếng chuông cảnh báo đánh ngay bên tai, đinh tai nhức óc.
Với cảm giác vượt xa người thường, lão cảm giác được năng lượng khủng bố ẩn chứa trong vầng huyết nguyệt ấy, lão nhận thức được, nguy hiểm to lớn đang từng bước tiến lại gần, nhưng rốt cuộc là nguy hiểm thế nào, lại nhất thời không thể nói rõ ra được.
Chính vào lúc này, ánh sáng màu máu do Thị Huyết ma đao phát ra rơi lên người lão, hoàn toàn bao phủ lấy lão.
Cảm giác đau đớn kịch liệt trong chớp mắt truyền vào thần kinh lão, khiến lão cảm thấy toàn thân mình như bị vô số kim nhọn châm mạnh vào.
Thi Cương đau đến mức lớn giọng kêu gào, trên mặt lộ vẻ cực kì thống khổ.
Thế nhưng, điều khiến lão cực kì sợ hãi là, máu tươi trong cơ thể lão như bị một sức mạnh vô hình hút lấy, lại tuôn ra khỏi mạch máu, xuyên qua da thịt, cơ bắp, hình thành từng đám mây máu, bay về phía vầng huyết nguyệt đang lơ lửng trên không kia.
Da dẻ lão vốn chẳng lấy gì làm trơn láng, nhanh chóng lão hóa, khô quắt.
Lão thậm chí còn có thể thấy hai cánh tay lão, chỉ còn lại da bọc xương, như bộ xương khô.
Sự thật, không chỉ có Thi Cương xảy ra chuyện như vậy, trong vùng bao phủ của ánh sáng do huyết nguyệt phát ra, tất cả máu tươi trong cơ thể sinh vật đều bị hút đi sạch sẽ, tập hợp về Thị Huyết ma đao.
Hai người Thi Thận và Thi Trí đứng trên mặt đất, cũng có một lượng lớn máu tươi bị hút đi như vậy.
Một đám mây máu dày đặc bay về huyết nguyệt đang lơ lửng trên cao, lượn lờ xung quanh nó.
Thị Huyết ma đao hút xong một lượng lớn máu tươi, ánh sáng phát ra càng rực rỡ hơn, chói mắt hơn, khiến nó tỏ ra cực kì yêu dị mà lại khủng bố.
Trên mặt ba vị lão tổ tông Thi gia đồng thời kinh hãi biến sắc, chấn kinh vô cùng, bọn họ vạn vạn lần không ngờ, uy lực của ma đao này lại lớn như vậy, ngụy dị như vậy!
Theo cách nghĩ ban đầu của họ, bọn họ là tu chân cường giả đã đạt đến Xuất Khiếu kì, dựa vào thực lực cường hoành của bản thân, muốn đánh chết Triệu Thụy yếu hơn một cấp đúng là dễ như trở bàn tay, hoàn toàn không thành vấn đề.
Thế nhưng, nhìn theo tình huống hiện tại, bọn họ lại hoàn toàn không còn tự tin kiểu đó!
Vầng huyết nguyệt treo trên cao đó thật quá khủng bố, bọn họ không chỉ không thể dễ dàng thắng lợi, thậm chí còn rơi vào thế xấu!
Bọn họ tuy sống trên thế gian qua năm tháng tương đối dài lâu, thấy qua vô số tu chân giả, yêu ma quỷ quái, biết qua đủ thứ đủ loại pháp khí cổ quái, nhưng ma đao giống như huyết nguyệt này, quả thật vẫn là lần đầu tiên mới thấy!
Tên khốn chết tiệt!
Ba vị lão tổ tông của Thi gia tâm linh tương thông, không hẹn mà cùng thấp giọng chửi rủa, cấp tốc lui về sau, bọn họ chỉ muốn dùng hết toàn lực thoát khỏi ánh sáng màu máu kia, thoát khỏi vùng chiếu tới của huyết nguyệt, rời khỏi huyết quang biết hút máu đó càng xa càng tốt.
Vân Phương nhìn thấy cảnh này, có chút khó tin trợn tròn đôi mắt, vẻ kinh ngạc trên mặt tựa hồ không hề che đậy!
Phải biết ba vị lão tổ tông của Thi gia, trong mắt người ngoài, đặc biệt là trong mắt nhân viên của Thi thị gia tộc, giống như là thần tượng cao cao tại thượng, cường hoành vô tỉ, người người kình ngưỡng như thần minh, trước giờ cô chưa từng nghĩ bọn họ lại bị Triệu Thụy bức cho thảm hại thế này!
Thi Cương vất vả lắm mới thoát khỏi vùng bao phủ của ánh trăng màu máu, nhảy ra ngoài.
Lão đứng vững lại, cảm thấy thân thể có chút hư nhược, tuy chỉ ngắn ngủi vài phút, nhưng Thị Huyết ma đao đã hút trong thân thể lão không ít máu tươi.
Sắc mặt Thi Cương tái mét một màu, thực lực cao cường, gần trăm năm nay, lão đã chưa từng bị người khác bức cho thảm hại thế này, bây giờ lại bị một tu chân giả hậu bối đuổi cho nhảy loạn khắp nơi, chuyện này bảo một người tính nóng như lửa như lão làm sao chịu thấu?
Nỗi phẫn nộ khó lòng áp chế, từ đáy lòng lão phừng phừng bùng cháy lên, từ đáy lòng đốt tới đỉnh đầu, đến khuôn mặt cũng biến thành màu đỏ tía.
Lão nắm thật chặt