Trong tiên mộ, những hình xăm thần bí trên lưng Bát Hoang Man Long bỗng dưng lặng lẽ biến mất, mà trên lưng Triệu Thuỵ một khối hình xăm giống hệt, chỉ là diện tích nhỏ hơn, lại vô tức xuất hiện.
Đây đúng là một kiểu truyền thừa quái dị.
Pháp quyết kinh thế của viễn cổ đại yêu sau hàng ngàn vạn năm cách trở đã bị một phàm nhân đoạt được.
Đại khái bất luận kẻ nào cũng không thể dự tính được chuyện này.
Điều này khiến trong lòng Triệu Thuỵ cực kỳ kích động, thân thể run lên nhè nhẹ.
Hắn vốn thân hãm tuyệt cảnh, sinh lộ mịt mờ, chính là không nghĩ tới phong hồi lộ chuyển(1), con đường sống lại một lần nữa hiện ra trước mắt!
Không chỉ có vậy, hắn còn nhân họa đắc phúc(2), chính mình đã vượt khỏi cảnh giới của thường nhân.
Có lẽ một ngày nào đó, hắn cũng sẽ có thể đạt tới cảnh giới của tiên ma viễn cổ này, hô phong hoán vũ, ngạo thị thương sanh(3)!
Cố gắng trấn tĩnh bản thân, Triệu Thuỵ loại bỏ hết mọi tạp niệm và bắt đầu tu luyện “Bát Hoang Lục Tiên quyết”.
Thời gian của hắn cũng không còn nhiều lắm.
“Bát Hoang Lục Tiên quyết” tổng cộng chia làm năm quyển, tựa là: Đoạt Linh, Sanh Tức, Luyện Thần, Phân Thể, Lục Tiên.
Pháp quyết tu luyện được ghi lại trên mỗi một quyển không giống nhau, độ khó cũng bất đồng.
Càng về sau độ khó lại càng cao; tương tự, càng về sau, sức mạnh của kẻ tu luyện cũng càng trở nên cường đại!
Có thể nói rằng, mỗi một quyển chính là một cảnh giới!
Nếu chia ra mà nói, mỗi một cảnh giới sẽ lại phân làm ba tầng: Tiền kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ, đối ứng với ba mảnh quang đồ.
Năm cảnh giới ghi lại của “Bát Hoang Lục Tiên quyết” được hợp lại bởi mười lăm phúc quang đồ mà thành!
Kỳ quái chính là ngoại trừ ba mảnh quang đồ của quyển Đoạt Linh, bốn quyển khác đều bị một tầng sương mù bao phủ, mờ mờ ẩn ẩn không thể thấy rõ.
Triệu Thuỵ cũng không nghĩ ngợi nhiều, trực tiếp đọc phần tổng cương mở đầu trên bức quang đồ thứ nhất.
Tên gọi Đoạt Linh, đó chính là đoạt lấy thiên địa linh khí dẫn nhập vào thân thể cho bản thân sử dụng, trừ khử trọc khí, đề cao tu vi của bản thân.
Kỳ thật, trên bất kỳ pháp môn tu chân nào cũng có hấp thụ thiên địa linh khí.
Tu chân giả dựa vào chính thiên địa linh khí để nâng cao tu vi bản thân.
Dẫu thế, “Bát Hoang Lục Tiên quyết” lại là một cờ một cột(4), khác biệt bất đồng.
Pháp môn tu chân bình thường tu luyện lấy thiên - nhân hợp nhất, tồn tại cùng thiên địa(5).
Cho nên ở nơi bảo địa mà linh khí tụ hội, dù có không ít tu chân giả tụ tập tu luyện, nhưng giữa bọn họ cũng không có nhiều xích mích.
Mà nguyên bản bộ “Bát Hoang Lục Tiên quyết” được sáng tạo bởi Bát Hoang Man Long, một viễn cổ đại yêu được sinh ra dưới thời cảnh cực kỳ ác liệt, trải qua vô số tràng giết chóc đẫm máu, điên cuồng cướp phá mới có thể sinh tồn lớn mạnh.
Trong tâm chỉ có bá đạo, hoàn toàn không hề có khái niệm cộng sinh cộng tồn.
Loại tư tưởng này của nó cũng được bộc lộ hết trong quyển Đoạt Linh của “Bát Hoang Lục Tiên quyết”.
Một khi dựa theo loại pháp quyết này bắt đầu tu luyện, kẻ tu luyện sẽ sử dụng một loại phương thức cực kỳ bá đạo: tiến hành phép cưỡng đoạt hấp thu thiên địa linh khí, không có tu chân giả nào có thể tranh đoạt.
Cũng bởi vì thế, kẻ tu luyện “Bát Hoang Lục Tiên quyết” có thể đề cao thực lực với tốc độ kinh người, so với những tu chân giả khác chính là một trời một vực!
Ở mặt dưới quyển tổng cương phát hoạ một yêu ma toàn thân xích loã(6), đầu gắn cặp sừng sắc nhọn, so với hình tượng Bát Hoang Man Long thập phần tương tự.
Yêu ma này lưng dưới cong nghiên, song thủ nắm chặt, ngón tay chỉ lên trời, tạo nên động tác cổ quái.
Trên thân dùng những chấm đen để mô tả huyệt vị, những đường kẻ đen thô sơ để miêu tả kinh mạch thân thể, dùng đường chấm đỏ và mũi tên để định vị phương hướng chân khí lưu chuyển trong cơ thể, bên cạnh còn ghi dày đặc những văn tự giải thích.
Triệu Thuỵ đối với huyệt vị gì đó một chỗ cũng không thông, cũng không cần biết kinh mạch của viễn cổ đại yêu này và kinh mạch bản thân có gì bất đồng không.
Hắn chỉ quan tâm đến hình tượng yêu ma trong sơ đồ và tiến hành so sánh với bản thân, tưởng tượng đạo hồng tuyến nọ chính là dấu hiệu của lộ tuyến chân khí vận hành bên trong cơ thể, đồng thời cẩn thận nghiên cứu những văn tự giải thích trên đồ án này, rồi bất tri bất giác trầm mình vào trong vô thức.
Nằm ngoài dự đoán chính là loại phương thức tu luyện mò loạn lung tung(7) này không ngờ lại đem đến tác dụng.
Không mất nhiều thời gian, hắn chợt phát giác linh khí từ bốn phương tám hướng trong mộ viên lũ lượt kéo đến, xuyên thấu qua da thâm nhập cơ thể hắn, tiến vào trong kinh mạch, cuối cùng rót vào trong đan điền.
Tại đan điền, sau khi trải qua tôi luyện không ngừng, hình thành một tia chân khí mỏng manh, tia chân khí này bắt đầu chậm rãi từng chút từng chút ngưng tụ, cuối cùng hình thành một dòng chân khí ấm áp mỏng như tơ, rồi theo chỉ dẫn của đường kẻ mũi tên màu đỏ trên quang đồ bắt đầu chậm rãi lưu động trong cơ thể hắn.
Cỗ chân khí ấm áp này mặc dù cực kỳ yếu ớt, nhưng đối với thân thể đã gần như đông cứng của Triệu Thuỵ mà nói, nó có tác dụng không thể ước lượng được.
Hắn cảm giác được thân thể chính mình tựa hồ có một chút hơi ấm, hàn khí trong tiên ma mộ viên dường như cũng không còn buốt thấu nữa!
Triệu Thuỵ vừa mừng vừa lo.
Hắn vốn lo rằng “Bát Hoang Lục Tiên quyết” thâm ảo khó hiểu, tiến độ tu luyện ban đầu sẽ phi thường chậm chạp.
Nhưng khi thấy được tình huống trước mắt, loại lo lắng này đã trở nên dư thừa.
Việc sống sót rời khỏi tiên ma mộ viên có thể sẽ không còn là ảo tưởng vô vọng!
Hắn dựa theo hướng dẫn của quang đồ, điều dẫn chân khí ở trong kinh mạch cơ thể chậm rãi vận hành.
Chân khí xuất phát từ đan điền, theo