Chẳng biết có phải vì biết được Hồ Kinh Vĩ thỉnh tới kì nhân dị sĩ bảo hộ, hay là vì nguyên nhân khác, mà Vi gia tịnh không tiếp tục phát động công kích Hồ gia.
Tình thế căng thẳng duy trì trên Liên Đảo tựa hồ từ từ bình tĩnh lại.
Tổng kinh lý Hồ Tinh của làng du lịch Duy Ni lặng lẽ thở phào một hơi.
Tuy hắn vị cao quyền trọng, nhìn như phong quang vô hạn.
Thế nhưng, chức vị này lại đầy phong hiểm.
Đặc biệt là dưới tình hình căng thẳng hiện tại, sòng bạc rất có thể gặp phải tập kích, thậm chí cả bản thân hắn cũng có thể trở thành đối tượng tập kích.
Hồ Tinh tính toán, nếu hắn có thể an toàn vượt qua trường phong ba này, nhất định sẽ nghỉ phép một thời gian, phóng túng một phen.
Những ngày liên tục lo lắng thấp thỏm đó thật không dễ chịu.
Bất quá, hắn cảm thấy mình cũng không phải hoàn toàn không được chỗ tốt, chí ít số lần chủ tịch hội đồng quản trị Hồ Kinh Vĩ tiếp kiến hắn trong đoạn thời gian này đã vượt qua cả năm ngoái cộng lại.
Hồ Tinh cho rằng đây là dấu hiệu chủ tịch hội đồng quản trị càng lúc càng trọng thị hắn, nếu như hắn biểu hiện tốt, sau này còn có đường thăng tiến trong tập đoàn.
Buổi sáng hôm nay, Hồ Tinh lại bị Hồ Kinh Vĩ kêu về biệt thự gặp mặt.
Khi Hồ Tinh được người làm đưa tới hoa viên, Hồ Kinh Vĩ đang nằm trên ghế dựa, vừa sưởi nắng vừa đọc sách.
“Đổng sự trưởng, ngài kêu tôi lại có chuyện gì vậy?” Hồ Tinh đứng cạnh Hồ Kinh Vĩ, hết sức cung kính hỏi.
Hồ Kinh Vĩ cũng không ngồi dậy, chỉ nhìn hắn một cái rồi hỏi: “Mấy ngày nay, ta bảo ngươi tiếp cận Triệu Thụy, ngươi làm ra sao rồi?”
Hồ Tinh vội vàng đáp: “Đổng sự trưởng, đoạn thời gian này, tôi theo sự phân phó của ngài, chiếu cố hắn nhiều hơn, ra sức tiếp cận hắn, quan hệ xác thật đã xích lại gần hơn không ít.
Thế nhưng, muốn tiến thêm bước nữa thì rất khó đấy.
Tên Triệu Thụy này tuy bề ngoài ôn hòa, dễ dàng tiếp xúc, nhưng trên thực tế rất khó thâm nhập giao du, muốn nghe được quá khứ của hắn từ miệng hắn, đã khó còn khó hơn, mỗi lần tôi vừa đề cập tới đề tài này, hẵn đã đối sang đề tài khác, căn bản không hỏi ra được gì.”
Hồ Kinh Vĩ cũng không trách cứ Hồ Tinh, điều này nằm trong dự liệu của hắn.
Sự thật, hắn cũng đã phái người điều tra lai lịch Triệu Thụy theo đường khác, đồng thời cũng biết được rất nhiều tin tức liên quan tới Triệu Thụy.
Tỉ như, Triệu Thụy từng đổi qua vài lần công tác, từng dạy học chung trường với Vân Phương v.v…
Từ nhũng tin tức này mà nhìn, Triệu Thụy tựa hồ chỉ là một người bình thường, cảm tính với Vân Phương cũng được bồi dưỡng từ thời còn làm giáo viên.
Thế nhưng, Hồ Kinh Vĩ thủy chung vẫn cảm thấy Triệu Thụy này tịnh không bình thường như tin tình báo cho thấy.
“Tối nay ta muốn cử hành một yến hội.” Hồ Kinh Vĩ đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi “Muốn mời Triệu Thụy tới.”
Hồ Tinh phải rất khó khăn mới đuổi theo kịp suy nghĩ có tính nhảy vọt của ông chủ, vội vàng nói: “Chủ ý này không tệ, ngài cũng có thể tự mình gặp mặt hắn một lần.
Chỉ là… muốn lôi kéo Triệu Thụy thì dự tiệc không không, chỉ sợ chưa đủ! Phải đón lấy sở thích của hắn thì mới được.”
“Ồ? Ngươi biết hắn thích gì sao?”
“Cá nhân tôi cảm thấy, hắn có thể tương đối hứng thú với nữ nhân xinh đẹp.”
“Sao lại thấy vậy?”
“Hắn không chỉ quan hệ thân mật với Vân phu nhân, hơn nữa còn có quan hệ mờ ám với một nữ hà quan xinh đẹp trong sòng bạc.
Ngoài ra, quan hệ giữa hắn và Lâm tiểu thư cũng hết sức không tệ…”
“Bản sự của hắn cũng không nhỏ há, có thể khiến Lâm Lâm cảm thấy hứng thú với hắn.” Hồ Kinh Vĩ khép sách lại, đứng dậy.
Khuynh hướng giới tính độc đáo của Hồ Lâm vẫn khiến hắn cảm thấy đau đầu, mất mặt.
Nếu Triệu Thụy có thể sửa chữa chỗ này cho Hồ Lâm, hắn trái lại cảm thấy lạc quan.
Nếu Triệu Thụy quả thật có chỗ bất phàm, mà Hồ Lâm tự mình cũng có ý với Triệu Thụy, Hồ Kinh Vĩ cảm thấy, cho dù gả Hồ Lâm cho Triệu Thụy cũng không phải là không thể.
Đương nhiên, nói những chuyện này còn xa quá, quan trọng nhất bây giờ là làm rõ nội tình của Triệu Thụy, đồng thời ra sức lôi kéo hắn.
“Ngươi đã cho rằng Triệu Thụy thích nữ sắc, vậy ngươi có chủ ý tuyển người nào không?” Hồ Kinh Vĩ lạnh nhạt hỏi một câu.
Hồ Tinh nói thầm trong bụng, con gái Hồ Lâm của ông tới lôi kéo Triệu Thụy là thích hợp nhất đấy.
Bất quá, câu này hắn chỉ biết nghĩ trong lòng, nào dám nói ra miệng, trừ phi hắn không muốn sống nữa.
Suy nghĩ nát óc một hồi, hắn mới nói: “Đổng sự trưởng, tôi trái lại có lựa chọn một người.”
“Ngươi nói đi.”
“Diệp Minh!”
“Diệp Minh? Là ngôi sao điện ảnh nóng nhất hiện nay đó hả?”
“Đúng vậy, chính là cô ta.
Thì ra ngài đã nghe qua rồi.”
“Đúng đó, ta có nghe, nữ nhân Diệp Minh này tuy vũ mị phong lưu, tai tiếng tình dục bay đầy trời, nhưng trước giờ chưa thấy ai chân chính gặm được cô ta cả.
Nhưng gặp xì căng đan với cô ta thì lại không ít.
Ta sợ tới lúc đó cô ta lôi kéo không được mà lại phá hỏng chuyện tốt của ta.”
Hồ Tinh cười khặc khặc: “Gặm không được là tốt nhất.
Diệp Minh thành thạo điêu luyện trước bao nhiêu nam nhân như vậy, khẳng định có bản sự của cô ta.
Ngoài ra, tôi sẽ đặc biệt căn dặn cô ta một lần.
Dẫu sao, cô ta là em họ của vợ tôi, hơn nữa lúc mới ra nghề tôi còn giúp đỡ cô ta, cô ta dẫu sao cũng phải cho tôi vài phần mặt mũi.”
Hồ Kinh Vĩ hơi gật gù nói: “Tốt, chuyện này giao cho ngươi làm.”
Hồ Tinh lãnh mệnh ra đi.
Chiều hôm đó, Triệu Thụy nhận được lời mời của Hồ Kinh Vĩ.
Ban đầu Triệu Thụy tịnh không muốn dự tiệc, định tìm lý do thoái thác.
Nhưng tổng kinh lý làng du lịch Hồ Tinh lại tự mình tới tìm hắn, bảo hắn đi dự tiệc, hắn dẫu sao cũng không thể không nể mặt, sau cùng vẫn đáp ứng.
Chiều hôm đó sau khi làm xong, Triệu Thụy về nhà thay đồ, rồi trực tiếp tới chỗ Hồ Kinh Vĩ ở.
Lúc hắn tới được mục đích, trong sảnh mở tiệc đã đến không ít người, có một số Triệu Thụy thấy trên TV, có một số lại chưa từng thấy qua, những vị khách này hoặc là cao quan cự phú, hoặc là minh tinh điện ảnh sáng nhất