Cái tin Phương Hải bị sát hại đã khiến toàn bộ giới bất động sản Đông An vô cùng rung động.
Hiện trường vụ án được một lượng lớn cảnh sát phong toả nghiêm ngặt.
Ngay cả cục trưởng cục công an của Đông An cũng đã dẫn một toán người đi suốt đêm, nhanh chóng đến hiện trường để tiến hành điều tra.
Trương Hân cũng là một trong số những cảnh sát viên đồng hành lần này.
Trương Hân vốn xuất thân từ gia đình cảnh sát.
Việc cô thi vào trường cảnh sát, chính thức bước chân vào giới công an chịu ảnh hưởng rất lớn từ sự dạy dỗ nghiêm khắc của cha mẹ.(*)
Tuy chưa tham gia công tác được bao lâu, nhưng cô đã liên tiếp phá được nhiều vụ trọng án, thanh danh bay cao(1), vượt trội đồng nghiệp(2), được đặt cách đề bạt lên làm tổ trưởng tổ trọng án.
Trương Hân da dẻ trắng ngần, tướng mạo tú lệ.
Song, bên trong vẻ tú lệ đó lại toát ra một loại khí khái bức nhân.
Hơn nữa tính tình cô lại hết sức lạnh nhạt, khiến người khác không dám tuỳ tiện thân cận.
Dẫu vậy, cô vẫn được ca tụng là đệ nhất hoa khôi trong giới cảnh sát Đông An, những kẻ theo đuổi nườm nượp không kể xiết(3).
Sau khi bước vào ngôi biệt thự của Phương Hải, dùng ánh mắt sắc sảo của mình nhìn lướt qua tình huống chung quanh một lượt, Trương Hân không nhịn được phải cau mày.
Cô đã từng thấy qua rất nhiều hiện trường hung án, nhưng chưa có vụ hung án nào lại giống như vụ hung án lần này.
Nhìn những mảng gạch đá vỡ vương vãi trên mặt đất, rồi ngước lên nhìn hai cái lỗ thủng lớn ở trên trần nhà, cô thậm chí còn hoài nghi có phải đã có một con khủng long bạo chúa(4) cổ đại đã xông vào nơi này không, có vậy mới có thể gây ra thiệt hại lớn như thế này.
"Đã xem xét qua hiện trường rồi chứ?" Cô lạnh lùng hỏi một viên cảnh sát đứng cạnh bên.
"Đã xem xét qua." Viên cảnh sát nọ trả lời, "người chết tên là Phương Hải, là người đứng đầu công ty bất động sản Hành Lập, bốn người khác đều là vệ sĩ của hắn.
Hiện trường có vẻ như đã trải qua một trận chiến vô cùng kịch liệt.
Trong phòng có gần mười lỗ đạn, nhưng qua kiểm tra thì toàn bộ số đạn này đều do bốn tên vệ sĩ của Phương Hải bắn ra.
Trên thi thể của Phương Hải lại không hề có bất cứ vết đạn nào.”
“Ngoài ra, căn cứ vào báo cáo kết quả nghiệm thi của pháp y, bọn người Phương Hải đều bị một lực rất lớn đánh trúng dẫn đến tử vong.
Trong đó, xương cốt bốn người đều bị gãy nát, một người thì xương cổ vỡ vụn, mà chủ công ty bất động sản Hành Lập, Phương Hải, thì ngay cả nội tạng cũng bị chấn nát! Pháp y nói, để có thể gây ra được tới mức độ này cần phải dùng xe vận tải hạng nặng lao hết tốc lực tông trúng thì mới được.
Có điều đây không phải là đường cao tốc, mà là tầng hai của một căn biệt thự cao cấp."
Cảnh sát viên đó thoáng cười gượng, rõ ràng trong đầu hắn cũng mờ mịt khó hiểu.
Cặp mày liễu của Trương Hân càng nhíu thêm.
Vụ án này thật tình là quá sức cổ quái.
Đừng nói là tận mắt thấy, cho dù là nghe cũng chưa từng nghe nói tới.
"Camera giám sát có ghi lại được gì không?" Cô lại hỏi tiếp.
"Không có phát hiện ra điều gì khác thường."
Trương Hân suy nghĩ rồi khẽ gật đầu.
Vụ án này cực kỳ quái lạ, không thể lấy lẽ thường để mà suy đoán.
Không thể trông chờ camera giám sát có thể ghi lại được điều gì có ích.
Song cô cũng chẳng nhụt chí, bởi vì tuyệt đại đa số đầu mối của các vụ án đều được khám phá ra rất chậm.
Lúc này, cảnh sát viên nọ đột nhiên nói: "Nhưng mà ở hiện trường chúng tôi đã phát hiện một người may mắn sống sót.
Lúc xảy ra vụ án cô ta đang tắm ở trong buồng tắm."
"Há? Người đó ở đâu?" Mắt Trương Hân sáng lên, cô cảm thấy đây có thể là cơ hội mang đến bước đột phá lớn.
"Mau dẫn tôi đến gặp cô ta."
Cảnh sát viên nọ gật đầu, dẫn Trương Hân đến gặp nữ minh tinh may mắn còn sống đó.
Qua mấy lần thẩm vấn, Trương Hân đã thất vọng.
Cô chẳng khai thác được bất kỳ manh mối có giá trị nào từ miệng của nữ minh tinh đó bởi toàn bộ quá trình gây án đã kết thúc rất nhanh.
Ngoại trừ tiếng súng nổ ra, cô ta chỉ đại khái nghe được một tiếng la "Yêu quái!" thất thanh của Phương Hải.
"Yêu quái?"
Trương Hân lắc đầu.
Mặc dù vụ án này hết sức cổ quái, nhưng cô tuyệt đối không tin trên đời có yêu ma quỷ quái gì đó.
"Có tìm được manh mối gì không?"
Cục trưởng không biết tự lúc nào