“Thạch Hổ bệ hạ! Thạch Hổ bệ hạ!”
Lý Cư sợ hãi lớn giọng hô hoán, hi vọng Thạch Hổ có thể trả lời.
“Gào cái gì mà gào? Ta còn chưa chết!” Thạch Hổ nằm dưới đáy hố, đột nhiên mở mắt, phẫn nộ gào lên.
Sau đó hai tay hắn ấn mạnh xuống đất, cả người như một viên đạn pháo bay lên từ đáy hố.
“Thạch Hổ bệ hạ! Ngài còn sống! Thế này thật tốt quá!”
Lý Cư mừng ngoài tưởng tượng, giơ cao hai cánh tay xương khô, quơ múa trên không.
Chỉ cần Thạch Hổ không bị đánh chết, hắn sẽ không còn bao nhiêu nguy hiểm.
“Tốt? Có gì mà tốt?” Thạch Hổ cuồng nộ gào lên, tiếng như tiếng sấm “Ta tốn mấy trăm năm thời gian, hao hết tâm lực mới khôi phục được nhục thân! Không ngờ lại bị đánh thành bộ dạng này! Ngươi thấy ta còn cảm thấy tốt sao?”
Hắn đá một cước, khiến bộ xương khô Lý Cư bay ra cả trăm mét, sau đó hung hăng nhìn Triệu Thụy và Đôn Triệt, hung quang trong mắt bắn ra xung quanh.
“Hai tên tiện dân đáng chết các ngươi lại làm tổn thương đến thân thể trân quý của ta! Ta không thể bỏ qua cho các ngươi! Tuyệt đối không thể! Ta phải quẳng thân thể và nguyên thần các ngươi vào luyện hồn địa ngục, để các ngươi vĩnh viễn chịu đựng đau khổ vô tận!”
Tiếng nói của Thạch Hổ vừa dứt, một nguyên thần màu đen đã xông ra từ trong thân thể rách nát, kéo theo sương mù đen như mực, xông về phía những vong linh đi theo hắn.
Chỉ thấy nguyên thần của Thạch Hổ xuyên qua đám khô lâu, ngọn lửa lấp lóe trong mắt những khô lâu đó liền tắt đi, xương cốt cũng sụp xuống trong nháy mắt, biến thành xương vụn.
Còn như nguyên thần của Thạch Hổ thì trong chớp mắt bành trướng ra không ít.
“Đó… đó là pháp thuật gì?” Triệu Thụy không khỏi giật nảy mình.
Hắn không ngờ trên đời lại có loại pháp thuật bằng vào thôn phệ hồn phách để nhanh chóng tăng cường thực lực tự thân!
Nếu như Thạch Hổ tiếp tục thôn phệ, thôn phệ hết hồn phách của những vong linh này, vậy sẽ cường đại tới mức nào?
Phải biết, vì hắn vừa bắn ra La Hầu chi tiễn, cơ hồ tất cả chân khí đều đã hao hết.
Còn như Đôn Triệt, trước khi chiến đấu đã bị Vạn hồn phệ thân của Thạch Hổ đánh trúng, đã chịu thương tương đối nặng.
Cho dù Triệu Thụy kịp thời bắn bị thương Thạch Hổ, kịp thời đuổi tan những hung hồn lệ quỷ bao vây Đôn Triệt.
Thế nhưng Đôn Triệt bỏ qua tất cả, tập trung toàn bộ lực lượng đánh Thạch Hổ, điều này khiến hắn thương chồng lên thương, không còn lại bao nhiêu sức chiến đấu!
Nếu như Thạch Hổ khôi phục lại lực lượng, phát ra công kích, bọn hắn cơ hồ không cách nào chống lại!
“Hung linh phệ hồn! Là Hung linh phệ hồn!” Mi Thiên nằm trên đất, nhìn Thạch Hổ không ngừng thôn phệ vong linh thủ hạ, không khỏi hoảng sợ nói: “Thuật phệ hồn của hung linh Thạch Hổ này âm độc vô cùng, có thể thông qua cướp đoạt hồn phách của vong linh, trong thời gian ngắn khôi phục thương thế của bản thân, tăng cường thực lực tự thân!
Tuy loại tăng cường này không thể duy trì quá lâu, nhưng Thạch Hổ có thể lợi dùng sức mạnh cường đại này để đánh tan chúng ta!”
Trong khi Mi Thiên nói, Thạch Hổ đã thôn phệ hàng trăm vong linh, nguyên thần của hắn nhanh chóng bành trướng, thể tích cơ hồ tương đương nửa quả bóng rổ!
Cho dù như vậy, Thạch Hổ vẫn không ngừng thôn phệ, tiếp tục khuếch trương lực lượng của mình.
Những vong linh đó thấy Thạch Hổ tàn nhẫn vô tình như vậy không khỏi sợ hãi kêu thét lên, chạy trốn tứ phía, muốn thoát khỏi ma chưởng của Thạch Hổ.
Thế nhưng, tốc độ của nguyên thần Thạch Hổ quá nhanh, giống như một trận cuồng phong cuốn qua.
Nơi nó đi qua, vong linh toàn bộ đều biến mất, bị hút vào trong sương mù đen dày đặc.
Triệu Thụy trơ mắt nhìn vong linh Thạch Hổ lớn mạnh lên từng chút một, lại bó tay hết cách.
Bởi vì hắn đã dùng hết toàn bộ lực lượng.
Nếu như Thạch Hổ chỉ là Hợp Thể kì cường giả, cho dù là tới Hợp Thể kì đỉnh phong, một mũi tên vừa rồi của Triệu Thụy cũng có thể hủy diệt Thạch Hổ hoàn toàn.
Đáng tiếc là Thạch Hổ lại đạt tới Độ Kiếp kì cảnh giới.
Tuy chỉ cách một lằn ranh, nhưng lại xa xôi như trời với đất.
Mũi tên đó của Triệu Thụy, tuy khiến hắn trọng thương, cuối cùng vẫn không thể giết được Thạch Hổ.
Điều này khiến cho hung linh Thạch Hổ có cơ hội phản kích.
Phải làm sao?
Triệu Thụy nhìn Thạch Hổ không ngừng khuếch trương thể tích, không ngừng tăng cường lực lượng, nỗ lực khiến mình giữ bình tĩnh, tìm kiếm kế sách.
Thế nhưng, hắn suy nghĩ nửa ngày, lại không tìm được biện pháp nào có thể giải quyết Thạch Hổ.
Theo thời gian càng lúc càng trôi qua, lo lắng trong lòng Triệu Thụy càng lúc càng tăng cường.
Hắn hết sức rõ ràng, một khi Thạch Hổ hấp thu đủ số hồn phách, sẽ quay lại phát động công kích cuồng bạo nhất với bọn hắn.
Đến lúc đó, nếu như không có một kế sách thật tốt, vậy lúc chết của bọn hắn cũng tới luôn.
Đôn Triệt và những yêu linh sống sót khác cũng sốt ruột như vậy, bọn họ có thể cảm thấy rõ ràng, tử thần đang từng bước lại gần, lại không biết làm sao để đánh tan hung linh Thạch Hổ, cứu thoát tính mạng chính mình.
Chính vào lúc này, Mi Thiên trên tế đài dùng thanh âm như sợi tơ truyền âm hỏi: “Triệu Thụy, ngươi… ngươi còn có thể bắn mũi La Hầu chi tiễn thứ hai không?”
“Không thể!” Triệu Thụy cười khổ lắc đầu, nếu hắn có năng lực đó, tuyệt đối sẽ không do dự bắn Thạch Hổ một mũi tên thứ hai.
Thế nhưng, chân khí trong đan điền của hắn bây giờ cơ hồ đã khô cạn, đến Đệ nhị nguyên thần cũng vì chân khí khô cạn mà ủ rũ kiệt sức.
“Vì sao không thể? Vì một mũi tên vừa rồi hao quá nhiều chân khí của ngươi sao?” Mi Thiên tiếp tục hỏi.
“Đúng vậy!” Triệu Thụy gật gật đầu.
“Có lẽ… ta có cách giúp ngươi… một tay.
Chỉ là không biết có làm được không.
”
“Cách gì?” Triệu Thụy vừa nghe liền hỏi.
Trong hoàn cảnh nguy hiểm thế này, chỉ cần có một chút cơ hội, hắn cũng muốn ra sức thử, tuyệt đối không bỏ qua.
Mi Thiên cố chịu đựng đau đớn trong thân thể, cau mày nói: “Ngươi không thể bắn La Hầu chi tiễn thứ hai, vì chân khí trong cơ thể đã hao tận.
Nếu chúng ta trút tất cả chân khí vào cơ thể ngươi, không biết có giúp được ngươi khởi động La Hầu chi cung lần nữa không?”
Triệu Thụy nhanh chóng suy nghĩ, nếu là chân khí có tính chất khác trút vào cơ thể hắn, vậy sẽ gây ra xung đột trong cơ thể.
Những yêu linh này trút càng nhiều chân khí vào cơ thể, xung đột sẽ càng kịch liệt.
Cho dù thân thể của hắn đã được gen của viễn cổ yêu ma cải tạo, chỉ sợ cũng khó chịu đựng được.
Bất quá, pháp thuật của những yêu linh này đều do Mi Thiên dạy cho, công pháp chân khí toàn bộ đều một nguồn, khả năng xung đột với nhau tương đối yếu.
Thân thể của hắn có lẽ chịu đựng được.
Nếu là lúc bình thường, Triệu Thụy có thể cân nhắc lợi hại, rồi đưa ra lựa chọn tốt nhất.
Nhưng bây giờ hắn không có nhiều thời gian như vậy.
Không quản phương pháp này có làm được hay không, hắn cũng phải thử một lần.
“Tốt! Làm như vậy đi!” Triệu Thụy cơ hồ không do dự, trực tiếp đáp ứng.
Mi Thiên tốt bụng nhắc nhở: “Triệu… Triệu Thụy, ngươi phải chú ý suy nghĩ, những chân khí bất đồng này có thể… có thể tạo thành thương hại cho thân thể ngươi.
”
“Con đã suy nghĩ rồi.
” Triệu Thụy bình tĩnh nói