"Chơi với tao vài ván?" Tiền Tráng Phong trong bụng cảm thấy tức cười, "được, vậy quyết định làm vài ván đi.
Nhưng chơi không chẳng có thú vị, hay là lấy chút phần thưởng gì gì đó đi, có vậy thì mới đủ kích thích."
Triệu Thụy lạnh nhạt nhìn gã nói: "Anh muốn kích thích như thế nào?"
"Như vậy đi, mười hai ván, thua một ván chung một trăm đồng, thấy sao?" Mặt đầy vẻ khiêu khích, Tiền Tráng Phong nhìn hắn nói.
Một cái tên vừa tham vừa ngông.
Triệu Thụy ngầm đánh giá, không chút do dự liền đáp ứng, "Được, quyết định vậy đi."
Hàn Tinh lấy làm kinh hãi, chụp lấy cánh tay hắn nói: "Lão đại, cậu không điên đó chứ! Có đánh cuộc thì cũng không nên đánh như vậy chứ! Với thực lực của cái thằng đó, cho dù chỉ dùng súng phe cướp cũng rất là đáng sợ! Mà cậu lại rất ít khi chơi CS, thua nhiều thắng ít đó!"
"Vậy thì cũng chưa chắc." Triệu Thụy gạt tay hắn ra, cười, "tớ cảm thấy cảm xúc hôm nay rất tốt, nói không chừng có thể thắng đấy!"
Nói xong, bước tới quầy mua một thẻ dùng máy, rồi sau đó ngồi xuống bàn máy đối diện với Tiền Tráng Phong, khởi động máy, rồi đăng nhập vào CS.
Ban nãy lúc đấu tập, lân cận đó đã có không ít người bu đến xem.
Giờ vừa nghe tay súng đệ nhất của chiến đội FH muốn đơn đấu với người khác, hơn nữa còn cược mỗi ván một trăm đồng, người xem lại càng bu đông hơn.
Bên trong, bên ngoài tầng ba người chật như nêm, tất cả đều chờ xem một vở kịch hay.
"Tên này không ngờ dám đấu tay đôi với Tiền Tráng Phong của FH.
Lá gan thật không nhỏ đây!" Có người thán phục nói.
"Gan có lớn hơn nữa thì có tác dụng gì? Còn chẳng phải là đem tiền nộp cho người ta! Kỹ thuật bắn của Tiền Tráng Phong trên toàn quốc chính là xếp trong năm hạng đầu, ở Đông An lại càng không có ai có thể sánh được! Đơn đấu với nó đơn thuần là đi tìm chết!"
"Không phải nó có nói sẽ không mua áo chống đạn, chỉ dùng khẩu GLOCK18 của cướp sao? Hẳn là có cơ hội thắng chứ!" Có người đưa ra lời dị nghị.
"Quên đi(*)! Ở trong server công cộng, tớ thường xuyên thấy Tiền Tráng Phong dùng súng lục chiến với AK47, M4A1, thậm chí cả súng bắn tỉa, vẫn có thể hehot đối phương một cách dễ dàng.
Cái tên khiêu chiến đó đúng là chẳng biết trời cao đất rộng, sẽ không có cửa thắng đâu."
"Đúng đó! Mới nãy nghe bạn của nó nói, hình như nó không có chơi CS nhiều mà! Đơn giản là đi nộp tiền cho Tiền Tráng Phong thôi!"
"..."
"..."
"..."
Bọn người đứng bên xem trận đấu đều châu đầu ghé tai, thì thầm to nhỏ, nhưng không một ai xem trọng Triệu Thụy, thậm chí ngay cả Hàn Tinh đối với hắn cũng không chút tin tưởng.
Map mà Triệu Thụy và Tiền Tráng Phong chọn để đơn đấu là de_dust2(**).
Hễ là người đã chơi qua CS đều tương đối quen thuộc với cái map này.
Hai người bọn họ giao ước chỉ đi cổng A(***).
Nếu không sẽ rất khó tìm thấy đối phương trong cái map lớn như vầy.
Trò CS này, nếu như thi đấu chính thức sẽ cần phải chú trọng đến chiến lược, chiến thuật, chú trọng đến sự hợp tác của tập thể, chú trọng đến ý thức, đến mức độ thông thạo bản đồ; cần phải biết chỗ nào có thể có mai phục, nơi nào thì có thể bắn xuyên được, vân vân...
Nhưng hai người bọn họ giao ước sẵn địa điểm đơn đấu, thì không cần phải chú trọng đến mấy thứ này nữa.
Kỹ thuật bắn chuẩn xác và phản ứng nhạy bén mới là yếu tố quan trọng nhất.
Đương nhiên đôi lúc cũng cần phải có một chút may mắn.
Phe Triệu Thụy chọn chính là CT (đặc cảnh)(1), Tiền Tráng Phong còn lại là phe T(cướp)(2)
Số tiền trang bị lúc khởi đầu là 800, tùy theo độ gia tăng của ván thắng mà số tiền cũng sẽ tự động tăng thêm.
Thắng một ván, số tiền gia tăng rất nhiều.
Thua một ván, tiền tăng rất ít.
Tiền càng nhiều, vũ khí có thể mua được cũng sẽ càng xịn.
Một khi đã có được hỏa lực và dụng cụ phòng bị cường đại, tự nhiên cũng sẽ chiếm được một ưu thế nhất định.
Tiền Tráng Phong cảm thấy như vậy đối với mình có hơi có chút tiện lợi.
Nếu như đem hẳn 16000 ra phân phát đủ cho Triệu Thụy, thì ngay từ lúc khai cuộc hắn sẽ có thể sẽ gom M4A1, giáp, mũ chống đạn, quang đạn(3), lựu đạn, bom khói, mua tất tần tật, trang bị đến tận răng.
Bản thân gã trong khi đó lại chỉ dùng một khẩu súng lục.
Cho dù kỹ thuật bắn của gã có chuẩn đi chăng nữa, thì e rằng cũng sẽ có lúc "lật thuyền trong mương".
Tất nhiên, nói như vậy không có nghĩ là gã không có lòng tin vào bản thân.
Gã tin tưởng bất kể thế nào thì cuối cùng gã cũng sẽ thắng, chẳng qua là thắng ít hơn một ván thì thu ít hơn một trăm đồng mà thôi.
Vì vậy, trên mặt chiến thuật gã cảm thấy gã vẫn còn giữ được chút tiện nghi.
Gã mặc dù kiêu ngạo, nhưng không phải là một kẻ ngu.
Đếm đến ba(4), trận đấu được bắt đầu.
Triệu Thụy mua cho mình một khẩu Desert Eagle, còn Tiền Tráng Phong thì lại mua lựu đạn và quang đạn.
Tiền Tráng Phong là phe T(cướp), nếu quả chỉ chạy về cổng A, về mặt vị trí địa lý mà nói, thực tế có phần bất lợi.
Bời