Tôn Tiểu Lan được Lý Lăng Phong thu làm đệ tử, tự nhiên lưu lại Thục Sơn.
Triệu Thụy cũng tạm thời ở lại Thục Sơn, một là thể chất của Tôn Tiểu Lan muốn cải thiện cần phải có mấy tháng thời gian nguy hiểm, hắn phải ở một bên, chiếu cố cho tốt, ngoài ra hắn dù sao cũng chẳng có chuyện gì, không bằng ở lại Thục Sơn với Tôn Tiểu Lan, để cô khỏi bị người ta gạt bỏ, khi phụ.
Triệu Thụy lưu lại, Đôn Triệt tự nhiên cũng lưu lại theo.
Đôn Triệt vẫn rất thích chỗ Thục Sơn này, ngoại trừ phong cảnh đẹp đẽ ra, linh khí nơi này sung túc, là một động thiên phúc địa hết sức thích hợp để tu luyện.
Triệu Thụy đoạn thời gian này trái lại không gấp tu luyện, bởi vì Bát Hoang lục tiên quyết của hắn mới vừa tiến vào Phân Thể trung kì, muốn tiến vào Phân Thể hậu kì, vậy phải cần một thời gian tu luyện tương đối dài, nhất thời cũng không gấp.
Chuyện cấp thiết nhất của hắn lúc này là muốn tiến vào Tiên Ma lăng viên, mở tiên mộ cấp 11.
Do đột phá trên tu luyện, hắn đã có năng lực mở tiên mộ cao hơn một tầng!
Hắn gấp rút muốn biết trong viễn cổ tiên mộ cấp 11 có chứa bảo vật thần kì gì! Có thể khiến hắn nâng cao bao nhiêu thực lực!
Loáng cái đã hai mươi mấy ngày trôi qua, lại đến ngày mười lăm âm lịch, là đêm trăng tròn.
Triệu Thụy vào lúc đêm khuya người vắng, né khỏi Thục Sơn đệ tử, đi tới một đỉnh núi hẻo lánh nhất, lấy nhập mộ tiên bài ra, để nó hấp thu ánh trăng.
Theo kinh nghiệm quá khứ, nhập mộ tiên bài hấp thu đủ ánh trăng, sẽ khởi động viễn cổ thạch môn để hắn tiến vào viễn cổ tiên mộ.
Thế nhưng, ánh trăng đêm nay tựa hồ đặc biệt ảm đạm, tinh hoa ánh trăng dường như cũng đặc biệt mỏng manh, nhập mộ tiên bài đắm chìm trong ánh trăng cả đêm, mãi tới khi gà vàng báo sáng, sắc trời hơi sáng lên, vẫn không thu đủ năng lượng để khởi động viễn cổ thạch môn.
Triệu Thụy không khỏi hết sức kinh ngạc, trước giờ hắn chưa từng gặp tình trạng này.
Mấy lần trước, nhập mộ tiên bài chẳng mất bao lâu đã có thể hấp thu đủ tinh hoa ánh trăng, nhưng lần này hấp thu cả đêm vẫn chưa đủ!
Đây là chuyện gì?
Ánh trăng vì sao trở nên ảm đạm như vậy? Nồng độ tinh hoa ánh trăng vì sao trở nên mỏng manh như vậy?
Lăng Độ Vũ ngoại trừ kì quái ra, không khỏi cảm thấy hơi thất vọng.
Hắn chẳng dễ dàng gì mới tu luyện Bát Hoang lục tiên quyết tới Phân Thể trung kì, hi vọng có thể tiến vào Tiên Ma lăng viên, kiếm được viễn cổ bảo vật cường đại hơn.
Ai biết, đêm nay lại vì tinh hoa ánh trăng không đủ mà thất bại!
Cũng may đêm trăng tròn không phải đợi quá lâu, trung tuần tháng sau lại xuất hiện một lần.
Vì vậy, Triệu Thụy tịnh không cảm thấy chán nản, nhiều nhất là đợi một tháng, đối với tu chân giả mà nói, một tháng thời gian loáng cái trôi qua, chẳng tính là gì cả.
Thế nhưng, điều khiến hắn không ngờ được là liên tiếp mấy tháng, ánh trăng vẫn ảm đạm như vậy, tinh hoa ánh trăng vẫn mỏng manh như vậy, không cách nào mở viễn cổ thạch môn ra.
Triệu Thụy không khỏi bắt đầu cảm thấy loại tình huống này dường như hơi trái với lẽ thường, nhưng hắn tịnh không biết vì sao lại xảy ra tình trạng kì quái này.
Thế là, hắn bắt đầu nghe ngóng bốn bên, liền phát hiện, tình huống này trước giờ chưa từng xuất hiện, đến Lý Lăng Phong thân là đỉnh phong cường giả cũng không cách gì giải thích.
Triệu Thụy trong lòng nghi vấn trùng trùng, không biết loại tình huống quái dị này xuất hiện là hiện tượng tự nhiên hay do con người gây ra.
Nếu như thời gian không kéo dài thì không ảnh hưởng gì, nếu như thời gian rất dài, vậy thì hết sức phiền phức.
Bởi vì, không đủ tinh hoa ánh trăng, hắn cũng không cách nào tiến vào Tiên Ma lăng viên!
Triệu Thụy cảm thấy mình phải hoàn toàn làm rõ hiện tượng này vì sao xuất hiện, bao giờ kết thúc.
Triệu Thụy ban đêm ngồi trên đỉnh núi, ngẩng đầu nhìn lên mặt trăng tròn ảm đạm trên trời, đang suy nghĩ phải điều tra ra sao.
Trong tai hắn bỗng nghe hàng tràng tiếng phá không, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Huyền Linh đại sư đang vội vội vàng vàng ngự phong bay tới.
“Huyền Linh đại sư, xảy ra chuyện gì mà khiến ông gấp vậy?” Triệu Thụy hơi kinh ngạc hỏi.
Huyền Linh đại sư bay tới trước mặt Triệu Thụy, cũng không đáp xuống đất, cứ lơ lửng trên không, đáp: “Triệu Thụy đạo hữu, ta tới cáo từ ngươi, ta phải gấp rút trở về Luyện Khí Tông.”
“Chẳng lẽ Luyện Khí Tông xảy ra chuyên gì?” Trong lòng Triệu Thụy càng kinh ngạc, Huyền Linh đại sư đạm bạc với danh lợi, tính cách cổ quái, trước giờ không mấy quản chuyện trong Luyện Khí Tông.
Thế nhưng bây giờ lại gấp rút vội vã trở về, hiển nhiên là bên trong Luyện Khí Tông xảy ra đại sự.
Huyền Linh đại sư trầm mặt: “Đúng vậy! Trong đoạn thời gian gần đây, rất nhiều đệ tử Luyện Khí Tông bị tập kích, thậm chí còn có người xâm nhập vào Luyện Khí Tông, trộm một lượng lớn linh khí trân quý và thiên tài địa bảo.
Đến sư điệt của ta, tông chủ Luyện Khí Tông, cũng thụ trọng thương trong khi giao thủ với kẻ trộm, ta phải chạy về chủ trì đại cục.”
Triệu Thụy cau mày, người của Luyện Khí Tông, tuy tu vi không quá mạnh, nhưng pháp bảo linh khí luyện chế ra lại có uy lực cực mạnh, đủ để bù đắp cho tu vi, lại thêm, Luyện Khí Tông thường bán linh khí cho các tu chân giả và yêu ma quỷ quái khác, có quan hệ rất tốt, được các phương tôn trọng sâu sắc.
Bây giờ lại có người tập kích đệ tử Luyện Khí Tông, trộm lấy linh khí của Luyện Khí Tông!
Ai lại to gan như vậy, chẳng lẽ không sợ mọi người nổi giận?
Hắn hỏi: “Huyền Linh đại sư, ngài biết ai làm không?”
Huyền Linh đại sư lắc lắc đầu.
“Tạm thời chưa tra rõ ràng, nhưng theo lời đồn trên tu chân giới, có thể là Ma tông.
Bây giờ người của Ma Tông từ sau vụ đoạt bảo ở Long Cung, từ từ hoạt động mạnh trên tu chân giới, dường như đã có không ít môn phái xung đột với người của Ma tông, bị Ma tông tập kích, tử thương thảm trọng.
Hừ, chẳng lẽ dã tâm của Ma Đế đời này còn chưa tắt, muốn dấy lên một lần gió tanh mưa máu nữa trên tu chân giới?
Được rồi, Triệu Thụy đạo hữu, ta gấp rút trở về Luyện Khí Tông, không nói chuyện đó nữa, cáo từ.”
Nói xong, Huyền Linh đại sư ôm quyền với Triệu Thụy, sau đó xoay người rời đi.
Triệu Thụy nhìn theo bóng lưng Huyền Linh đại sư từ từ xa khuất, rơi vào trầm tư.
Ma tông