“Kinh Nhạn, ngươi sao rồi?” Lý Lăng Phong phát giác thần sắc Lý Kinh Nhạn hơi kì quái, bèn đặt ly trà xuống, hỏi một câu.
Lý Kinh Nhạn bị dọa nhảy dựng lên, trong lòng không khỏi hoảng loạn.
Bất quá, hắn rất nhanh đã nỗ lực ổn định tâm thần lại, vội vàng lấp liếm: “Đệ tử đã lâu không rót trà cho sư tôn, lần này có thể làm lại việc này, đệ tử cảm thấy vinh hạnh sâu sắc, lại nghĩ tới không biết đến bao giờ mới có thể rót trà lại cho sư tôn, trong lòng không khỏi có hơi cảm khái.”
Lý Lăng Phong hòa nhã nói: “Kinh Nhạn à, ngươi thân là người tu tiên, tâm trí phải kiên định cương nghị, sao hôm nay bỗng trở nên yếu ớt thế này? Điều này sẽ gây trở ngại cho sự tu luyện của ngươi về sau à.”
“Vâng.
Đệ tử biết sai rồi, sau này đệ tử nhất định chú ý.
Bất quá sư tôn đối với đệ tử giống như cha mẹ, cho dù như vậy cản trở tu luyện, đệ tử cũng nguyện ý.” Lý Kinh Nhạn khôn khéo đáp.
Lý Lăng Phong cười vui vẻ, tuy ông đã cảm thấy hành vi của Lý Kinh Nhạn hơi dị thường, nhưng bất kể thế nào cũng không thể ngờ Lý Kinh Nhạn mà mình coi như con ruột lại xuống tay với mình.
Cho nên ông ta thập phần yên tâm uống cạn ly trà.
“Sư tôn, vị trà này thế nào?” Lý Kinh Nhạn vừa quan sát thần sắc của Lý Lăng Phong, vừa cẩn thận dè dặt hỏi.
Lý Lăng Phong cau mày lại, nói: “Vị trà hơi quái dị, dường như hơi khác với bình thường.”
“Đây là trà con đặc biệt nấu cho sư tôn, tự nhiên không giống những trà khác.” Lý Kinh Nhạn không biết dược lực của Hóa Nguyên Tán Chân Phấn đã phát huy tác dụng chưa, cho nên vẫn tỏ ra cung kính như cũ.
Lý Lăng Phong gật gật đầu, đang muốn nói gì đấy, đột nhiên, ông cảm thấy chân khí trong cơ thể mình rối loạn, giống như mây mù, từ trong đan điền bay ra, bồng bềnh không quy luật trong kinh mạch.
Ông dùng hết toàn lực, thử ngưng tụ chân khí lại, nhưng bất kể ông nỗ lực bao nhiêu, những chân khí đó vẫn không chịu sự khống chế của ông!
Lý Lăng Phong thầm kinh hãi trong lòng, ông cảm thấy mình càng lúc càng vô lực, càng lúc càng hư nhược, tình huống hiện tại của ông bây giờ quả thật giống như trúng Hóa Nguyên Tán Chân Phấn trong truyền thuyết!
“Sư tôn, người sao rồi? Sao sắc mặt dường như không bình thường?” Lý Kinh Nhạn giả bộ hỏi một câu, nhưng không bước lên.
Lý Lăng Phong tự biết mình bị ám toán, hơn nữa chính vì ly trà mình vừa mới uống kia!
“Kinh Nhạn! Ngươi bỏ thứ gì trong ly trà!” Lý Lăng Phong đau lòng nhìn đồ đệ mình yêu, nghiêm giọng hỏi.
Lý Kinh Nhạn nghe Lý Lăng Phong hỏi như vậy, biết dược hiệu đã phát tác rồi.
Hắn biết có giấu diếm nữa cũng không giấu được, bèn thẳng thắn lột mặt nạ xuống.
“Ta bỏ một ít Hóa Nguyên Tán Chân Phấn, sư tôn, trà con đặc biệt pha cho ngài, có hợp khẩu vị của ngài không?” Lý Kinh Nhạn cười hà hà hỏi.
“Vì sao?...!Ngươi vì sao phải làm vậy?” Lý Lăng Phong đưa tay chỉ Lý Kinh Nhạn, hơi run run, lòng như dao cắt.
Ông bất kể thế nào cũng không ngờ đệ tử mình yêu thích nhất lại dùng hết tâm cơ để mưu hại mình!
May mà vừa rồi Lý Kinh Nhạn trước mặt ông còn tỏ ra cung cung kính kính, miệng đầy quan tâm, thì ra là để ông buông lỏng phòng bị với hắn, để ông uống vào ly trà có chứa kịch độc! Tâm cơ sâu như vậy, bụng dạ ngoan độc như vậy, khiến lòng Lý Lăng Phong lạnh tới cực điểm!
“Kinh Nhạn, mấy trăm năm nay, ta luôn hết lòng dạy dỗ ngươi, dốc túi truyền hết tuyệt học cả đời cho ngươi, ta thậm chí còn muốn giao Thục Sơn Kiếm Phái cho ngươi chưởng quản sau khi ta phi thăng.
Ta có chỗ nào không phải với ngươi? Vì sao ngươi phải hạ độc thủ với ta?”
“Ngươi hỏi ta vì sao à?” Lý Kinh Nhạn lạnh lùng đáp “Ta bất quá thử thân cận Tôn Tiểu Lan một lần, ngươi đã phạt ta hối lỗi trăm năm! Trừng phạt nặng như vậy, ngươi có coi ta là đệ tử của ngươi không? Ngươi quan tâm tới ta chỗ nào? Ngươi đã bất nhân với ta, cũng đừng trách ta bất nghĩa với ngươi!”
Đối mặt với đệ tử lòng lang dạ sói như vậy, Lý Lăng Phong đã không còn lời gì để nói, ông ta bỏ nhiều tâm huyết trên người Lý Kinh Nhạn như vậy, không ngờ đệ tử này lại là một kẻ tâm ngoan thủ lạt!
“Ngươi định làm gì ta?” Lý Lăng Phong lạnh lùng hỏi “Giết ta? Hừ, cho dù ngươi giết ta, ngươi cũng không thể đạt được chỗ nào tốt.
Tu vi của ngươi bất quá chỉ là Phân Thần kì, tu chân giả tu vi tinh thâm hơn ngươi, Thục Sơn còn rất nhiều.
Cho dù ta chết, cũng không tới lượt ngươi làm chưởng giáo Thục Sơn!”
“Thật sao? Vậy cũng chưa chắc.” Lý Kinh Nhạn cười cười, xòe mười đầu ngón tay, lơ lửng trên đầu Lý Lăng Phong, qua một hồi, bụi máu nhàn nhạt màu đỏ sẫm hình thành hai đám sương máu màu đỏ sẫm.
Từng đợt mùi cay mũi từ trong sương máu bay ra, khiến người ta muốn ói.
“Đại Xích Huyết Ma Công!” Lý Lăng Phong sắc mặt đại biến, cuối cùng ông cũng hiểu vì sao Lý Kinh Nhạn bất chấp tất cả hạ độc với mình, thì ra là để hấp thu chân khí của mình! Cũng có nghĩa là, từ rất lâu trước đây, Lý Kinh Nhạn đã sớm dự mưu chuyện này.
Đại Xích Huyết Ma Công không thể luyện thành trong một hai ngày!
Lý Lăng Phong không khỏi hối hận không kịp vì mình lại thu một đồ đệ như vậy, nhiều năm như vậy, không ngờ ông ta không thể nhìn thấu bộ mặt chân thật của Lý Kinh Nhạn, uổng cho ông là một trong tứ đại đỉnh phong cường giả của tu chân giới, cũng không có cái sáng suốt căn bản khi nhìn người.
Bất quá, đối mặt với nguy cơ lớn nhất của đời người, Lý Lăng Phong tịnh không kinh hoảng thất thố, vẫn giữ vững phong phạm của cường giả.
Ông ta phẫn nộ trừng mắt nhìn Lý Kinh Nhạn, lạnh lùng nói: “Lý Kinh Nhạn, ta thật không ngờ, ngươi lại tu luyện loại ma công tà ác như vậy! Lý Lăng Phong ta anh hùng một đời, hồ đồ nhất thời, không thể nhìn ra tâm tính ngươi lại tà ác như vậy! Không chỉ nhận ngươi làm đệ tử, mà còn chuẩn