Nhìn khắp toàn bộ Tu Chân Giới, những người có tu vi đạt tới Đại Thừa kì là vô cùng ít ỏi! Nhất định phải có tư chất và thiên phú hơn người và để đạt tới cảnh giới này cũng phải trả qua mấy trăm năm khổ tu mới có thành tựu như vậy.
Triệu Thụy tuổi còn trẻ, mới bước vào Tu Chân Giới không lâu đã đạt tới cảnh giới Đại Thừa kì! Từ cổ chí kim cả Tu Chân Giới chưa từng xuất hiện một nhân vật nào như thế!
Thi Thận đứng ở một bên cảm giác rất rõ ràng được là khí chất bất phàm phát ra từ trên người Triệu Thụy, hắn có cải biến cực lớn, vì thế trầm giọng hỏi: “Triệu Thụy, tu vi của ngươi lại tăng lên rồi có phải không? Tăng lên nhiều không?”
Triệu Thụy cười cười nói: “Rất nhiều, ta hiện tại đã bước vào Đại Thừa kì!”
“Đại … Đại Thừa kì ư! Tu vi của ngươi lại tăng tới tận Đại Thừa kỳ ư!” Thi Thận đầu tiên là kinh hãi, sau đó lập tức ha hả cười, nói: “Chúc mừng, chúc mừng! Ngươi hiện tại đã là cường giả nhất đẳng tại Tu Chân Giới rồi! Đủ để tại Tu Chân Giới khai tông lập phái, trở thành một đại tông sư.
(DG: Vậy mấy cái môn phái nhỏ thì mọc ở đâu ra >.< )
Triệu Thụy cười cười nói: “Ta không có hứng thú khai tông lập phái, chờ đến khi tất cả chuyện này kết thúc, ta tình nguyện tiếp tục làm người bình thường, sống một cuộc sống yên tĩnh”
“Cầu mong cho giấc mộng của ngươi trở thành sự thật.” Trương Tụng Ly vừa bị hút sạch chân khí bỗng nhiên mở miệng nói.
Triệu Thụy quay lại nhìn hắn, chỉ thấy ánh mắt của Trương Tụng Ly trong suốt, khí độ bình thản, không còn vẻ điên cuồng và khí thế vô cùng chèn ép người khác như ban đầu.
Bây giờ hiện ra vài phần khí chất của một tông sư.
“Không nghĩ tới, khi chân khí của ta bị ngươi hút sạch thì lại hóa giải được nỗi khổ tẩu hỏa nhập ma của ta, khôi phục được ý thức, vậy cũng được coi là nhân họa đắc phúc.
Có thể trước khi chết được tỉnh táo lại cũng là một loại vô cùng may mắn rồi”
“Đằng nào cũng phải chết, có gì là may mắn chứ”.
Đôn Triệt ở bên cạnh nói nhỏ.
“Không chết mà vẫn tỉnh táo thì mới gọi là may mắn”.
Triệu Thụy sợ Đôn Triệt lại bắt đầu nói linh tinh không ngừng, liền vội vàng đuổi hắn sang một bên để cho hắn lẩm bẩm một mình.
“Ngươi có di ngôn gì cần để lại à?” Triệu Thụy hỏi Trương Tụng Ly.
Chân khí của Trương Tụng Ly bị hút hết, hơn nữa khi chiến đấu lại bị Sát Lục Chiến Kì đả thương.
Nếu như hắn không bị hút cạn chân khí thì chỉ cần qua một khoảng thời gian liệu thương thì có thể khôi phục lại được.
Thế nhưng bây giờ sinh mệnh của hắn đã đến bờ tử vong, chỉ sợ trong khoảnh khắc sẽ thần hồn câu diệt.
Trương Tụng Ly không trực tiếp trả lời mà là đánh giá Triệu thụy một hồi rồi hỏi ngược lại: “Ngươi vừa mới hút chân khí của ta là dùng công pháp gì thế? Dường như không phải là Đại Xích Huyết Ma Công?"
“Không sai!” Triệu Thụy gật gật đầu xác nhận, “Ta dùng chính là Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết, mặc dù đồng dạng là ma công nhưng so với Đại Xích Huyết Ma Công thì phải tinh diệu hơn nhiều”
"Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết! Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết!" Hình như là công pháp thần kỳ thất truyền đã lâu a!".
Trương Tụng Ly lắc đầu khẽ thở dài: “Trương Tụng Ly ta anh hùng một đời, không thể tưởng tượng được cuối cùng lại tự nhiên thua dưới tay của một người tu chân Độ Kiếp kì! Ta truyền ra Đại Xích Huyết Ma Công nhưng rồi cuối cùng cũng lại bị hủy bởi một loại ma công! Trời tạo nghiệt thì có thể bỏ qua, chứ tự tạo nghiệt thì không thể sống! Ha ha!” Nói xong lời cuối cùng, hắn ngửa đầu cười ha hả, trong tiếng cười lộ ra vẻ thê lương của anh hùng mạt lộ.
“Ngươi không cảm thấy mình hiểu ra đã là quá muộn sao?” Triệu Thụy lạnh lùng nói.
“Nếu dã tâm của ngươi không quá lớn thì cũng sẽ không có kết cục như ngày hôm nay!”
Trương Tụng Ly cười nhạt nói: “ Nếu ta có cơ hội thứ hai thì ta vẫn đồng dạng lựa chọn làm như thế”
Triệu Thụy hơi nhíu mày nói: “Ngươi thật đúng là đến chết cũng không biết hối cải”
Trương Tụng Ly thở dài một tiếng: “Không sai.
Vì nàng, ta dù chết một trăm lần cũng sẽ không hối hận!”
“Vì nàng? Nàng là ai? Chẳng lẽ ngươi xưng bá Tu Chân Giới, đối phó với Ma Tông chính là vì một nữ nhân?” Triệu Thụy dò hỏi, cảm thấy có chút không thể tin được.
Trương Tụng Ly trầm mặc một hồi, hắn biết bản thân đại nạn đã đến, có một số việc không cần phải giấu diếm nữa, nói: “Không sai, ta làm thế đúng là vì một nữ nhân”
"Nữ nhân kia là ai?" Đôn Triệt vẻ mặt tò mò chen vào một câu.
Trương Tụng Ly chậm rãi phun ra hai chữ: "Ma Đế!"
"Ma Đế!" Triệu Thụy sững người lại, hắn như thế nào cũng không thể ngờ được, Ma Đế thần bí cường đại như thế mà lại là một nữ nhân.
"Ma Đế là nữ nhân?" Thi Thận cũng đã đồng dạng rất là kinh ngạc.
“Không sai! Hơn nữa lại còn là một nữ nhân xinh đẹp tuyệt vời.
Dung mạo cùng khí chất của nàng nhìn khắp thế giới cũng không tìm được người thứ hai có thể sánh được” Trương Tụng Ly tựa hồ đang nhớ lại chuyện cũ, mắt nhìn về phía xa xăm.
“ Mấy trăm năm trước, ta tâm cao khí ngạo, tự mình xông vào Vân Trung Sơn, nghĩ rằng bằng vào lực lượng bản thân có thể đánh chết được Ma Đế, dành được công trạng muôn đời.
Nhưng mà khi ta nhìn thấy Ma Đế thì bị vẻ đẹp tuyệt thế tao nhã của nàng làm cho ta vô cùng kinh ngạc.
Không chỉ có thế, thực lực của nàng còn rất mạnh ra ngoài tưởng tượng của ta.
Ta một chiêu chưa đánh ra đã bị nàng hoàn toàn đánh bại.
Từ đó nàng đã khắc sâu vào trong tâm trí của ta, qua nhiều năm như vậy mà chưa có một ngày ta quên được.
Nhưng bất kể về tu vi hay thế lực, ta đều xa xa không bắt kịp Ma Đế.
Bởi vậy, ta liều mạng tu luyện với ý đồ thống nhất Tu Chân Giới, chiếm lấy sự quan tâm của Ma Đế.
Không nghĩ tới cuối cùng lại biến thành giấc mộng Nam Kha”.
Nói tới đây, Trương Tụng Ly bắt đầu thở hổn hển nói thêm: “Triệu Thụy, ta có một thỉnh cầu, hy vọng ngươi có thể đáp ứng"
"Thỉnh cầu gì? "
Trương Tụng Ly có chút khẩn trương nhìn Triệu Thụy, nói: “Ta hi vọng khi ngươi gặp được Ma Đế, có thể mang chút cảm tình mà ta chôn dấu trong lòng đã lâu này, nói cho Ma Đế biết nhé”
Triệu Thụy nao nao, yêu cầu này thật sự là có chút bất ngờ.
Bất quá nghĩ lại thì dù thế nào đi nữa hắn cũng muốn đến Ma Tông gặp mặt Ma Đế.
Hơn nữa Trương Tụng Ly sống không được bao lâu nữa, không bằng đáp ứng yêu cầu cuối cùng này của hắn.
Vì thế, hắn gật gật đầu: "Hảo, ta đáp ứng ngươi"
Trương Tụng Ly thấy hắn đáp ứng, không khỏi nhẹ nhàng thở ra: "Đa tạ, để báo đáp lại ta cho ngươi biết một tin tức.
Ta nghe nói, hình như ngươi đang tìm một mảnh của Phong Thần Chi Thư.
Ta không biết ngươi tìm mảnh giấy này có tác dụng gì, nhưng mà ta đã từng nghe nói trên tay Ma Đế có một trang như thế.
Nếu như ngươi có bản lĩnh thì hãy đến đấy yêu cầu nàng đưa cho.
Triệu Thụy có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới một cái nhấc tay của mình lại chiếm được một cái lễ tạ quý trọng như thế.
Với hắn mà nói, tin tức này không nghi ngờ là cực kỳ trọng yếu, hắn hiện tại rất cần có được Phong Thần Chi Thư để áp chế viễn cổ nguyền rủa trên người mình.
Trương Tụng Ly giao phó việc hậu sự xong xuôi, thương thế lại bắt đầu tái phát, đến tình trạng dầu hết đèn tắt.
Hắn chậm rãi nhắm mắt, thân thể dần dần hóa thành than, tan rã theo gió mà đi.
Mặc dù Trương Tụng Ly là đối thủ của Triệu Thụy, vì để đạt được mục đích không từ thủ đoạn.
Nhưng lấy tu vi mà nói thì tại Tu chân Giới quả thật hắn được xưng là Thái Sơn Bắc Đẩu.
Cái chết của hắn làm cho ba người Triệu Thụy không khỏi sinh ra cảm giác thế sự vô thường.
Sau khi đánh bại Trương Tụng Ly, Triệu Thụy cùng Đôn Triệt, Thi Thận ba người mã bất đình đề (ngựa không dừng vó) chạy tới Hoa Vân thị, nghỉ ngơi một đêm, đây là lúc thực hiện ước hẹn thứ hai, liền thẳng đến Vân Trung Sơn.
Vân Trung Sơn nằm ở phụ cận của Hoa Vân thị nhưng rốt cuộc nó ở địa phương nào, khoảng cách bao xa thì không ai biết được.
Mà người dân địa phương cũng chưa từng nghe nói qua có một ngọn núi như thế nằm ở đây.
Bởi vì, Vân Trung Sơn so với ngọn núi bình thường không giống nhau.
Nó được bao phủ quanh năm trong mây mù dày đặc.
Mặc dù không trôi đi quá xa xâm lấn thế lực của các môn phái tu chân khác, nhưng mà trong phạm vi gần vạn km2 mà xác định vị trí của Vân Trung Sơn cũng đã khó.
Cũng may Thi Thận vận dụng lực lượng trong tay, điểu tra rõ vị trí của Vân Trung Sơn,