"Có cần phô trương dữ vậy không?" - Trọng Dạ dồn nén cơn giận, nhìn một đám người trước mặt tay cầm biểu ngữ.
Ngọc Hoàng đại đế và Vương Mẫu nương nương cũng đích thân đi tới Nam Thiên Môn(1) tiễn đưa. Một đoàn tiên nữ vừa ca múa, vừa tung hoa, tất cả thần tiên đều từ mọi nơi cười hì hì chạy tới chúc Trọng Dạ may mắn. Còn có mười vạn thiên binh, thiên tướng ăn no quá rãnh không có chuyện gì đứng xếp thành hai hàng. [Mặt mũi Trọng Dạ ta đây cũng lớn quá nhỉ?]
"Đây là lần đầu tiên ngươi phải xuống nhân gian thi tốt nghiệp, chưa biết ngày về. Mọi người có ý tốt muốn tiễn ngươi một đoạn." - Thái Bạch Kim Tinh gấp rút nói vài lời hay ho để bà cô này đừng suy nghĩ nhiều. Hình như, nó phản tác dụng rồi kìa....!
"Nhìn các ngươi cười hớn hở muốn sái quai hàm, buồn chỗ nào." - Trọng Dạ cắn răng nói. Nàng đi nhân gian mà có thể làm cả thiên giới luyết tiếc? Nàng đâu có cái phúc lớn như vậy chứ.
Nghe giọng nói mang theo sự tức giận của nữ ma đầu nổi tiếng Thiên giới, tất cả thần tiên lắc đầu muốn rớt cổ. Trời đất có thể làm chứng, trăng sao có thể chứng minh, bọn họ đâu có vui mừng. Chỉ là trong lòng có chút vui vui thôi mà!
Trọng Dạ là con gái Hỏa Thần Trọng Lê, tính cách nóng nảy, thích gây sự. Toàn bộ thần tiên trên Thiên giới, ai cũng từng nếm qua thủ đoạn hiểm độc của Trọng Dạ, nhưng không ai dám quản lý nàng. Vì cha nàng là Hỏa Thần, mẹ nuôi là Nữ Oa nương nương. Chỉ cần không náo loạn thiên cung, hay mạo phạm bề trên thì Ngọc Đế cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Huống chi, Trọng Dạ còn nắm được điểm yếu của Ngọc Đế, nên ông cũng không dám làm ẩu.
Bây giờ là thế kỷ văn minh hiện đại, trên Thiên giới cũng có trường học. Nhưng đẳng cấp thần tiên lại không theo trình độ đào tạo, sau khi tốt nghiệp có thể lên làm thượng thần. Trọng Dạ từ lúc sinh ra đã có huyết thống tốt đẹp, pháp lực cao cường có thể sánh ngang với thượng thần. Vậy, tại sao Trọng Dạ vẫn còn mài mông trên ghế nhà trường? Không phải là Trọng Dạ thi rớt, bởi vì kì thi tốt nghiệp hàng năm, nàng không chịu đi thi. Nàng muốn ở lại trường học để bắt nạt giáo viên và trêu chọc các bạn học.
Kì thi tốt nghiệp năm nay Trọng Dạ bắt buộc phải tham gia, bởi vì nàng phải kế thừa chức vụ của Hỏa Thần. Đây cũng là lần thi cuối cùng, nếu Trọng Dạ không thi đậu sẽ không thể ở lại trường, theo đó pháp lực cũng suy yếu và bị giáng cấp. Tuy rằng bình thường có thể quậy phá, chơi kiểu gì cũng được, nhưng Thiên giới có quy định của Thiên giới, không ai được phá lệ. Lần này, Trọng Dạ chỉ có thể thỏa hiệp...
Nhưng, đề thi tốt nghiệp năm nay biến thái quá cỡ! Phải hạ phàm làm đủ 100 việc tốt thì mới có thể đậu, còn tính điểm tùy theo việc tốt nhỏ hay lớn. Điểm càng cao, pháp lực càng tăng. Vì thế, Trọng Dạ phải bảo vệ phần pháp lực nhỏ nhoi của mình, thật là bực mình khó chịu.
"Trọng Dạ, lần này xuống nhân gian đừng có quậy phá nữa. Lần này nếu không thể tốt nghiệp, hậu quả con cũng biết đấy." - Vương Mẫu nương nương thanh cao, quý phái, kéo Trọng Dạ lại thật lòng căn dặn. Tốt xấu gì thì Vương Mẫu cũng là bạn tốt của Nữ Oa, bà tự nhiên cũng xem Trọng Dạ là con gái của mình. Bà biết rõ tính cách Trọng Dạ, nàng xuống nhân giới thế nào cũng gây họa, làm được 100 chuyện tốt hay không? Hên xui....
"Vương Mẫu, người yên tâm, con có chừng mực."
[Có mới lạ!] - Gương mặt tất cả thần tiên đen thui, âm thầm chửi rủa trong lòng.
"Tất cả đều trở lại làm việc đi! Bổn đại tiên ta sẽ đi nhanh về nhanh, rồi tìm các người chơi tiếp." - Trọng Dạ vẩy tay với mọi người, nở nụ cười đầy lực sát thương. Hoàn toàn không có ác ý, hay là cố ý giấu sát khí?
Tất cả thần tiên thầm cảm ơn người giám khảo đã ra đề thi năm nay, chụm đầu lại lén lúc trao đổi. Bọn họ có nên hạ phàm để cản trở Trọng Dạ thi tốt nghiệp, để cho bọn họ có nhiều hơn những ngày tháng ung dung tự tại. Nhưng, nghĩ lại, Trọng Dạ là trùm gây sự, có làm được 100 việc tốt hay không? Chuyện này còn phản khoa học hơn phim khoa học viễn tưởng nữa, mọi người tạm thời an tâm.
Trọng Dạ không còn kiên nhẫn để nhìn đám thần tiên đang cố đè nén sự vui mừng trong lòng, nàng vẫy tay chào tạm biệt rồi bước qua Nam Thiên Môn. Trọng Dạ vừa đi khỏi, một giây sau cả Thiên cung rung rinh vì tiếng hoan hô như sấm.
Đệt! Bổn đại tiên còn chưa đi xa đâu! Các người thật can đảm khi vui mừng sớm như vậy, ta trở về sẽ làm thịt từng người!
Trọng Dạ mang theo sự căm phẫn bước vào con đường xuống nhân gian, để thi tốt nghiệp.
Khi Trọng Dạ bước ra khỏi Nam Thiên Môn, thì nàng xuất hiện trên máy bay, hơn nữa còn ngồi vị trí ngay cửa sổ. Hạ phàm còn phải đáp máy bay, có cần nhập gia tùy tục vậy không? Trọng Dạ thực sự muốn khóc.
Trọng Dạ quay đầu lại nhìn ra cửa sổ, vẫn còn thấy một đoàn thần tiên bay theo rải hoa, các người thật sự rất vui mừng ấy nhỉ. Cuối cùng Trọng Dạ tức giận, che cửa sổ, nhắm mắt làm ngơ.
* * * * *
Cũng vào thời gian này, ở Ma giới cũng phi thường náo nhiệt. Bậy bậy, phải gọi là mất hết thể diện.
"Ma Vương đại nhân, xin ngài tự trọng." - Một ông lão mái tóc hoa râm, mang mắt kính, sắc mặt đen thui nói.
"Con gái yêu quí của ta phải đi đến nhân gian đầy tội ác rồi! Làm sao ta có thể chịu được đây? Nếu con gái ta bị người khác làm hại thì sao đây? Ta phải làm sao đây con gái yêu quí." - Ma vương A Tát Khắc Tư luôn luôn ngang ngược, quyền lực, phong lưu, phong độ, đang ôm con gái khóc bù lu bù loa. Toàn bộ Ma giới đều biết đụng đến con gái, là ma vương trở thành lão già biến thái, nhất định phải tránh xa ra.
Ma Lợi An, nguyên lão(2) của Ma giới, trợn mắt giận dữ nhìn ma vương kì cục. Bộ dáng này nếu bị mấy thần tiên thối tha kia thấy, chắc sẽ cười đến rớt răng.
Có một số việc, cho dù là con gái của ma vương cũng không thể đi cửa sau. Hơn nữa, thượng cấp ác ma phải sát hạch A Tư Lam, xem nàng có đủ tư cách thừa kế chức vị của ma vương hay không, chuyện này càng không thể đi cửa sau. Bởi vì, A Tát Khắc Tư quá che chở, chìu chuộng Tư Lam, nên nàng phải đi nhân giới rèn luyện.
"Ma vương đại nhân, ngài phải hiểu rõ rằng. Tính cách hiện tại của công chúa không thích hợp thừa kế vị trí của ngài. Nếu