Thần Mộ Ii

Phong Ấn Ma Đầu


trước sau


Mũi huyết tiễn dài tới ba mươi trượng như cầu vồng vắt ngang trời, thần mâu xé toang tầng không, nơi nào nó đi qua, không gian phá toái, cộng thêm hình ảnh thần ma bao phủ chung quanh tạo ra uy thế kinh thiên động địa.
“Soẹt.”
“Soẹt.”
Từng đạo sấm sét bổ xuống, thần quang quanh mũi tên ràn rạt.
“Ầm, ầm.”
Cuối cùng thần tiễn cũng xuyên qua hào quang hai màu do thái cực đồ tỏa ra, va nhau khiến trời xoay đất chuyển.
Không gian trở nên mơ hồ, bão năng lượng tỏa tứ tán trên không, tầng không vỡ nát, thế giới của bố cục giả quay về hỗn độn.
Tiểu thế giới phá diệt tạo thành dòng xoáy mạnh không tưởng tượng nổi, với tu vi của Thần Nam, bình thường không thể tránh thoát, sức mạnh phá toái không gian kia cũng đủ nghiền nát hắn.
Nhưng lúc đó hắn đang cầm Hậu Nghệ cung, toàn thân phát ra vạn trượng quang mang, ma khí bản thể đen ngòm, thần cung chân lực vàng rực được Hậu Nghệ cung phóng đại, hình thành một tầng phòng hộ kín kẽ, hào quang nóng rãy phủ bên ngoài, che chở cho hắn.
Hắn cầm thần cung đứng trên không, ngẩng nhìn thái cực đồ.

Huyết tiễn lao lên, trên không toàn là hào quang nóng bỏng rồi hình thành một vùng hỗn độn, thái cực đồ đã biến mất vô ảnh vô tung
“Còn ngây ra đó làm gì, mau cùng ta lui đi.” Thần bí nữ tử cước đạp mây lành bảy màu, bay đến trước mặt hắn quát lớn.

Hắn vội gật đầu, đã đến lúc rời đi, bên dưới mát đất đang nứt toác, quay về cảnh hỗn độn.
Trấn Ma thạch nhiễm dòng máu tà dị hung hãn phá toái một phiến không gian thoát đi, Bái Tướng đài cũng từ hướng khác, phá toái hư không bay mất.
Thần bí nữ tử vẫy tay, ngọc như ý phá không lao đi, khoét một lỗ giữa cơn bão năng lượng, tạo thành không gian thông đạo cho nàng và Thần Nam thoát khỏi vùng thiên địa này.
Thoáng chốc họ đã ra đến viễn cổ thần ma mộ địa bên ngoài, ngoái nhìn chỉ thấy trên không có một vùng xoáy hỗn độn đang quay tít rồi tan vào hư vô.
Nữ tử động dung: “Hắn chưa chết, có thể sẽ sống lại, không thể bỏ qua được.”
Nói đoạn, song thủ liên tục kết pháp ấn, từ thể nội bức ra một đạo thánh khiết quang mang, nhanh chóng hình thành một nữ tử giống hệt bản thể trước mặt nàng.

Thoáng chốc đã hóa thân, thần thông này khiến Thần Nam há hốc mồm.
Hóa thân nhanh chóng lao vào dòng xoáy hỗn độn đang thu nhỏ dần, liên tục phá nát hỗn độn, tim thi thể tan nát của bố cục giả.
Trong sát na vùng xoáy hỗn độn tan biến, hóa thân mới phá toái không gian bay ra, theo sau là một dải bạch quang, trong đó là từng khối huyết nhục tan nát của bố cục giả.
Thần Nam tỏ vẻ nghi hoặc: “Thế giới hắn tế luyện thành đã phá diệt, hắn ắt tan xương nát cốt, không thể sống nổi, vì sao còn phải lấy huyết nhục ra?”
Tuyệt đại dung nhan của nữ tử đượm nụ cười lạnh: “Quái vật nay khó đối phó hơn tưởng tượng nhiều, ngươi thấy thế giới của hắn triệt để phá diệt nhưng thân thể tan nát vẫn còn, chưa thể bị diệt hoàn toàn, tức là hắn chưa hoàn toàn chết đi.

Trong lúc thế giới tan nát, hắn vận dụng đại pháp lực, cắt đứt liên hệ, nếu ta không thu thập lại, không lâu sau hắn sẽ từ trong đống hỗn độn sống dậy, đương nhiên thế giới riêng bị hủy diệt, sức mạnh cũng bị giảm đi nhiều.”

Thần Nam kinh hãi nhìn dải bạch quang bao phủ toái cốt, toái nhục, không ngờ thế giới của bố cục giả đã bị diệt mà y vẫn còn sống.
“Hắc hắc…” Một tràng cười lạnh lẽo từ trong đám toái nhục vang lên, vọng khắp Thần Ma lăng viên, hiển hiện nét quỷ dị.
“Quả nhiên lão quỷ chưa chết.” Thần Nam thấy đống thịt chuyển động, nhanh chóng hợp lại.
Nữ tử hừ lạnh, một đạo thần thánh chi quang xuất ra, nhanh chóng nghiền nát đống thịt.
Nhưng dù bị nghiền nát, đống thịt vẫn rung động trên không, tựa hồ sinh mệnh bất tán!
“Chết tiệt, đúng là người tốt không sống thọ, họa hại sống ngàn năm, đã tan nát xương thịt mà vẫn sống, đáng ghét.” Thần Nam thật sự kinh hãi, bố cục giả bày đáng sợ hơn cả tưởng tượng, bất tử chi thân uy lực vô cùng.
Giọng nói lạnh lùng của y hằn học vang lên: “Hắc hắc… để ta từ thế giới tan nát đó ra đây là sai lầm lớn nhất của các ngươi.

Ở đó vốn không có thiên địa nguyên khí cung cấp cho ta, nên nhanh chóng biến thành hỗn độn.

Bình thường ta phải cần mấy trăm năm mới khôi phục được, hiện tại các ngươi cho ta cơ hội đến thế giới đầy nguyên khí này, dựa vào bất tử chi thân của ta sẽ rất nhanh khôi phục! Ta là bất tử, ta sẽ trả lại đầy đủ, có ta không có các ngươi.”
“Hừ,” nữ tử hừ lạnh, tỏ rõ vẻ khinh miệt: “Ta chưa bao giờ coi ngươi ra gì, thu ngươi lại chẳng qua muốn triệt để giải quyết, tránh phiền hà về sau.”
“Ngủ mơ à!” Bố cục giả quát vang, cả vùng không gian rung động, mộ bia dưới Thần Ma lăng viên cũng rung lên, từng tràng ma hống, thần khiếu vang lên không.

Thần Nam thấy bố cục giả định hợp nhục thân, bèn giơ cao Hậu Nghệ cung, đẩy hân khí thành mũi tên, kéo căng dây cung.
Kim quang sáng rực lao vút lên trời, toái nhục mới hợp thành hình quả cầu bị mũi tên uy lực tuyệt luân bắn trúng, “phập”, huyết hoa tứ tung, trên không vang lên tiếng kêu thê thảm, nhục cầu tan nát, toái nhục văng

đi.
“Làm tốt lắm, dung Hậu Nghệ cung bắn tiếp đi.” Thần bí nữ tử cước đạp mây lành khen ngợi: “Huyết mạch của ngươi đặc thù, nếu tiếp tục bắn ra huyết tiễn chắc chắn tiêu diệt được hắn.”
Thần Nam cười khổ, không chỉ từ lần ở Hoàng cung Sở quốc mà cả lần này, bắn huyết tiễn là bị hút mất một lượng máu lớn, đến một nửa huyết dịch toàn thân bị rút sạch, là người khác chắc đã ô hô ai tai, hiện tại hắn không thể bắn tiếp huyết tiễn nữa.
Tuy vậy, hắn vẫn kéo dây cung, bắn ra khí mang thần tiễn không thành vấn đề, lại kéo dây cung hướng vào bố cục giả đang hợp nhục thân lại.
Kim mang xạ ra, huyết hoa đỏ rực, bố cục giả kêu lên thảm thiết: “Tiểu cẩu đáng chết, trước sau gì ta cũng nghiền nát ngươi.”
“Câu này lão tạp chủng đã nói cả vạn lần nhưng ta vẫn sống trơ ra đây, còn ngươi không bằng cả con lợn, hôm nay ta phải bắn nát ngươi.”
Hiện tại hắn thấy vô cùng sảng khoái, lúc trước liên tục bị bố cục giả mắng là “tiểu xú trùng”, “tiểu cẩu”, giờ hắn nắm quyền sinh sát trong tay, tình thế đảo chiều khiến hắn vô cùng thống khoái.
“Giết.”
“Phập.”
Bố cục giả lại bị bắn tan, phẫn nộ rống lên, tiếng rống vang vang trên không.
Bất quá, thoáng chốc y đã biến mất khỏi tầm mắt Thần Nam.
Hắn cười lạnh: “Ngươi ẩn hình thì sao, chỉ cần ngươi còn trên đời, ta còn nhớ được dáng vẻ ngươi, bắn ra thần tiễn, không nhuộm máu ngươi quyết không dừng tay.”
“Giết.”
“Phập.”
Tiếng rống đau đớn, phẫn nộ lại vang lên: “A….” Đồng trời trên không lại lộ ra nhục thể tan nát của bố cục giả.

“Tiểu cẩu, tiện nhân chết tiệt kia, ta liều với các ngươi, bất kể trả giá nào, dùng Bái Tướng đài triệu hoán mọi thần ma ra hủy diệt các ngươi.” Bố cục giả đã nóng lòng cực độ, vừa kinh vừa giận, gầm lên liên tục.
“Đáng tiếc, Bái Tướng đài không chịu khống chế của ngươi.” Nữ tử cười lạnh, “có Trấn Ma thạch khống chế, ngươi lại không phải chủ nhân chân chính, ra lệnh cho nó được sao?”
Cách xa đó, Bái Tướng đài quả nhiên đang cầm chân nhau với Trấn Ma thạch, khiến bố cục giả giận giữ điên cuồng, liên mồm mắng chửi.
Thần bí nữ tử nói: “Hừ, ngươi sử dụng được Bái Tướng đài, triệu hoán mọi thần ma thì sao? Bái Tướng đài được chủ nhân cho biết mà nắm được nhược điểm của các thần ma thi thể, nháy mắt có thể giết chết ngay nhưng không thể cùng lúc hiệu lệnh cho mọi thi thể này an phận.

Các cao thủ thần hoàng ma vương làm gì có chuyện cam tâm bị người ta sai khiến, ắt sẽ phản lại, khiến ngươi linh thức tịch diệt! Ta dám chắc trong đó có cao thủ tuyệt đối không kém ngươi, dù họ sợ Bái Tướng đài chứ không sợ ngươi, thần niệm ma oán mạnh mẽ của họ lại chịu khuất phục ngươi chắc!”
Bố cục giả biết mình đã sa vào tuyệt cảnh, oán hận rống lên liên tục nhưng không thể thay đổi được gì, bị Thần Nam liên tục phát tên khiến y đau đớn cơ hồ tự xử cho xong nhưng lại không cam lòng, dù khuất nhục đến đâu, hôm nay nhất định phải sống sót.
Nữ tử thấy Thần Nam không thể triệt để tiêu diệt được bố cục giả, thở dài một hơi: “Ta hiện tại chưa khôi phục công lực, chắc phải phong ấn hắn đến chết.”
Tay nàng liên tục kết ấn, một đạo sức mạnh thánh khiết tràn ra, trùm lên vùng toái nhục trên không, quát lớn: “Hồng hoang phong ma ấn!”
Hào quang sáng rực triệt để chụp kín thân thể tan nát của bố cục giả lại, rồi kéo xuống Thần Ma lăng viên, ầm một tiếng vang lên, phong ấn y trong một vùng đất trống, nghiễm nhiên thành một phần mộ.
Đồng thời, nàng ta quay sang nói với Trấn Ma thạch: “Ngươi từ mười tám tầng địa ngục bay đến đây, tất nhiên phải có cảm ứng, muốn ngự lại nơi này.

Gã bố cục giả này từng vũ nhục chủ nhân huyết tích mang lại thông linh cho ngươi, hiện tại ta đã phong ấn hắn, làm thế nào diệt được hắn phải dựa vào ngươi.”
Trấn Ma thạch quả nhiên thông linh, nghe nàng nói vậy, không dùng dằng với Bái Tướng đài nữa mà mang theo khí tức lạnh lẽo, chậm chạp hạ xuống, đè lên nơi phong ấn bố cục giả.
Thần bí nữ tử thở dài: “Được rồi, hắn sẽ bị Trấn Ma thạch phong ấn đến lúc hóa thành máu.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện