“Không ổn, không trụ nổi nữa rồi, ta phải nghỉ ngơi, đợi khi hoàn toàn khôi phục, mới truy sát Đỗ Huyền cũng không muộn.
Hắn không thể chạy khắp phương Tây, có một mình tất cũng như ta, nhất định sẽ phải quay về Đông thổ.”
Mất trọn ba ngày, Thần Nam mới hồi phục được.
Ở thế giới bên ngoài, tất cả đều xôn xao.
Kết quả trận chiến trên sa mạc nhanh chóng truyền khắp khiến tu luyện giới cả đại lục sôi lên.
Trong một ngày Thần Nam giết sạch tám vị tuyệt thế cao thủ, thật khiến người ta không dám tưởng tượng.
Nhưng tất cả xảy ra vô cùng chân thực, danh hiệu tuyệt thế sát tinh lan rộng khiến cả tu luyện giới phát điên.
Tu luyện giới lại một phen náo động, Thần Nam bắt đầu công cuộc thiên lí đại truy sát.
Trong mấy ngày hắn tu dưỡng đều có người đem tin tức của Đỗ Huyền đến.
Hắn biết nhất định Mộng Khả Nhi sai người cung cấp tin, nàng ta cũng muốn triệt phá Đỗ gia nhưng không muốn chính diện xung đột.
Hắn mang Long Bảo Bảo xuyên qua sa mạc, tiến về phía đông, không lâu sau tin tức hắn truy sát Đỗ Huyền vang khắp tu luyện giới, tức thì gây lên chấn động, hiện tại hắn là nhân vật đệ nhất phong vân của tu luyện giới, tất được người người để ý.
Lần sang phương tây này với Đỗ Huyền khác nào cơn ác mộng, biểu hiện điên cuồng của quái vật trong sa mạc khiến gã lạnh run, để lại ám ảnh trong lòng.
Nhưng ác mộng chưa kết thúc, suốt dọc đừng chạy về phía đông, gã liên tục bị một toán thần bí nhân cản đường, sát tinh lại bám riết phía sau.
Gã cứ lo lắng bất an suốt như vậy, vở kịch thiên lí đại truy sát kéo dài từ sa mạc đại chiến đến Tân Lan đế quốc mới đi dần đến hồi kết.
Mỗi ngày tu luyện giới lại truyền đi tin tức mới nhất về trường thiên lí đại truy sát này.
“Tin mới nhất, tuyệt thế sát tinh Thần Nam truy sát thanh niên cao thủ Đỗ Huyền của Đông thổ hoàng tộc đã vào đến Tân Lan đế quốc.”
“Tin mới về, sát tinh truy sát Đỗ Huyền đến đế đô Đức Lý của Tân Lan đế quốc.”
“Tin mới, tuyệt thế sát tinh đuổi đến Phí Sa thành, Đỗ Huyền cúp đuôi chạy.”
….
Hơn mười ngày liền, Thần Nam thiên lí truy sát Đỗ Huyền, trở thành một những sự kiện tiêu điểm được cả Tây phương tu luyện giới chú ý.
Nhưng đến ngày thứ mười chín thì bức tranh hoàn thành nét vẽ sau cùng, ở phía đông Tân Lan đế quốc, hắn đã giết nốt Đỗ Huyền dưới lưỡi ma đao mà không hề vấn vương gì.
Những tu luyện giả thích xem náo nhiệt tỏ ra thất vọng.
Trong trường sóng gió này, Thần Nam đã chém đầu chín vị tuyệt thế cao thủ, toàn bộ bốn cao thủ do Đông thổ hoàng tộc phái đi đều vong mạng.
Uy danh Thần Nam đương nhiên lên đến mức không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Đông thổ hoàng tộc mới quật khởi cũng liên tục nếm mùi, bị hắn tặng cho mấy bạt tai đích đáng.
Trong lúc sự kiện này đi đến hồi kết, ở phương đông xa xôi, thanh niên cao thủ mạnh nhất của Đông thổ hoàng tộc sau cùng cũng xuất thế.
Chỉ là đúng lúc đó Thần Nam đột nhiên biến mất.
Phía đông Tân Lan đế quốc là núi non liên miên bất tuyệt, vách đá điệp trùng, đỉnh núi nhọn hoắt, u cốc dày đặc quanh co uốn khúc, thác nước ầm ào, đầm xanh trong leo lẻo.
Hiện tại bên ngoài nháo nhào lên, ở đâu cũng nghe thấy truyền thuyết về Thần Nam, nhưng hắn không muốn bị người khác chỉ trỏ nên tìm một nơi sơn thanh thủy tú, bắt đầu tu luyện, tạm thời tránh khỏi mũi dùi.
Trên một ngọn núi nghi ngút nhiệt khí, đỉnh núi có ôn tuyền, Long Bảo Bảo đang thoải mái ngâm mình trong suối, thư thái ăn một khối thịt nai khô.
Thần Nam ở cạnh đả tọa điều tức, gần đây công lực hắn tăng nhanh nhưng vẫn phải củng cố nên liên tục cần cù khổ luyện.
Trên núi có nhiều kì hoa dị thảo, trân cầm dị thú, từng làn hương hoa đưa vào mũi thơm ngát, loáng thoáng có tiếng chim, khiến khung cảnh thêm hài hòa.
Nhưng bức tranh ấm áp bị phá vỡ, Mộng Khả Nhi bạch y phiêu phiêu cưỡi ngọc liên đài như lăng ba tiên tử đột nhiên xuất hiện trên đỉnh núi.
“Là cô!” Thần Nam đã biết có người đến nhưng không ngờ là nàng ta.
Giữa hai người có chuyện không hay, đơn độc gặp nhau rất dễ bùng nổ đại chiến.
Tiểu long ở trong ôn tuyền, chớp chớp đôi mắt tròn sáng rực nhìn Mộng Khả Nhi, cất lên giọng nói bập bẹ: “Mộng tiên tử đến tắm ôn tuyền ư? Đến chỗ ta này, nước nóng dễ chịu lắm.”
Mộng Khả Nhi lạnh nhạt đáp: “Các ngươi biết hưởng thụ thật, lại tìm ra một nơi động thiên phúc địa thế này.”
Thần Nam không hiểu sao lại thấy bất an, theo lí thuyết tu vi của hắn đại tiến, Mộng Khả Nhi còn lâu mới là đối thủ, vì sao nàng ta lại tìm đến?
Mộng Khả Nhi hình như đoán được hắn nghĩ gì, sắc mặt bình tĩnh, mục quang kiên định nói: “Hôm nay ta đến giết ngươi, đồng thời đưa con rồng kia đến Đạm Đài thánh địa làm thần vật phong ấn ác ma.”
“Ha..ha ha… tiên tử đang nói đùa chắc? Hiện tại nàng có thực lực ấy sao?” Thần Nam cười vang.
“Ngươi quá tự phụ, kể cả chân chính sinh tử đối quyết, còn chưa biết ai thắng ai bại đâu! Nhưng hiện tại ta không muốn mạo hiểm.
Mộng Khả Nhi bình tĩnh nói: “Ngươi còn nhớ lão độc quái? Còn nhớ Lăng Tử Hư? Nhớ cách phối độc ngươi tự thân dạy ta?”
Nghe thế, Thần Nam lạnh ngắt trong lòng, sống lưng buốt giá.
“Liệt Huyết tổ độc, vô sắc vô vị, khi phát độc liền hóa thành tinh huyết.” Mộng Khả Nhi thủng thẳng, “những thứ này ngươi đều nhớ kĩ, cách đây không lâu ngươi và tiểu long ăn cơm, đã ăn vào lượng độc gấp hai mươi lần Lăng Tử Hư, hiện tại