Mây Phiêu Lãng gửi tặng bằng hữu, huynh đệ, tỉ muội và quý khách hàng nhân dịp khai trương Ngân hàng cổ phần đầu tư và phát triển.
“Lão bạo quân Khôn Đức!” Ngũ sắc thần long Lan Đức La Ni đang đứng ở xa hít một hơi lạnh, y cảm thấy lạnh buốt sống lưng.
Dù được tôn xưng là thiên tài bất bại của long tộc, hoàng kim thần long ba đầu Kì Lạp Ngang Tư cũng phải biến sắc, y không ngờ được rằng Lão bạo quân lại đột nhiên xuất hiện.
Lão long trong truyền thuyết này được coi là biểu tượng của tai ương và động loạn, mỗi lần lão xuất hiện đều đêm tới thiên đại hoạ loạn, mấy ngàn năm nay lão không xuất hiện nhưng không có ai quên được lão.
“Lão khốn đó tại sao lại tới …” Trong nội thiên địa của Thần Nam, Tử kim thần long mặt mũi xanh lè, thấp giọng tự nhủ: “Lão khốn đáng chết này, quả thực pháp lực thông thiên.”
Thần Nam lập tức ngước nhìn long ảnh khổng lồ giữa mây đen cuồn cuộn trên không trung, tuy là không nhìn rõ chân thân, nhưng long khí tỏa ra mãnh liệt đủ để thấy rằng thượng cổ lão long này sức mạnh thâm sâu khó lường.
Đám tu luyện giả quan chiến đều im lặng lùi lại, bọn họ biết rõ chỗ đáng sợ của lão long, chẳng ai muốn ở gần lão, sợ sẽ bị lão long giết người thành cuồng này đánh nát.
Mây đen vần vũ, trời đất mù mịt, lão long Khôn Đức ẩn trong mây, vũ động thân hình khổng lồ, thỉnh thoảng lộ ra chiếc lân trảo.
Lân trảo quang mang lấp lánh tỏa ra từng trận tử khí và sát khí, gián tiếp thể hiện được sát khí trên người lão long.
“Con gái, đã xảy ra chuyện gì? Tại Tây thổ đại địa, kẻ nào dám gây bất lợi với con gái ta? Rút cục thì kẻ nào dám chọc giận con gái của Khôn Đức này, mau ra đây cho ta!”
Âm thanh rền vang, mặc dù vô cùng già nua, thương lão, nhưng lại chấn động lòng người.
Lời nói vô cùng cuồng vọng, nhưng lại chẳng có kẻ nào dám coi thường, bởi vì lão long này thực sự có tư cách nói ra những lời đó.
Ở Tây thổ thực sự chẳng có ai dám gây sự với lão.
Hoàng kim thần long ba đầu Kì Lạp Ngang Tư ngước lên không trung, nói: “Kì tích vĩ đại của long tộc, tiền bối vô địch của long tộc, Khôn Đức đại nhân, Kì Lạp Ngang Tư không có ý mạo phạm tới Giai Ti Lệ tiểu thư.
Vừa xong là có chút hiểu lầm mới làm cho nàng không vui.
Do đó đã làm kinh động tới tiền bối Khôn Đức vĩ đại của long tộc, tại hạ thật sự vô cùng có lỗi!”
Thái độ khiêm tốn như vậy của hoàng kim thần long ba đầu cũng không làm quan chiến giả cảm thấy coi thường, bởi vì ở Tây thổ, dường như chẳng có ai dám có thái độ cao ngạo khi đối mặt với thượng cổ lão bạo quân Khôn Đức.
Lão là 1 tồn tại siêu nhiên đến các thần linh cường đại trên thiên giới cũng không làm gì được.
“Là như vậy sao? Hừm” Khôn Đức hừ 1 tiếng lạnh lùng.
Kì Lạp Ngang Tư mặt không biến sắc, bình tĩnh nói : “Đúng vậy, hiểu lầm này là do 1 vị bằng hữu không hữu hảo lắm mà ra…”
Nghe tới đây, Tử kim thần long đang ở trong nội thiên địa của Thần Nam vô lực dùng long trảo cực lớn lên che mặt, bất lực, nghiến răng nghiến lợi nói: “Con rồng 3 đầu tạp chủng này, thật là nham hiểm...”
Hoàng kim thần long ba đầu thong thả nói: “Chắc hẳn tiền bối cũng có chút ấn tượng với hắn, đó chính là Tử kim thần long, một con thần long của Đông thổ, mấy ngàn năm trước đã từng náo loạn tại Tây thổ một thời gian.”
“Đáng chết ! Con rồng hỗn xược đó lại xuất hiện sao? Nó còn dám chạy tới Tây thổ nữa à?” Lão bạo quân tràn đầy phẫn nộ.
“Lão hỗn đản, long đại gia ta còn mạnh hơn ngươi nhiều!” Tử kim thần long nhỏ giọng mắng chửi.
“Hỗn lão.
Con rắn 4 chân nhỏ nhoi nhà ngươi, không ngờ lại còn dám xuất hiện trước mặt ta, lại còn chửi trộm ta à? Chết cũng đừng có tiếc !” Khôn Đức vô cùng giận dữ.
Tử kim thần long không ngờ tu vi của đối phương lại đáng sợ như vậy, miệng nó mới chỉ nhếch lên mấy cái mà đã bị đối phương cảm nhận được lời nói của nó, rõ ràng lão long đã sớm phát hiện ra tông tích của nó, chỉ là mượn tin tức của hoàng kim thần long ba đầu để gây khó cho nó mà thôi.
Con rồng du côn bay ra khỏi nội thiên địa của Thần ?Nam, nó biết nội thiên địa ở trước mặt Khôn Đức cũng chẳng có tác dụng gì cả.
“Lão khốn, đã lâu không gặp.
Lão còn sống là tốt rồi!”
Nghe thấy Tử kim thần long nói năng bừa bãi chẳng chút kiêng dè như vậy, đám đông quan chiến giả ở xa đều run rẩy, tất cả đều không dám tin vào tai mình, tên khốn này thực quá gan trùm trời đất.
Khôn Đức là kẻ thế nào ? Là bạo quân của Tây thổ.
Con rắn 4 chân kia lại ăn nói kiểu đó với lão long, thật là không muốn sống nữa rồi.
“Grào …” Trên không trung truyền tới 1 tiếng gầm cực lớn, một đạo thiểm điện cự đại bổ xuống người Tử kim thần long.
Thân rồng tử kim dài 30 trượng lập tức bốc khói nghi ngút, Tử kim thần long râu ria dựng đứng, quang mang trong mắt ảm đạm, dường như đã bị đơ mất.
Quan chiến giả sợ hãi căng thẳng, tính cuồng bạo của lão long vốn đã có tiếng, đa số đều cho rằng một đòn vừa xong đã lấy mạng Tử kim thần long.
Nhưng chưa đầy 1 khắc sau, Tử kim thần long đột nhiên kêu lên : “Grào … đau chết đi được.
Lão Khôn Đức khốn nạn kia, long đại gia ta liều mạng với ngươi!”
Lúc này, ngân long Giai Ti Lệ gấp gáp bay tới gần Tử kim thần long, giận giữ nói : “Không được mắng phụ thân ta.” Sau đó, nàng lại ngước lên không trung, nói: “Phụ thân, người bớt giận.
Xin hãy bỏ qua cho Tử kim thần long.
Mấy ngàn năm qua, y đã chịu khổ nhiều rồi, bị một cổ thần phong ấn cho tới giờ, long nguyên cũng mất hết, xin phụ thân tha thứ cho sự bất kính của y!”
“Hừm, ta là vì muốn tốt cho con, con gái hồ đồ ạ! Tại sao con cứ thiên vị cho hắn vậy ? Mấy ngàn năm trước, hắn đã làm gì, dám cướp đồ của con, còn để lại tín chú chửi ta, tên đồi bại khốn nạn này có gì mà phải cảm thông!”
“Con biết tên khốn này rất hỗn xược, nhưng …” Ngân long Giai Ti Lệ liếc nhìn Tử kim thần long đầy ai oán, sau đó lại ngước đầu nói với Khôn đức: “Nhưng nó đã có ơn với con, khi xưa phụ thân cùng một vị chủ thần đại chiến, có thiên sứ gây chuyện với con, Tử kim thần long đã cứu con!”
Nghe tới đây, Khôn Đức giận dữ nói: “Nó không phải là cứu