Không trung huyết mang lóe sáng, tây thổ Đồ Đằng không ngờ phá khai không gian, trực tiếp biến mất tại chỗ, sau đó đột ngột xuất hiện trước mặt Thần Nam, song thủ chụp vào ngực hắn.
Trực tiếp xuyên qua không gian! Tốc độ này thực sự là quá nhanh, Thần Nam chỉ có thể dựa vào bản năng chiến đấu huy động song quyền đánh ra, nghênh đón song trảo của Thụy Đức Lạp Áo.
Nhưng tiếng như kim loại va chạm vào nhau vang lên, - không gian nơi quyền trảo chạm nhau lập tức bị phá vỡ, Thần Nam bị đánh bay ra sau trong khi Thuỵ Đức Lạp Áo vẫn đứng im tại chỗ, cười lạnh nhìn Thần Nam.
“Quả là không tồi, cỗ lực lượng bàng bạc trong người ngươi thật làm ta tâm động.”
Thần Nam như lâm đại địch, tinh khí thần hợp nhất, nhìn chằm chằm tây thổ Đồ Đằng.
Hai tay hắn tê rần, nếu không phải có lực lượng của kim hắc lưỡng sắc quang cầu thì hai tay hắn có lẽ đã bị phế rồi, đối phương quá cường đại so với hắn.
Nghĩ lại những gì Thần Nam đã trải qua từ khi sống lại, hắn trải qua vô số trận chiến, tồn tại giữa đao quang kiếm ảnh, ở phàm nhân giới gần như đã vô địch, nhưng khi bắt đầu tiến nhập huyền giới lĩnh vực, các cao thủ mới lại xuất hiện
Hắn hiểu rõ rằng thế gian không có khái niệm vô địch, một người cảm thấy tịch mịch không đối thủ chỉ là cảm khái ở một lĩnh vực nào đó mà thôi.
Từ đó có thể nói, hiểu biết của kẻ đó chưa đủ.
Nếu có thể tiến vào một lĩnh vực hoàn toàn mới y sẽ phát hiện ra thế giới này thật sự quá rộng lớn.
Hiện giờ hắn đã tiến vào huyền giới lĩnh vực, chỉ như một “tân nhân” mới quật khởi, những đối thủ cường đại giấu mặt nhiều đến mức hắn khó có thể tính toán được, hơn nữa những kẻ mà hắn gặp phải đều là những cao thủ đỉnh cấp.
Huyết sắc tàn ảnh lóe lên, Thuỵ Đức Lạp Áo nhanh chóng xuất hiện sau lưng Thần Nam, 2 tay chộp tới cổ hắn, Thần Nam căn bản hai mắt không theo kịp tốc độ của y, tàn ảnh còn ở trước mắt địch thủ đã nhanh chóng xuất hiện ở phía sau rồi.
Thần Nam lạnh cả sống lưng, bản năng chiến đấu khiến hắn lập tức đả khai nội thiên địa, vụt một tiếng biến mất trong tiểu thế giới của mình.
Thuỵ Đức Lạp Áo hai tay chụp vào khoảng không, chỉ phát hiện ra nội thiên địa của Thần Nam, y không có nghĩ đến đối phương lại dùng phương pháp này để tránh một đòn trí mệnh của mình.
Đối với nội thiên địa của đối phương, hắn ngây người ra một lúc rồi lập tức cười to nói: “Tốt lắm, không ngờ còn tế luyện được nội thiên địa, rất tốt, rất cường đại, ta cảm thấy một khí tức quen thuộc a, dường như ngươi có gia thế cũng không tồi”.
Thần Nam rất nhanh chóng thoát ra khỏi nội thiên địa, hắn không muốn đùa với lửa, với tu vi của đối phương mà nói, phá huỷ nội thiên địa của hắn tuyệt không phải vấn đề.
Nếu như chết thảm như thế, hắn thà tự sát.
Hắn nhìn đôi song chưởng nhất kim nhất hắc, nắm chặt quyền đầu, chăm chú quan sát Thuỵ Đức Lạp Áo.
“Hắc hắc nhìn ngươi quả thực khá thú vị, ta quyết định sẽ thư giãn gân cốt một chút rồi mới thu thập linh hồn chi lực của ngươi”.
Tây thổ Đồ Đằng xoẹt một tiếng xuất hiện bên trái Thần Nam, một chưởng nhanh như chớp cắt về phía ngực hắn, Thần Nam vội vàng vung quyền ngăn cản.
“Phanh”
Quyền chưởng chạm nhau, Thần Nam bật lại, bất quá Thuỵ Đức Lạp Áo còn nhanh hơn, đã sớm xuất hiện tới phía sau lưng hắn vung đuôi quất mạnh tới.
“Bình.”
Thần Nam bị một quất văng đi, lúc này hắn phát hiện kim hắc song sắc lực lượng từ song chưởng của hắn đã lan ra toàn thân, khiến hắn nửa người hắc sắc âm sâm, nửa người kim quang rực rõ thần thánh vô cùng.
Hắn há hốc mồm, suýt chút nữa thì ngất đi, mình đã biến thành cái dạng gì rồi? Thật là khó coi hết sức
Sức mạnh cường đại có thể thôn phệ thần của của thái cực đồ thì không ai nghi ngờ, nhưng vì sao nó lại không xuất hiện? Ngược lại lại phân tán xung quanh người hắn tạo thành một cỗ lực lượng bảo hộ, điều này làm cho Thần Nam vô cùng khó hiểu
“Bình.”
Thần Nam lại bị một quyền chấn bay.
Bụp
Một cái quất đuôi cực mạnh, thần nam lại bị hất văng đi, nếu không phải có kim hắc lưỡng sắc lực lượng bảo vệ, sợ rằng hắn đã sớm tan xương nát thịt.
“Ngươi chỉ có bản lãnh thế này thôi sao? Ta thấy ngươi có một cỗ tiềm lực hùng hậu, không nghĩ lại kém như vậy, đánh đấm thật chẳng thú vị gì” tây thổ Đồ Đằng chán chường nói.
Thần Nam lập tức xuất ngôn phản kích “Lão quỷ ngươi thì có tài cán gì? Nếu chúng ta là người cùng thời đại ta có thể đánh ngươi tới mức mẹ ngươi cũng không nhận ra nữa, ngươi tu luyện bao nhiêu năm tháng như vậy, cho dù chiến thắng ta cũng thì đã sao, chẳng có gì vẻ vang.
Ngươi cũng chỉ là bị người ta bày kế phong ấn ở nơi này, hiếp đáp kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh, bản thân người cũng chỉ là một kẻ thất bại mà thôi”.
Những lời này như đánh trúng vào vết thương của Thuỵ Đức Lạp Áo, y phẫn nộ gầm lên: “Kẻ nào có thể phong ấn ta, nơi này vốn là thế giới của ta, cái mà ngươi gọi là tầng địa ngục thứ 12 này chính là thiên địa mà ta tạo ra, chỉ là trong khi ta ngủ say bị bọn vô sỉ lợi dụng mà thôi."
“Bình.”
“Bụp”
Thần Nam giơ chưởng đón đỡ một cú quật dữ dội từ chiếc đuôi rắn, mặc dù có kim hắc lưỡng sắc lực lượng hỗ trợ, hắn vẫn bị nội thương không nhẹ, khoé miệng rỉ máu tươi.
Lúc này bọn Tử kim thần long, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng đã giải quyết đại bộ phận cương thi với thi sát, thấy Thần Nam đang liêu xiêu chống trả vội vàng lao tới viện thủ.
Chỉ là, 3 con thần thú có thể hô phong hoán vũ ở bên ngoài, nhưng ở trước mặt tây thổ Đồ Đằng thì thật sự chưa đủ cân lượng.
Tu vi của bọn chúng chưa đủ để gây thương tích gì cho tây thổ Đồ Đằng.
Vừa được vài chiêu, ba con thần thú đều lần lượt bị thương.
Nếu không phải Thụy Đức Lạp Áo chưa muốn tiêu diệt bọn chúng, thì có lẽ tất cả đều đã ô hô ai tai rồi
Thần Nam đã không còn đường lùi, hắn hiểu rằng dù tây thổ Đồ