Thiên giới vô cùng rộng lớn, khu vực mà loài người khai phá chỉ chiếm có 5% thiên giới mà thôi.
Các phần còn lại là núi rừng sông suối.
Các cánh rừng nguyên sinh trải dài, những hang động bí ẩn, biển xanh bao la…rất nhiều phong cảnh chưa từng có dấu chân người
Mặc dù thiên giới vô cùng rộng lớn, nhưng tin tức truyền bá lại nhanh chóng dị thường, cường đại Thần linh đều có thể dùng thần thức thiên lý truyền tin trong chớp mắt.
Những ngày này, sự yên bình bấy lâu của thiên giới bị phá vỡ, hàng loạt các sự kiện làm cho các thần linh nhíu mày, rồi cuối cùng sôi lên.
Những ngày gần đây, Thần vương trên Thiên giới trong lòng đều cảm ứng rằng thiên giới ắt đã có một đại nhân vật vừa qua đời.
Cho đến hôm nay mới biết là tiên tôn phương nào.
Nhất đại thiên kiêu Vô tình tiên tử, vừa vĩnh viễn ra đi tại Vô tình giới…
Tin này vừa xuất hiện, Thiên giới đông thổ kinh ngạc, không ai ngờ đại nhân vật vừ tạ thế kia lại là Vô tình tiên chủ.
Hào xưng thực lực cao thâm khó dò Vô Tình tiên tử, cùng với Đạm Đài tiên tử cùng tề danh thiên giới, cùng tài giỏi, xinh đẹp nổi tiếng thiên giới, được coi là hai đóa kỳ hoa trong chúng tiên Thiên giới.
Thần vương các phương đều không dám đắc tội.
Một thiên kiêu đột nhiên chết đi, thật là khó tưởng tượng nổi.
Từ giờ, Vô tình giới không còn là cấm địa nữa, Thiên giới không ít người thở dài, nhất đại thiên kiêu chết đi, quả thật trời ghét người tài.
Nhưng phong ba không chỉ như thế, một tin chấn động hơn nữa truyền khắp thiên giới
Vô tình tiên tử sở dĩ có thể ngạo thị Thiên có liên quan rất nhiều đến công pháp tu luyện của nàng.
Công pháp này không ngờ lại là Thiên giới đệ nhất kỳ công “Thái thượng vong tình lục”.
Mà nguyên nhân Vô tình tiên tử chết đi cũng là do tu luyện “Thái thượng vong tình lục” thất bại.
Nguyên nhân tuyệt đại giai nhân chết đi thì ra là như thế, rất nhiều tiếng thở dài đã chuyển thành kinh ngạc
Đệ nhất kỳ công của thiên giới “Thái thượng vong tình lục” trong truyền thuyết không ngờ lại đột nhiên xuất hiện.
Đây thật là cơn động đất, làm rung chuyển cả thiên giới, khiến vô số tiên thần phải động tâm.
Các thế lực tại thiên giới lập tức sôi lên, muốn truy tìm tung tích của quyển “Thái thượng vong tình lục” đó.
Đột nhiên lại có tin đồn cuốn bảo điển này đang ở Ngưng Thuý Nhai, bị Gia Diệp, người đứng đầu trong các đệ tử của đệ tử thứ bảy của Phật Tổ nhặt được.
Thiên giới nổi sóng, không ai còn ngồi yên được nữa.
Ngưng Thuý Nhai là một tiên cảnh nổi tiếng của thiên giới, là nơi tu hành của Già Diệp, đệ tử đời thứ ba của Phật phái, nơi này cách Vô tình giới không xa, chừng chỉ ngàn dặm.
Nhưng cách xa Cực Lạc Phật Thổ của Phật Tổ cũng chừng 9 vạn dặm.
Cự li thế này, đối với cường đại tiên nhân cũng phải bay mất một - hai ngày
"Thái thượng vong tình lục" danh tiếng lâu đời, sức hấp dẫn khó mà tưởng tượng.
Lần này tái hiện thiên giới, khoan nói những tiên nhân bình thường, ngay cả Thần vương cũng muốn nhúng tay vào.
Sau khi tin tức truyền ra, Ngưng Thuý Nhai trở thành chốn thị phi, tu hành giả gần đó, vô luận là tiên nhân hay thú tu không một ai là không nhanh chóng lao tới.
Một trường tiên chiến tranh đoạt Thiên giới đệ nhất kỳ công đã bạo phát như thế!
Người đứng đầu Ngưng Thuý Nhai Phật cảnh – Già Diệp cảm giác vô cùng thất vọng, nguyên do hiện tại y bị đông đảo tu giả vây quanh.
Cảm giác sung sướng ban đầu dần dần mất đi
Tuy nói Phật gia giới sân, giới si, giới tham nhưng khi đệ tử vô ý lại nhặt được “Thái Thượng vong tình lục” mang đến trước mặt mình, Già Diệp vô cùng hưng phấn.
Đối mặt với Thiên giới đệ nhất kỳ công trong truyền thuyết từ cổ chí kim, mấy ai có thể ngăn được lòng tham!
Tiên thần cũng đều có dục vọng, tuy nói giáo nghĩa Phật gia nhìn bề ngoài tưởng không tranh với đời, nhưng bất quá cũng chỉ là lường gạt che mắt người khác mà thôi, đối mặt với thiên giới đệ nhất kỳ công, lập tức lộ ra bộ mặt thật của nó.
Thiên giới có câu danh ngôn: tu vi càng cao, dục vọng càng lớn.
Già Diệp đương nhiên chưa hoàn toàn thoát khỏi vòng tục thế, vào lúc có được kỳ công bảo điển, y đã quyết định giữ nó cho riêng mình, căn bản bỏ qua ý niệm dâng lên sư phụ, cũng không có ý hiến cho Phật Tổ.
Tuy nhiên, việc khiến Già Diệp cảm thấy buồn bực bội phần là tin tức lọt ra ngoài quá nhanh, y còn chưa kịp bế quan tu luyện, người khác đã kịp kéo tới trước cửa.
“Già Diệp thượng phật, ngài vốn nhân từ nổi tiếng.
Đa số tiên hữu ở đây đều mong được xem “Thái thượng
vong tình lục”, ta nghĩ lòng ngài vốn không hẹp hòi như vậy, hãy đưa thiên thư ra cho mọi người cùng xem, ngài thấy như nào?”.
Một tử nữ trẻ tuổi áo xanh diễm lệ, chân đạp mây đứng trên Ngưng Thuý Nhai, thong thả đề nghị với Già Diệp.
Già Diệp đầu to như cái đấu, nữ tử này chính là yêu tiên nổi danh, tên là Lan tiên tử, tu vi mặc dù không cao nhưng giao du rộng, bằng hữu nhiều vô cùng, nếu đắc tội nàng, đương nhiên động chạm tới không ít người khác.
“Lan tiên tử nói phải, Già Diệp thượng phật nên đem Thiên thư cho mọi người cùng hưởng mới đúng” Một tú sĩ áo trắng từ viễn không bay tới.
“Đúng, Thiên giới bảo thư trong truyền thuyết, mọi người phải cùng được hưởng mới đúng!”
Lúc này, vô số người đang ẩn mình, đều lần lượt lên tiếng, rồi hiện thân trên Ngưng Thúy Nhai,
Ngưng Thuý Nhai, ngọn tiên sơn này không phải là cao lắm, giống như là một ngọn núi bị người ta cắt mất ngọn, đỉnh núi vô cùng bằng phẳng, rộng lớn.
So với những ngọn núi xanh biếc xung quanh, thì nơi này có nhiều linh khí hơn, đỉnh núi bình yên, bảo thụ xanh biếc, lá xanh lấp lánh thần quang, hoa nở ngập trời, hương hoa mê người.
Ngoài ra còn có vô số linh cầm dị thú, chim kêu vượn hót.
Chỉ sau một lúc, trên đỉnh Ngưng Thúy Nhai có gần một trăm vị tu giả tụ tập.
Người tu hành thiên giới đương nhiên không giống lũ lưu manh vô lại công khai cướp đoạt, bọn họ miệng nói thao thao bất tuyệt, nói đến mức Già Diệp tự thấy mình xấu hổ, giống như y đang làm chuyện một chuyện có lỗi với tất cả đồng đạo.
“Phật Tổ tại thượng, không phải bần tăng không muốn cho các vị cư sĩ ở đây cùng xem cuốn bảo thư này.
Việc này quan trọng như vậy, tương truyền Thanh Thiện Cổ phật, sư phụ của Phật Tổ cũng vì “Thái thượng vong tình lục" mà chết, bởi vậy bần tăng phải giao sách này cho Phật Tổ, xin ngài định đoat.”
“Hừ, hoà thượng này nói chuyện mà không biết ngượng, không ngờ cả