Thần Mộ Ii

Đế Hoàng


trước sau


Cơ thể Hiên Viên thần vương nổ tung, máu tươi tung tóe, những mảnh vụn của thi thể văng tung tóe, một bóng màu vàng mờ mờ lao vụt ra phía ngòai Tinh không.
Nhưng trong mắt Vũ Hinh lập tức bắn ra hai luồng điện.

Hai đạo thần mang thật chất hóa tê liệt hư không, như hai tia chớp lóe sáng cả không gian, sau đó đánh trung vào hư ảnh màu vàng đó.
“A…” Hiên Viên thần vương hét lên thảm thiết, kim sắc hồn phách như băng tan chảy dưới ánh mặt trời, từ từ tiêu tán giữa không trung, Hiên Viên thần vương thần hình bị tiêu diệt, không lưu lại một chút sinh mệnh ấn kí nào
Mấy vị thần vương quan chiến hít một hơi lạnh, dưới con mắt của bọn họ, tu vi của Vô Tình tiên tử đã vươn đến một cảnh giới mới.

Điều này khiến cho những thần vương đến ngăn cản việc phục sinh thắc thỏm không yên.
Những thần vương khác không nhìn thấy, nhưng Thần Nam đứng gần Vũ Hinh như vậy, hắn phát hiện sau khi Vũ Hinh vừa xuất thủ, trên khuôn mặt trắng như ngọc của nàng lóe lên một đạo huyết sắc, nhưng chớp mắt đã biến mất.
thực lực của Vũ Hinh không cường đại giống như thế? Thần Nam có chút nghi ngờ, nhưng hắn sợ hãi nhiều hơn.

Vũ hinh mà hắn biết tuyệt không có giống như thế, Vũ Hinh của vạn năm trước tâm địa thiện lương, ngây thơ thuần khiết, không thể lãnh huyết sát nhân như vậy được.
“Nàng là….

Vô Tình tiên tử” Thần Nam run rẩy nói
Vũ Hinh quay đầu lại mỉm cười, đúng là nụ cười giai nhân khuynh quốc khuynh thành, cả khoảng tinh không vì nụ cười của nàng mà như rực rỡ hơn, giống như một luồng gió xuân ấm áp thổi qua người vậy,
“Phải…nhưng cũng không phải! Thiếp có kí ức của những người đó, tất cả những gì đã xảy ra đều ở trong lòng thiếp.

Bản thân thiếp bây giờ cũng có thể coi là bọn họ đã niết bàn phục sinh, chàng không cần lo lắng, thiếp nhất định không hại chàng”.
Thần Nam lạnh cả người, việc mà hắn lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy ra, người được phục sinh tuy không phải là Vô Tình tiên tử, nhưng cũng không phải là Vũ Hinh ngây thơ đáng yêu của vạn năm trước.
“Thái thượng vong tình lục” thật quá tà dị, những người tu luyện loại công pháp này, nhân cách không ngừng biến hóa, bản thân mình sẽ bị một bản thể “mới” chiếm cứ.
Lúc ban đầu, Vũ Hinh ngây thơ bị Vô Tình tiên tử thay thế, trước mắt tu vi của nàng lại tiến thêm một bậc, Vô Tình tiên tử lại bị Vũ Hinh trước mắt chiếm cứ, điều này khiến Thần Nam không biết nói gì
“Chàng muốn thiếp trở về nguyên bản của thiếp ư” giọng nói của Vũ Hinh ấm áp như gió xuân, nhưng đối với Thần Nam lại như sét đánh ngang trời, hắn gắng gượng gật đầu.
Thái thượng vong tình lục có ba cảnh giới, Thiên Địa Nhân.

Bây giờ thiếp mới biết, đạt đến Thiên cảnh có thể trở về ban đầu, lúc đó thiếp lại sẽ chính là thiếp”.
Thần Nam vừa kinh ngạc vừa vui mừng, như vậy thì Vũ Hinh mà hắn quen thuộc sớm muộn sẽ quay trở lại, dường như hắn không cần lo lắng, không cần phải vội vã.

Bất quá, những lời tiếp theo của Vũ Hinh khiến gắn như rơi xuống hố băng, nàng rạng rỡ cười nói: “Nhưng thiếp muốn tu đến cảnh giới nghịch thiên, vì sao thiếp lại phải biến mất, vì phải thiếp lại phải trở về bổn nguyên, bây giờ thiếp mới chính là “bản thân thiếp”.

Thiếp quyết không làm thế thân cho kẻ khác”.
Lúc này Đạm Đài Tuyền đã bắt đầu mở thiên nhãn, một đạo quang huy thánh khiết từ trên trán nàng phóng ra, hướng về phía Thần Nam.

Tất cả những hành động của Thần Nam, sớm đã khiến nàng nghi hoặc, hiện giờ nàng muốn điều tra xem rốt cục hắn là ai.
Tinh không Nguyệt điện là một nơi vô cùng đặc biệt, bất kể ai đứng ở đây, đều không che dấu được linh hồn của mình, đều hiện ra bản thể của mình
Chỉ là, sau khi Thần Nam tiến vào nơi này, vẫn không thể hiện linh hồn của hắn, khôgn ai có thể nhìn thấu được hắn, Đạm Đài Tuyền chăm chú quan sát mấy lần, nhưng đều phát hiện một tầng thần giáp che phủ linh hồn của hắn, nàng biết đó chính là tác dụng của Huyền Vũ Giáp.
Hiện giờ, Đạm Đài Tuyền không quản sự kinh ngạc của các vị thần vương khác, trực tiếp dùng thiên nhãn điều tra bí mật của Thần Nam.
Một đào hào quang từ phía Đạm Đài Tuyền bắn đến Thần Nam, bao phủ lấy hắn.

Đạm Đài Tuyền chăm chú quan sát Thần Nam.
Chỉ là, nàng lại thất vọng, nàng vẫn không thể nhìn xuyên qua Huyền Vũ Giáp để quan sát được linh hồn thực sự của Thần Nam.
Thiên nhãn thần quang của Đạm Đài Tuyền kinh động Vũ Hinh.

Nàng nhẹ cười, sau đó buông tay Thần Nam, bay đến trước mặt Đạm Đài Tuyền, nàng cúi người thi lễ nói: “Đa tạ tỷ tỷ giúp muội phục sinh”.
Vô Tình tiên tử với ta tình thân như tỷ muội, đây là những điều tỷ nên làm.

Nhìn thấy muội bình an vô sự, tỷ tỷ vô cùng yên tâm”.

Tiếp theo, Vũ Hinh bay đến trước mặt Đại bàng thần vương nói: “Đa tạ thần vương tương trợ, ngày khác nếu ngài gặp khó khắn, ta đương nhiên sẽ báo đáp”.
Có thể dễ thấy, một lời hứa này của Vũ Hinh còn quý hơn bất cứ loại lễ vật gì.
Đại bàng thần vương lộ ra vẻ ngại ngùng nói: “Ta chịu sự ủy thác của người khác, giúp nàng hoàn hồn.

Nhưng ta lại có tư tâm, trong lúc phục hoạt cho nàng, ta cũng muốn thử phục sinh cho Thanh Thiện cổ phật trong truyền thuyết, muốn để y thanh lý môn hộ.

Không ngờ suýt nữa gây ra họa lớn, khiến cho việc phục sinh của nàng suýt chút nữa thì xảy ra chuyện ngòai ý muốn.


HIện giờ Thanh Thiện cổ phật thực sự đã phục sinh, nhưng không ở lại ở trạng thái nửa phật nửa ma.

Ta không biết ta có phải là tội nhân của thiên giới hay không, không biết Cổ phật đó có đem lại tai nạn gì cho thiên giới hay không.
Vũ Hinh gật đầu nói: “Thần vương thẳng thắn như vậy, có thể thấy là người sảng khoái.

Lời hứa của ta không đổi”.
Khi Vũ Hinh đáp tạ hai vị sinh mệnh nữ thần và quang minh thần, biểu tình của hai vị nữ thần vô cùng bất tự nhiên.
Điều này đã gây chú ý cho Thần Nam, năm nghìn năm trước, sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu và Vũ Hinh có giao tình.

Nghĩ đến đây Thần Nam có chút kích động, hôm nay cơ hội khó gặp, hắn quyết tâm giải mối nghi ngờ ngàn năm trước.
Cuối cùng, Vũ Hinh quay người, lạnh lùng nhìn về phía Vô ưu tiên tôn và Phật tổ nói: “Các vị hôm nay đến đây, không phải là muốn giết ta sao, bây giờ xin mời ra tay”.
Phật tổ không mừng chẳng lo, bình thản đứng giữa hư không, giống như không hề cảm thấy sát khí từ Vũ Hinh.

Vô ưu tiên tôn trong lòng lo lắng.

Mặc dù cũng là thần vương một phương, uy chấn thiên giới bao năm, nhưng đối mặt với một kẻ có thể dễ dàng tiêu diệt một thần vương, rút cục y cũng có một cảm giác sợ hãi.
“Tự sát! Hoặc là ta sẽ ra tay”.

Vũ Hinh nói ngắn gọn, sát ý trùng trùng, toàn bộ phiến tinh không đột nhiên như lạnh hẳn đi.
Phật tổ vẫn bất động, còn Vô ư u tiên tôn từ sợ hãi biến thành phẫn nộ.

Y gầm lớn: “Vô Tình tiên tử ngươi khinh người thái quá”.

Y nhanh chóng khai mở tiểu thế giới, chụp về phía Vũ Hinh.
Ngòai ý liệu của y, Vũ Hinh không ngờ lại bị tiểu thế giới của y thôn phệ vào trong.


Vô ưu tiên tôn cũng tiến nhập thế giới của mình, hắn cười lạnh nói: “Không ngờ ngươi cũng sai lầm như vậy, dám vào trong tiểu thế giới của ta cùng ta quyết chiến”.
“Hừm” Vũ Hinh hừ lạnh một tiếng nói: “tiểu thế giới là một thứ phiền phức, trước giờ ta chưa từng tu luyện cái thứ vô dụng này, bởi vì toàn bộ vạn vật trong trời đất đều do ta sử dụng”.
Nữ nhân cuồng vọng.

Chết đi.
Vũ Hinh cười lạnh nói: “Không tự sát, ta sẽ tự thân động thủ.

Cho ngươi thưởng thức thế nào mới là cường giả chân chính”.
Dứt lời, Vũ Hinh bay lên, hóa thành một đạo

cầu vồng cực lớn trên bầu trời của tiểu thế giới, phát ra uy áp cực lớn, phá nát cả hư không
Cả một khoảng không gian lớn bị phá toái, trở về hỗn độn.
Sau đó Vũ Hinh lao xuống, tiến vào giữa khu vực núi non liên miên bất tuyệt, chớp mắt, vô số ngọn núi vỡ nát, đá bay đầy trời, cát bụi mù mịt
Vũ Hinh hóa thành một đạo cầu vồng, trong chớp mắt hủy diệt cả vùng núi non bất tận đó, sao đó lại đánh nát cả một vùng bình nguyên.
Cuối cùng, lấy Vũ Hinh làm trung tâm, một những cột ánh sáng khổng lồ phóng thẳng lên trời, hư không tê liệt, núi non vỡ nát, toàn bộ tiểu thế giới của Vô ưu tiên tôn, dưới đòn công kích hủy diệt đó, hòan toàn phá toái
“Ngươi…lẽ nào đã đạt đến cảnh giới đế hoàng”.
“Chưa, nhưng cũng đủ để thu thập ngươi”.
“a…” Vô ưu tiên tôn hét lên thảm thiết, cơ thể nát vụn thành nhiều mảnh.
Từng quầng ánh sáng lóe lên, những tiếng sấm inh tai nhức óc vang lên không ngừng, khi tất cả trở lại bình thường, Vô ưu tiên tôn đã hóa thành tro bụi.

Nội thiên địa của y quay trở về hỗn độn, giữa tràng chỉ còn duy nhất một bóng trắng xinh đẹp, yên lặng đứng giữa hư không, đôi mắt thần quang lấp lánh, như một nữ hoàng quân lâm thiên hạ.
Đồng thời, trong Phật giới của Thanh Thiện Cổ Phật, cuộc chiến đang diễn ra vô cùng quyết liệt, Phật thân và Ma thân Thanh Thiện cùng cự ma cao 10 trượng đánh đến thiên băng địa liệt, núi đồi, thảo nguyên vỡ nát, trong Phật giới Ma khí ngập trời, chìm trong hắc ám vô biên, u ám lạnh lẽo
Vũ Hinh chuyển người, nhìn Phật tổ thở dài nói: “xem ra ta đã thực sự đánh giá thấp ngươi, không ngờ ngươi cũng giống như Đạm Đài tỷ tỷ, ẩn tàng tu vi thật của mình
Dứt lời, một chưởng của Vũ Hinh nhẹ nhàng đánh về phía trước, cơ thể Phật tổ phút chốc tan thành tro bụi
Quang Minh thần và Lý Đạo Chân đứng ở gần đó đại kinh, bọn họ không dám tin vào mắt mình nữa
Đúng vào lúc này, trong Phật giới của Thanh Thiện Cổ Phật truyền ra một tiếng Phật hiệu già nua, Thanh Thiện tức giận quát lên: “Nghiệt đồ, ngươi dám…”
Chỉ thấy một màn Phật quang lóa mắt xuất hiện cạnh Thanh Thiện Phật thân, vây lấy lão vào bên trong, sau đó, Phật tổ cũng xuất hiện trong đó.
“Nghiệt đồ, ngươi muốn thôn phệ sức mạnh của ta sao? Hừm, người còn chưa đủ sức”.
Thanh Thiện Ma thân toàn lực thóat khỏi cự ma, nhanh chóng tiến lại gần màn Phật quang kia, mãnh liệt phá khai nó, sau đó cùng Thanh Thiện Phật thân hợp lại một chỗ, trở về trạng thái nửa Phật nửa Ma.
Thanh Thiện Cổ Phật thở dài nói: “NGhiệt đồ, tu vi của ngươi không ngờ đã gần bằng ta.

Ngươi quả biết trầm ổn giấu mình, ẩn nhẫn tới tận bâygiờ”.
“Ngã Phật từ bi” Phật tổ không nói nhiều, chỉ niệm một câu Phật hiệu.

“Thật thú vị”.

Vũ Hinh cười lạnh rồi cũng bay vào trong nội thiên địa của Thanh Thiện Cổ Phật.
Thanh Thiện Cổ Phật nhìn cự ma, rồi lại nhìn Phật tổ, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Vũ Hinh, lão lắc đầu nói: “Xem ra ta với Phật từ nay hết duyên, hiện tại chỉ có nghịch chuyển Phật thân, trở thành bất diệt ma thể thôi.

Ngã Phật từ bi, thiện tai, thiện tai”.
Thanh Thiện Cổ Phật miệng niệm Phật hiệu, nửa thân Phật quang lấp lánh, chớp mắt từ từ nhạt dần, tất cả kim quang biến mất.

Sau đó một cỗ ma khí từ trong cơ thể lão chầm chầm tỏa ra, cuối cùng nửa thân Phật cũng giống như nửa thân ma, bị vô tận ma khí bao phủ, phát ra từng trận ba động đáng sợ.
Một cỗ khí tức lạnh lẽo vô cùng đáng sợ ùa ra ngòai Phật giới, lan tỏa khắp Tinh không, từng phiến hư không rung chuyển kịch liệt, cuối cùng ba động đáng sợ truyền khắp Tinh không, lan cả ra khu vực xung quanh Đạm Đài thánh địa, tất cả các ngọn núi rung chuyển, ma vân vô tận che mờ cả thái dương trên cao, Đạm Thai tiên phủ chìm vào bóng tối.
Một cái thế ma vương sắp xuất thế.
Thiên địa dị biên khiến vô số tu giả trong Đạm Đài thánh địa biến sắc, bọn họ không dám tiến vào Tinh không, chỉ im lìm chờ kết quả thần vương đại chiến.

mặc vù không cách nào nhìn được cảnh tượng bên trong,nhưng bọn họ nghe được hầu hết nội dung, cũng hiểu được phần nào những chuyện xảy ra bên trong.
Không chỉ việc Vô Tình tiên tử phục sinh, sư phụ của Phật tổ cũng phục sinh, hơn nữa Thanh Thiện Cổ Phật trong truyền thuyết còn muốn nghịch Phật thành Ma, thật là một đại sự kiện chấn kinh thiên giới.
Vùng tiên sơn không ngừng rung chuyển, cuối cùng có 06 ngọn núi sụp xuống, vô tận ma khí điên cuồng lan tỏa
“Ma khí thật cường đại, bổn Hoàng cũng đến tham gia nhiệt náo”.

Một tiếng hồng trầm trầm từ viễn không vọng lại, âm ba cuồn cuộn khiến mọi người dựng tóc gáy, có nhiều tu giả hoa mắt chóng mặt, rơi từ trên cao xuống.
Một cỗ âm phong điên cuồng cuộn tới, phát ra quỷ khí âm u.

Ẩn ước trong ma vân, có thể nhìn thấy một thân ảnh cao lớn đứng trên mây, vô số quỷ ảnh bao quanh thân thể y, tiếng qủy gào vang khắp không trung.
Cùng với ma vân càng ngày càng gần, vô số tu giả quanh Đạm Đài tiên sơn đều cảm thấy một áp lực khổng lồ, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn lên không.
Lúc này, tất cả mọi người đều cảm giác vô cùng sợ hãi, hôm nay thật là đại loạn, khí tức của kẻ mới đến này phát ra, còn đáng sợ hơn cả các thần vương.
Từng trận quỷ khóc cùng khí tức âm u lạnh lẽo truyền vào bên trong Tinh không Nguyệt điện, Đông Hải Thần Vương Lý Đạo Chân kinh ngạc thốt lên: “Mùi xác chết nồng nặc quá”
Trong con mắt duy nhất của Đại bàng Thần vương bắn ra một tia thần quang, trầm giọng nói: “Thi hoàng (Vua xác chết) đến rồi”
Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu nghe xong, lập tức biến sắc hỏi: “Thi hoàng…y…có lai lịch như thế nào?”.
Đại bàng thần vương kinh ngạc nhìn nàng, trầm giọng nói: “Thượng cổ thần thi sản sinh ra linh trí, đả phá sinh tử pháp tắc, có thể xưng vượt cả thần ma”.
sinh mệnh nữ thần tạp mâu run rẩy nói: “Là…y”.
Thần Nam nghe vậy, trong lòng chấn động.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện