Thần Mộ Ii

Ác Ma Truyền Thuyết


trước sau


Đến khi Thần Nam tới gần, đám thần hỏa bỗng nhiên bốc mạnh lên.

Trên bầu trời của một ngọn núi tuyết, một cỗ liệt hỏa bốc lên ngút trời, bằng tuyết trong chu vi ngàn trượng hóa thành hơi nước bay lên tan vào không trung.

Mưa tuyết trên trời rơi xuống gặp phải sức nóng mãnh liệt của hỏa diễm hóa thành sương mờ rồi từ từ tiêu tan, giữa đất trời sừng sững một cột lửa to lớn, tỏa ra thần quang sáng lạn chói mắt.
Một con kì lân to lớn thân dài mấy chục trượng ngang nhiên đứng giữa không trung, tỏa ra một cỗ khí thế ngạo nghễ thiên hạ khiến cho Thần Nam không khỏi ngờ vực trong lòng.

Hắn cảm nhận được một cỗ áp lực lớn lao, khiến cho người ta cảm thấy giống như biển lớn đang giận dữ dâng trào.

Kì Lân thần thú, thân hươu, đuôi trâu, móng ngựa, da vảy cá, cặp sừng trên chiếc đầu to lớn ánh lên kim quang rực rỡ.

Nó bộ dạng rất bình tĩnh đứng ở giữa không trung, liệt hỏa bao vây quanh thân mình, cả không gian đều đỏ rực lên, khí tức thần thánh bất khả xâm phạm không ngừng tỏa ra.

Từ ánh sáng chói lọi của cỗ thần hỏa ngút trời làm mờ nhạt cả dải ngân hà khiến cho người ta có thể cảm nhận được đây tuyệt đối là cường giả.

Thần Nam với sức mạnh bây giờ, sắc mặt cũng không khỏi biến đổi, hiện tại hắn ngạo thiên, triệt địa, gặp thần sát thần gặp tiên tru tiên, nhưng sau nhìn thấy con kì lân cao thâm mạc trắc này trong lòng cũng không khỏi giật mình kinh động, bởi vì hắn thực không có một chút nắm chắc có thể chiến thắng được nó.

Thần Nam từ từ trấn tĩnh trở lại, bình tĩnh hỏi : “Tiền bối ở đây đợi ta có phải không?”
“Đúng” chỉ một từ đơn giản, thanh âm nhẹ nhàng nhưng có lực.
“Ngài là?”
“Bệnh kì lân trong thập vạn đại sơn của Thiên nguyên đại lục!”
Thần Nam âm thầm hít vào một hơi, đối với thần thú trong truyền thuyết đang ở trước mắt, hắn cũng đã được nghe chút ít.

Trước lúc hắn vừa mới xuất thế không lâu.

Trong Thập Vạn đại sơn cũng đồng thời nghe đồn có kì lân xuất thế, lúc đó hắn không biết trời cao đất dày lại còn mơ mộng muốn bắt thần thú đó thu làm vật cưỡi.

Nhưng mà, cùng với tu vi càng ngày càng thâm sâu, cảnh giới của hắn đề thăng nhanh chóng, những người hắn tiếp xúc cũng càng lúc càng nhiều, đối với thần thú kì lân trong truyền thuyết hắn cũng hiểu biết càng nhiều hơn.
Cuối cùng, hắn rút ra được một kết luận, Kì lân thần thú dù là về lai lịch hay tu vi đều thâm bất khả trắc, dù cho là ai cũng đều không thể dò xét được chút sự thật gì về nó.

Truyền thuyết kể rằng con kì lân thần thú này từ từ trên thiên giới chạy xuống, cũng có người nói nó là một yêu tộc cái thế cường giả ẩn tu tại nhân gian, còn có người nói nó là một con kì lân già bị trọng thương, ẩn mình dưỡng thương trong núi thẳm.

Thậm chí có người hoài nghi, kì lân này có khả năng là cao thủ của yêu tộc đã tham gia thượng cổ đại chiến mà may mắn sống sót.

Thần Nam cảm giác được một cỗ áp lực mạnh mẽ, hắn muốn tra thám thực lực chân chính của con kì lân già này, nhưng chỉ cảm thấy được một cỗ năng lượng dao động dạt dào như biển lớn, nặng như thái sơn.

Con cự thú tước mắt đúng là căn bản không thể đo lường được.
“Có lẽ con lì lân già này cũng áng chừng cũng không yếu hơn đám thần vương, nhân gian quả nhiên ẩn tu nhiều siêu cấp cao thủ khó mà tưởng tượng nổi!” Thần Nam trong lòng thầm cảm thán.

Nhưng mà hắn lập tức điều chỉnh tâm tư của chính mình, hướng về vị thần thú trong truyền thuyết này thi lễ, hỏi : “Tiền bối tìm ta có việc sao?”
Kì lân toàn thần bao bọc trong thần hỏa, nói giọng bình tĩnh : “Nếu ta đoán không nhầm, ngươi đến Đạm Đài cổ thánh địa là muốn thả cái thế ma vương vị các thần vương liên thủ phong ấn ra ngoài có phải không?”
Con kì lân già này tự nhiên lại biết bí mật trong lòng khiến cho Thần Nam trong lòng kinh hãi : “Tiền bối, người… từ đâu mà biết? Vì sao lại nói như vậy chứ?”
“Không cần phải giấu diếm ta, những việc ngươi gần đây gây ra ở thiên giới đã được lưu truyền trong các huyền giới tại nhân gian.

Vì báo phục mấy vị thần vương, ngươi tất nhiên sẽ nghĩ ra biện pháp để đối phó với bọn họ.


Rất không may lại có một tên ma vương bị bọn họ phong ấn!”
“Vậy là tiền bối đã biết nhân quả trong đó, ta cũng không cần phải giấu diếm nữa.

Không sai, ta đúng là muốn giải thoát Cái thế Đại ma vương trong Đạm Đài cổ thánh địa, ta muốn gửi tặng cho mấy vị Thần Vương của thiên giới một siêu cấp đại lễ!”
Vậy là đã bị con kì lân già nhìn thấu, Thần Nam cũng không giấu diếm nữa liền nói ra dự tính trong lòng.

Con kì lân già thần sắc nghiêm trọng, nói : “Không được! Trước mắt không thể thả tên ma vương này ra, bằng không sẽ dẫn đến trời đất đại loạn”.
“Vì sao?” Thần Nam cảm thấy khó hiểu, đồng thời trong lòng giận dữ.
Con kì lân già thần sắc ngưng trọng, trầm giọng đáp : “Ma vương bị phong ấn trong Đạm Đài thánh địa, tuyệt không đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi, đối với rất nhiều người mà nói thì hắn là một cơn ác mộng, nêý như hắn thoát ra ngoài, không chỉ có thiên giới đại loạn, nhân gian giới cũng sẽ không bình yên, tất sẽ bị hắn lật tung nháo nhào hết cả lên”.
“Việc này…” Thần Nam có chút không hiểu.
Sự tình năm đó, không phải đám hậu bối các ngươi có thể biết được.

Khi phong ấn ma vương, tiên thần xương cốt chất cao như núi, máu chảy thành sông.

Phải hy sinh vô số tu luyện giả cuối cùng mới phong ấn được hắn ta.

Chủ lực chính thức… hắc hắc, không riêng gì cường giả của thiên giới tham gia vào sự việc này mà còn có rất nhiều cao thủ nhân gian giới đổ máu tại nơi đây.

Ngươi nếu vì muốn phục thù mà thả hắn ra, không những thiên giới gặp tai ương, mà cả nhân gian giới cũng gặp họa theo”.

Thần Nam thất thần, ma vương trong truyền thuyết tựa hồ mạnh đến mức đáng sợ, vượt quá sự tưởng tượng của hắn.


Nếu thật mà hắn thả ra, có thể sẽ gây nên một trường đại chiến loạn!”
Kì lân thần thú nói : “Nếu ma vương này mà thoát ra, cho dù thượng cổ bất thế cao thủ xuất thế may mắn còn tồn tại hạ xuống cũng sợ rằng khó có thể áp chế được hắn ta!”.
Thần Nam trong lòng bắt đầu tính toán, có thể nói việc thả ma vương này thực sự là một con dao hai lưỡi.
Thần Nam có chút khó hiểu, cất tiếng hỏi : “Tiền bối nói vậy là có ý gì?”
Kì lân thần thú trầm giọng đáp : “Hãy mở tâm linh chi nhãn của ngươi, nhìn về phía Đạm Đài cổ thánh địa đi.

Có người dùng pháp lực thông thiên, để che đậy khí tức nơi này đã bầy ra một tòa hư ảo đại trận, nhằm che giấu hoàn toàn chân tướng nơi đây”.
Thần Nam biết Kì lân thần thú nói tâm linh chi nhãn chính là một loại giống như thần thông thiên

nhãn, nhưng mà bây giờ hắn vẫnn không biết làm thế nào để mở được thiên nhãn.
Ở giữa trán con Kì lân già phát ra một đạo thần quang phóng thẳng về phía trái tim hắn, trong nháy mắt Thần Nam đột nhiên cảm nhận được toàn bộ cảnh vật ở bốn phương tám hướng xung quanh hiện lên ở trong đầu hắn.

Vả lại cự li còn xa hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
Cái này… chính là thông thiên nhãn! Dưới sự giúp đỡ của con kì lân già, hắn đã mở được thiên nhãn, hai mắt tuy nhắm chặt nhưng vẫn “nhìn rõ” cảnh vật ở nơi rất xa, hắn có thể đứng ở một chỗ mà quan sát được khắp nơi xung quanh.
Thiên nhãn thần thông không chỉ như vậy mà thôi, nhưng trước mắt hắn vẫn chưa nắm giữ được thuần thục.
Sau đó, Thần Nam đột nhiên phát hiện, một tầng vụ khí yếu ớt khi mờ khi tỏ bao bọc lấy cả khoảng không Đạm Đài cổ thánh địa.

Lúc này dù cho thiên nhãn đã mở cũng chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy được, càng không nói lúc trước khi chưa mở được thiên nhãn.
“Kia là…”
Lão kì lân trầm giọng nói : “Thấy rồi chứ, có ngươi đã động chân động tay dùng pháp lực to lớn, lừa được phần đông cao thủ trên nhân gian, khiến cho bọn họ vẫn nghĩ rằng ắc ma vẫn còn bị giam trong phong ấn, mà không biết rằng phong ấn hiện giờ rất lỏng lẻo! Người này pháp lực thông thiên, phi thường đáng sợ! Ta nếu như không phải vì đi tìm ngươi để muốn biết tình huống hiện giờ của thiên giới, sợ rằng cũng không biết nơi này lại phát sinh biến cố lớn như vậy!.

Đây tuyệt đối là một tin tức làm kinh thế hãi tục.

Đủ làm cho thiên giới cùng với nhân gian khiếp sợ, tự nhiên lại có người có pháp lực nắm giữ chân tướng của Đạm Đài thánh địa! Nếu như việc này truyền ra ngoài, tất sẽ khiến cho thiên hạ xôn xao.

Lúc này, Thần Nam có chút đau đầu, nói : “Việc phong ấn ma vương trở nên lỏng lẻo, sợ rằng có liên quan đến người đó”.
Kì lân thần thú gật gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói : “Hắn đang đợi thời cơ thích hợp, ta sợ rằng người thần bí đó mượn tay ngươi thả Cái thế đại ma vương kia ra!”

Thần Nam hai bàn tay nắm chặt, trầm ngâm một hồi, nói : “Mấy tên thần vương đáng chết của thiên giới đã khiến ta phiền chết đi được, ta cũng không muốn bị rơi vào trong âm mưu của ma vương và kẻ đứng đằng sau hắn”.

Kì lân thần thú nói : “Ngươi biết thế cục phức tạp và nguy cấp như thế là tốt rồi, hiện tại ngàn vạn lần không được ra tay khinh suất, ngàn vạn lần không thể vận dụng mấy món pháp bảo trong tay ngươi phá vớ phong ấn.

ta hiện tại phải đi liên hệ với mấy lão bất tử, chuẩn bị ứng phó với cục diện này.

Còn về người trong thiên giới.

Ngươi… không cần phải ngay tức khắc thông báo về bọn họ, sau khi biết tin này, phàm là những người đã tham gia vào việc này tự nhiên sẽ vội vàng xuất thủ toàn lực”.

Thần Nam cười thầm trong lòng, cái con kì lân già này cũng không phải tốt đẹp gì, tới lúc này rồi mà vẫn còn phòng bị mấy người trên thiên giới.
Con kì lân già hống lên một tiếng, liệt hỏa trên người bốc lên ngút trời, ánh sáng càng lúc càng rực rỡ, cuối cùng hóa thành một đạo thần quang, như lưu tinh nhanh chóng biến mất ở nơi xa.
Trong mấy ngày tiếp theo, Nam Cung Ngâm không có xuất hiện.

Mấy ngày này, Thần Nam đều đi dạo xung quanh những núi tuyết ở bên ngoài Đạm Đài thánh địa, cũng có khi tiến nhập vào trong Đạm Đài cổ thánh địa để tra thám, hi vọng có thể phát hiện chút manh mối liên quan đến đại ma vương.
Mấy ngày sau đó, Thần Nam dần dần phát giác, có vài tu luyện giả đến ở bên ngoài Đạm Đài cổ thánh địa, những người này đều cực lực che giấu hành tung của mình, nhưng mà vẫn bị hắn cảm nhận được.

Ngoài ra hắn còn phát giác, những người này đều là cao thủ có thể ngự không phi hành, không nghi ngờ gì đó là những tu luyện giả của các huyền giới.

Thần Nam lẩm bẩm : “Con kì lân già thật sự đã truyền bá tin tức ra ngoài rồi, sợ rằng mấy lão già cũng đã bắt đầu điều binh khiển tướng”.
Hắn biết rằng đám người này đều chuẩn bị nghênh đón một trường đại chiến trong tương lai, tựa hồ bọn họ biết rõ việc ma vương xuất thế không thể nào tránh khỏi, việc đó chỉ còn là vấn đề về thời gian mà thôi.
Trong những ngày tiếp theo, người trong thiên giới tựa hồ rút về thiên giới không ít, gần nhất không còn có người xuống hạ giới tìm kiếm tiên thần chuyển thế nữa, nhưng mà Thần Nam biết một trường phong ba đang nổi lên, mấy vị thần vương trên thiên giới tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ với hắn, lần xuất thủ này sợ rằng sẽ là một trường đại huyết chiến.
Cứ như thế, lại qua mấy ngày tiếp theo, lúc Thần Nam đang cùng với hai con rồng đứng từ xa quan sát Đạm Đài thánh địa thì đột nhiên trông thấy không gian bị phá vỡ, liên tiếp xuất hiện các thông đạo nối liền giữa hai thế giới tiên phàm xuất hiện giữa không trung, trong ánh hào quang mấy chục vị tiên thần xuất hiện trên bầu trời Đạm Đài thánh địa.
“Grào… bọn người trong thiên giới lại phái người đến đây chịu chết, tiểu tử ngươi lại bận rộn rồi đây”
Thần Nam đưa mắt nhìn về phía Đạm Đài thánh địa, lẩm bẩm : “Đó là… người của Đạm Đài phái tại thiên giới, Đạm Đài Tuyền đã không tiếc hao phí lượng lớn pháp lực, đem bọn họ đưa đến nhân gian giới, nàng đến giờ vẫn còn chưa biết sự việc ma vương sẽ thoát khỏi phong ấn, rốt cuộc việc này là vì sao, phải chăng là việc này có liên quan đến ta?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện