Thần Mộ Ii

Tà Tổ Xuất Thế


trước sau


Huyết sắc luyện ngục, một tu la thế giới chân thật tồn tại.

Vốn bị chôn sâu dưới lòng đất, hiện tại đã xuất hiện trên mặt đất, làm rung động tất cả mọi người.

Huyết quang ngút trời, Từ trong tu la luyện ngục bạo phát ra từng tiếng ma khiếu thật lớn, đinh tai nhức óc, vang vọng khắp đất trời, làm những dãy núi ở xa đều rung động theo.
Hai sơi xích sắt đáng sợ ở trong huyết sắc luyện ngục điên cuồng vũ động.

Từng tòa ác ma thành bảo cùng bảy tám đống xương cốt chất cao như núi bị quét phải sụp xuống, xương trắng tung tóe khắp nơi, mà huyết thủy trên mặt đất cũng đang sôi trào.
“Lui lại phía sau.

Lui lại phía sau nữa”.
Thần Nam lo lắng hét lên.
Huyết quang xung thiên không ngừng hướng ra bốn phía bên ngoài, khiến cho hơn ba trăm huyền giới cao thủ giống như băng tuyết tan chảy khi gặp phải ánh trời mặt trời vậy, trong nháy mắt đã hóa thành huyết thủy dung nhập vào vùng huyết sắc tu la thế giới.

Cảnh tượng vô cùng khủng bố, đường đường là huyền giới cao thủ cũng không có cách nào ngăn cản được sát khí đã được chôn sâu dướ đất cả vạn năm.

Mấy ngàn người nhanh chóng lui lại, trong lúc này, những tu luyện giả sớm bị ma âm chấn hôn mê cũng vĩnh viên không thể tỉnh lại, bị trùng thiên huyết sát ăn mòn thân thể, trong nháy mắt hóa thành xương trắng, thành một trong hàng vạn bộ xương khô ở nơi này.

Hai xợi xích sắt quét ngang quật dọc, cơ hồ san phẳng tất cả những núi xương cùng với thành bảo bên trong huyết sắc luyện ngục.

Đúng lúc đó, mười mấy đạo thần quang chiếu thẳng lên trời.

Thần quang sáng rực phá vỡ huyết vũ, chiếu rọi khắp mặt đất.

Đồng thời, vô số đạo kiếm quang trong huyết sắc luyện ngục như xoáy lốc cuồng bạo không ngừng di chuyển qua lại trên mặt đất, phá nát tất cả những chượng ngại vật trên đường đi của chúng.
Tuyệt sát đại trận đã mở ra.
Ma vương bị phong ấn vừa mới có hành động khác thường thì đại trận trảm thền diệt tiên đã đã hoàn toàn được vận hành trở lại.
Thần Nam cùng với vô số tu luyện giả yên lặng nhìn tất cả những động tĩnh xảy ra dưới mặt đất, ma quân xuất thế đã không còn có thể ngăn cản được nữa.

Bởi vì thần tỏa trói buộc y đã bị mở ra quá nửa, sợi xích khổng lồ đang trói buộc ma quân đã xuyên phá mặt đất tạo nên một cái hang lớn.

Tuyệt sát đại trận lúc này mới phát động, tựa hồ đã có chút muộn màng.
Liệt Không Kiếm bay lên không trung, quay về trong tay Thần Nam.

Hiện giờ hắn đang quan sát, để quyết định bước hành động tiếp theo.

Huyết sát bị bảy bảy bốn mươi chín đạo thần quang áp chế xuống, xem xét kĩ lưỡng, bốn mươi chín đạo quang trụ to lớn này là tuyệt sát kiếm quang rực rỡ vô cùng.

Lúc này trong huyết sắc luyện ngục, tất cả những luồng sáng sắc nhọn tung bay, đều từ trong quang trụ to lớn này bộ phát ra ngoài.

Từ sâu trong địa quật hai sợi xích sắt cự đại phóng ra, vũ động điên cuồng chấn nát toàn bộ những luôgnf sáng sắc nhọn này.

Sau đó còn đập về phía bốn mươi chín đạo cột ánh sáng to lớn kia.
“Đang đang đang…”
Trong Đạm Đài thánh địa vang lên từng tiếng kim loại va vào nhau, hai sợi xích sắt cùng với kiếm quang không ngừng xung đột.
“Grào…”
Một tiếng gào thét chói tai vang lên, huyết sắc luyện ngục vỡ tan, vô sô shài cốt cùng với huyết vụ từ dưới mặt đất điên cuồng vọt mạnh lên, khiến cho không ít huyền giới cao thủ ở phía xa quan chiến bị kích trúng thổ máu tươi đương trường, giống như một con thuyền nhỏ chao đảo giữa đại dương bao la.

“Mau lui lại”.

“Ma vuong xuất thế rồi”
“Tất cả mọi người lui hết về sau”.
Các đầu lĩnh của các huyền giới lô lắng quay bề hướng đệ tử của bản phái quát lớn.

“Grào…”
Ma Khí xung thiên! Từ dưới đất trào lên một cỗ hắc sắc ma khí mênh mông như biển, trong nháy mắt đã bao trùm cả Đạm Đài thánh địa.

Cảnh tượng giống như ngày tàn đang đến.

Tất cả Đạm Đài đệ tử đều hoảng hốt lao ra khỏi cổ thánh địa.

Đại ma vương ngày trước đến sư tổ còn không đối phó được, hôm nay phá phong ấn thoát ra sợ rằng việc đầu tiên chính là hủy diệt thánh địa này.
Không có người ngăn trở bọn họ, cho dù là đám người Thần Nam, hay là những người đang quan chiến từ phía xa.

Tất cả đều đang yên tĩnh quan sát vùng đất bị phong ấn.
“Grào…” Sau một tiếng gào thét thật lớn, phát sinh từng tiếng như trời long đất lỡ, nơi phong ấn ác ma phát sinh những vụ nổ năng lượng lớn.

Bảy bảy bốn mươi chín đạo Thần kiếm trùng thiên kia đồng thời hạ nghiêng xuống, thần quang sáng rực đồng thời hội tụ tại lối ra của ma quật.
“Grào… ta đã ra được rồi, ta cuối cùng cũng đã ra được rồi”.
Ma khiếu hàm chứa hận ý xung thiên không ngừng vang lên trong không trung : “Một vạn năm.

Một vạn năm, ta rốt cuộc cũng đợi được đến ngày này”.

Ma âm âm u khủng bố, ma khí dâng lên mãnh liệt, từng đạo thần kiếm chi quang không ngừng chém soèn soẹt vào chỗ phong ấn.
Ma vân rốt cuộc cũng biến mất, bốn mươi chín đạo thần quang vốn chiếu thẳng lên trời, giờ tề tự về ma quật, thần quang rực rỡ như ánh mặt trời không ngừng chặt ngang chém dọc.

Chính giữa là một cái lỗ đen ngòm vô cùng âm u khủng bố.

Hai bàn tay to lớn mang theo hai sợi xích sắt trầm trọng không ngừng lay động điên cuồng bên ngoài ma quật.
“Trời ơi”.
“Ma quân rốt cuộc là cao lớn bao nhiêu đây”.

Rất nhiều người kinh hãi thốt lên.
Kia quả thât là bàn tay của nhân loại, bất quá nó thật là to lớn, sợi xích sắt khổng lồ quấn chằng chịt trên trên đó.

“Một vạn năm đã trôi qua, tuyệt sát đại trận đã hủ nát không còn hình dạng, còn muốn vây khốn ta sao? Hừ”.
Tiếng hừ lạnh giống như một cây trùy nặng ngàn cân đập vào trong lòng của mọi người, có không huyền giới cao thủ sắc mặt trắng bệch.

“Ngàn vạn kiếp nạn ta đều đã trải qua, lẽ nào lại để trong mắt bốn mươi chín đaoj tru ma kiếm này sao, mở ra cho ta!”.

“Oanh”.
Huyết quang bạo hiện, một cỗ lực lượng dời non lấp biểm bạo phát ra.

Trên mặt đất từng khe nứt lớn rất nhanh lan ra, mặt đất vang lên từng tiếng “Rắc rắc”, những khe nứt kéo dài ra khắp bốn phương tám hướng đến tận mấy chục dặm.

“Grào…”
Một ma ảnh to lớn cuối cùng đã lao ra khỏi ma quật, ngang nhiên đứng trên mặt đất.
Đó thật sự là một ma vương! Cao chừng ba trượng, hai sợi xích sắt quấn chặt lấy phần trên của thân thể, giống y như giáp sắt bị tàn phá, che chắn những chỗ yếu hại của y, toàn thân hắn trên dưới da thịt đều săn chắc, cường tráng mà có lực, lấp lánh quang mang màu nâu, quả thực giống như thân thể đều được đúc từ cương thiết mà thành, làm cho người ta cảm nhận được một cỗ lực lượng cuồng bá.

Mái tóc đỏ rực như máu, tung bay loạn xạ ở phía trước trán và đằng sau lưng, hai mắt như dã thú, lấp lánh huyết mang tà ác âm u khủng bố.


“Ha ha…” Tiếng cường cuồng loạn chấn động đất trời.
“Một vạn năm rồi, ta cuối cùng cũng xuất thế.

Tất cả các người hãy đợi đấy…..

Trong lúc đó, bên tai không ngừng vang lên tiếng leng ceng, bốn mươi chín đạo thần quang sáng lạn không ngừng chém về phía tuyệt thế đại ác ma.

Nhưng mà tất cả đều bị hai sợi xích sắt đánh lui trở lại, bốn mươi chín đạo tru ma thần kiếm tuyệt sát đại trận hiệu xưng kiên cố không gì phá nổi lại không có cách nào chém đứt được xích sắt trói buộc ma vương.
Thần Nam ở phía xa vẻ mặt có chút hoảng hốt, hắn rốt cục cũng thấy được bản thể của ma vương, hắn lại phát hiện hiện ma vương lại có vài phần đặc chất như hắn.

Đồng thời cảm giác được máu huyết trong người có chút xao động, tựa hồ hắn cùng với ma vương có một mối liên hệ máu thịt, tựa hồ ma vương kia là thân nhân của hắn.

Ở phía xa trên trời cao, một con Ngân Long to lớn đứng giữa không trung, lạnh lùng nhìn về phía Đạm Đài thánh địa.

Thân dài chừng sáu mươi trượng, cứng rắn như được luyện thành từ cương thiết, trên lưng nhô lên mấy chục đốt xương, mỗi đốt dài mấy trượng, giống như những thanh trường thương sắc nhọn chĩa thẳng lên trời, bảo hộ phía sau nó, đôi cánh khổng lồ rợp cả thiên không, nhẹ nhàng đạp lên đập xuống.

Cả không trung nhất thời cuồng phong nổi lên, cặp long trảo sắc bén lóe lên hào quang âm u, khiến cho người trông thấy sợ hết vía.

Chính là kẻ gần như vô địch Tây phương còn tồn tại, lão bạo quân Khôn Đức.
Bên cạnh hắn còn có một một kì lân thần thú vô cùng to lớn.

Hai đại cường giả đều không nói không rằng, chỉ yên lặng quan sát ma vương ở trong Đạm Đài thánh địa.
Cách đó hai ngọn núi tuyết, một Ma viên dị thường to lớn khủng bố cũng đang lẳng lặng đứng tại đó.

No so với hai ngọn núi còn cao hơn, toàn thân trên dưới một màu đêm tối tăm, cùng với tuyết trắng xung quanh hình thành lên sự đối nghịch.

Tại một ngọn núi bên cạnh còn có hai lão nhân đông thổ râu tóc bạc phơ cũng đang chăm chú nhìn về phía Đạm Đài thánh địa.

Bọn họ đang thấp giọng bàn bạc than thở cùng nhau.

“Tuyệt sát đại trận đã tổn hại rồi, căn bản không thể nào ngăn trở được y”.
“Bảo vật Khốn Tiên Tác tuy đã trói buộc y cả vạn năm, nhưng hiện giờ lại trở thành vũ khí cực kì đáng sợ của y”.
Trong Đạm Đài thánh địa, Cái thế ma vương như được cương thiết tạo thành đột nhiên hét lớn : “Nơi này có người của Thần gia.

Ta cảm giác được khí tức của ngươi, mau mau ra đây”.
Thần Nam trong lòng chấn động, hắn rẽ đám người đi ra đứng giữa không trung.
Ma quân một mặt chống lại tru ma kiếm quang, một mặt cười như điên cuồng nói : “Ha ha… vừa rồi ta ở trong ma quật đã phát giác được có người dùng Liệt Không Kiếm của Thần gia huyết tế thượng thiên.

Tiểu tử, ta là tổ tông của ngươi, đem toàn bộ bảo vật trên người ngươi phóng ra hết đi.

Giúp ta hoàn toàn đánh nát tuyệt sát đại trận này.

“Thúi lắm, ta mới là ông của ngươi”.

Thần Nam nghe được những lời đó của y, theo bản năng liền đáp lại.


Bất quá tiếp theo đó hắn liền sửng sốt.
Tổ tông? Cái này… cảm giác liên hệ máu thịt, tự xưng họ Thần.

Lẽ nào đúng là như vậy? Thần Nam ngẩn người ra.
Cái thế ma vương điên

cuồng vũ lộng Khốn Thiên Tác, đánh bật từng đạo kiếm quang ra.

Quay về phía Thần Nam cười dữ tợn : “Tiểu tử thúi lá gan đúng là không nhỏ a! Dám đối kháng với tổ tông, thực sự là không muốn sống nữa rồi”.

“Ngươi….

Rốt cuộc là ai?” Thần Nam quát hỏi.
“Tiểu tử thúi còn dám ầm ĩ sao!” Ác ma như được tạo ra từ cương thiết âm lãnh nói : “Ngươi đã là người trong Thần gia, vậy chắc cũng nghe nói qua về lai lịch của ta, ta vốn là người thứ tám trong truyền thuyết của Thần gia”.

“Cái gì? Ngươi là người thứ tám tỏng truyền thuyết của Thần Gia? Ngươi… vẫn còn sống sao, ngươi chẳng phải là ở trường đại chiến cuối cùng đã tan xương nát thịt mà chết sao?”
“Bởi vì ta không cẩn thất mất đi tư cách đó, không thể không bức thần binh chi hồn từ trong người ra ngoài.

Đáng chết, cái đám hỗn đản đó tự nhiên lại từ bỏ ta”.
“Nguyên lai không phải chính thức là người thứ tám”.
Ma vương phẫn nộ quát lên : “vốn là ta! Ta muốn để cho bọn họ biết rằng, ai mới là người kiệt xuất chân chính của Thần gia.

Ta rời khỏi Thần gia, chỉnh hợp lại lục đại tà đạo từ thái cổ truyền lại, ta muốn chứng minh ta mới là người mạnh nhất.

Nhưng mà, bọn hỗn đản đáng chết kia lại dám đuổi ta ra khỏi Thần gia, lại còn giúp cho người ngoài phong ấn ta”.

Hắn cười tàn nhẫn : “Tiểu tử thúi, cái này là do ngươi tự mình đưa tới.

Hắc hắc…” Tiếng cười âm lãnh khiến có phần lớn huyền giới cao thủ đều dựng hết cả tóc gáy.
Thần Nam rốt cục đã rõ thân phận của đối phương, hắn cũng không kinh hãi nữa, ngược lại cũng bật cười vang, nói : “Lục đạo cộng tổ, ta cũng gọi ngươi là tà tổ vậy.

Ha ha… Người đứng thứ tám của Thần Gia thực sự có sức hấp vậy sao? Lại phải dùng tính mạng của mình để cứu sống một kẻ hư vô tồn tại một cách mờ mịt, có đáng giá không?”
“Hắc hắc…” Tà tổ cười âm lãnh nói : “Ta nếu bản thân không muốn chết, thì ta vĩnh viễn là người thứ tám kia”.
“Ta biết Thần gia vì sao lại trục xuất ngươi ra khỏi gia tộc, nguyên lại thì ra ngươi tâm thuật bất chính.

Ngươi không cần phải nổi giận, kì thực chúng ta không phải đối lập, chúng ta hoàn toàn có thể hợp tác.

Bởi vì ta cũng đã phản lại Thần gia”.

“Ha… ha ha…” Tà tổ cười lên điên cuồng, nói : “Đúng là thống khoái, ha ha… Thần Chiến người thứ chín của Thần Gia phản lại Thần gia, người thứ mười cũng đã phản lại rồi.

Đám hỗn đản đó đúng là một đám đầu heo, ha ha… quả là có mắt không tròng”.
“Chúng ta có thể hợp tác được hay không?”
“Hợp tác, tiểu tử thúi ngươi bằng vào cái gì mà đòi hợp tác với ta.

Hôm nay ta giết chết ngươi, đem thần binh chi hồn nhập vào trong người, ta còn cần đến mi nữa sao? Hắc hắc…” Tà tổ cười âm lãnh.
Thần Nam cười lạnh nói : “Cái lão bất tử nhà ngươi.

ĐÚng là một một con sói mắt trắng, ta vì mi đã hao phí rất nhiều công phu.

Không ngờ ngươi lại lấy oán báo ân”.

Tà tổ âm lãnh nói : “Hừ.

Muốn sống tốt trong thời loạn thế này, thì cần phải độc ác, ngươi không đủ độc ác, sớm muonj gì cũng bị tiêu diệt”.
Thần Nam thở dài nói : “Được rồi, mấy kiện thần binh của ta đều cấp cho ngươi”.
Dứt lời, Liệt Không Kiếm hóa thành một đạo cầu vồng xuyên vào trong hắc sắc luyện ngục, “Oanh” một tiếng cắm phập vào phía chính đông, tiếp theo Đại Long Đao phát ra một tiếng long ngâm, hóa thành một tàn long to lớn điên cuôgnf phóng về Huyết sắc luyện ngục, “Oanh” một tiếng cắm phập vào phía chính tây.
“Ngươi…” Ta tổ một mặt đối kháng với bốn mươi chín đạo thần quang, một mặt phẫn nộ nói : “Ngươi sao lại biết loại bí pháp này…”
“Hừ, vốn nghĩ là sẽ dùng mấy kiện bảo vật giúp ngươi thoát khốn, bây giờ không thể không dùng bọn chúng giúp cho tuyệt sát đại trận diệt sát ngươi”.
Dứt lời, từ trong người Thần Nam xuất ra một cây thần thụ rợp trời, bạo phát ra lục quang vạn trượng, “Oanh” một tiếng dừng ở phía chính bắc của hắc sắc luyện ngục.


Do dự một lúc, Thần Nam không thèm cởi Huyền Vũ giáp ra, hắn mơt nội thiên địa bạo dạn đem hai viên thuẫn thạch ra, hai ngọn thần sơn quang mang rực rỡ, trong những tiếng “Oanh long long” vang vọng hạ xuống tại phía chính nam của Hắc sắc luyện ngục.

Bộn kiện bảo vật hào quang chiếu rọi cả đất trời, bốn mươi chín đạo thần quang trong đại trận nhất thời rực rỡ, từng đạo từng đạo thần quang liên tục chém xuống người Tà tổ đang điên cuồng thét gào.
“Tiểu tử thúi, ta muốn bằm thây người làm muôn mảnh”.
Thần Nam không thèm trả lời, chỉ ở bên ngoài tuyệt sát đại trận lạnh lùng nhìn y.
Phần lớn huyền giới cao thủ ở phía xa vô cùng kinh ngạc, sự việc phát sinh trong nháy mắt từ hồ vượt qua ý liệu của mọi người.

Ở phía xa xa trên không trung, thượng cổ lão bạo quân Khôn Đức, Bệnhh kì lân, cùng với Ma viên cao như núi, còn có mấy vị thần bí cao thủ sắc mặt không biểu hiện gì, chỉ chăm chú nhìn về phía Đạm Đài thánh địa.
Đúng lúc đó.

Một thanh âm già nua từ phía chân trời truyền tới.
“Nhân sinh đúng là không có gì thú vị cả.

Muốn chết cũng không được, Tà tổ tiểu tử thúi cầu người giết ta đi”.

Một lão nhân già nua thân thể lam lũ từ trên không trung hạ xuống.
Tà tổ trong thấy lão già đang hạ xuống, sắc mặt liên tục biến đổi.

Nghiến răng nghiến lợi mắng : “Cái lão già bất tử này, vẫn còn sống đến giờ”.
“Sống thực sự không có ý nghĩa, nhân sinh đúng là không còn hứng thú, ta tới cầu mi giết chết ta”.

Tà tổ một mặt dùng sức chống lại tuyệt sát thần quang càng lúc càng thịnh, một mặt mắng : “Lão bất tử biến thái”.
Đột nhiên, Tây phương cuồng phong nổi lên, tiếng gió rít gào, ở phía xa xa trên không một khí vật tràn ngập khí tức thần thánh cùng với tà ác mang theo huyết quàng ngút trời đang lao tới rất nhanh.

Đó là một tòa thạch đài to lớn vô cùng, như một đám mây đen dưng flaij ở phía trên đầu tà tổ.

“Đáng chết, lại là Vĩnh hằng sâm lâm bái tướng đài” Tà tổ sắc mặt vô cùng khó coi.
Đột nhiên, một cỗ ma khí ngút trời dâng lên từ phía tây khiến cả bầu trời đều biến thành màu đen.

Một cỗ ma khí bàng bạc dâng trào mênh mông như biển lớn tràn tới.

Một cái thạch bia khổng lồ cao chừng mười trượng, phát ra khí tức tang thương cùng năm tháng, chấn thiên động địa đang lao tới rất nhanh.

Trên mặt của tấm thạch bia này đang có từng dòng máu tươi từ từ chảy xuống.

phát ra hào quang chói mắt.

“Trấn ma thạch” Ta tổ sắc mặt khó coi đến cực điểm.
“A a… quả là có ý tứ”.

Một giọng nói thánh thót vang lên rõ ràng trong tai của từng người.

một vị thần nữ áo trắng chân đạp một thanh ngọc như ý trong suốt từ trên không trung hạ xuống.

Đồng thời lúc này, ở Tây thổ xa xôi mười tám tầng địa ngục dao động kịch liệt.

Giáo hoàng không kìm được phát ra một tiếng thở dài.
Ở tầng đại ngục thứ mười hai, Tây thổ Đồ Đằng hét lên một tiếng : “Cuối cùng cũng đã trở về, đi gặp mấy lão bằng hữu thôi”.
Trong khoảnh khắc, tâng địa ngục thứ mười hai mở ra, Tây thổ Đồ Đằng nhanh chóng lão về phía chân trời phía đông bay tới.
Một lát sau, một giọng nói lúc có lúc không vang lên từ mười tám tầng địa ngục : “Do ma mà chết, do ma mà sinh…”
Một đốt xương tay từ mười tám tầng địa ngục mang theo ma khí trung thiên bay lên.

Một cỗ uy áp khiến cho người ta phải run sợ bao trùm lên cả đất trời.

Đốt xương tay dưới sự bao bọc của ma khí, bay vụt về phía đông phương xa xôi…


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện