“Cái gì” Thần Nam kêu lên một tiếng thất thanh.
Lại là 5000 năm trước.
Năm nghìn năm trước xảy ra rất nhiều chuyện, Vũ Hinh ở Thiên giới hạ phàm, trong Càn Thi Phái xuất hiện thi thể của Vũ Hinh….
Cũng vào lúc đó, Thần Chiến cũng đột ngột xuất hiện tung tích, để người khác phát hiện ra khí tức của ông, tất cả đều là xảo hợp, hay là có một mối liên hệ gì đó.
“Tiền bối, rút cục là người cảm thấy khí tức của phụ thân vãn bối ở đâu.
Tây thổ thật là rộng lớn, lẽ nào không có một địa phương cụ thể nào sao?”.
Cổ thần thở dài một tiếng nói: “Lúc đó ta đang phiêu đãng ở Tây thổ, chỉ là trong thoáng chốc phát hiện là một cỗ thần uy vô cùng cường hoàng.
Nhưng mà chỉ trong phút chốc cỗ thần uy đó lại biến mất.
Không biết có phải là ta nhầm hay không, nhưng ta vẫn cảm thấy như thế…”
Nói đến đây, cổ thần có chút không muốn nói tiếp, rồi an ủi Thần Nam: “Quá nửa là ta nhầm”.
Thần Nam trong lòng trầm xuống, bản năng khiến hắn cảm thấy có chút không ổn, hắn trầm giọng nói: “Xin tiền bối chỉ điểm”.
Cổ thần thở dài nói: “Trong một giây lát đó, ta cảm giác thấy, khí tức của ân nhân Thần Chiến dường như mạnh đến cực điểm rồi suy yếu, giống như vừa thăng hoa đến cực điểm, sau đó đột nhiên rơi vào im lặng chết chóc.
Điều này, có thể là ta cảm giác nhầm.
Nhưng mà,lúc đó ta có một cảm giác vô cùng không tốt.
Dường như là sự tình có vẻ không ổn…”
Trong đầu Thần Nam như có sấm nổ, hắn cảm giác trời đất quay cuồng, lảo đảo muốn ngã.
Nạp Lan Nhược Thủy vội vàng đỡ lấy hắn, khẩn trương quan tâm nói: “Thần Nam huynh không sao chứ, đừng có nghĩ lung tung.
Đó chẳng qua chỉ là tiền bối cảm thấy trong phút chốc, chưa chắc đã là chuẩn”.
Tử kim thần long cũng nói: “Grào…đúng rồi, lão đầu tử này vô cùng đê tiện hạ lưu, những lời lão nói làm sao có thể tin được chứ”.
Viên phu nhân hung dữ trợn mắt nhìn Tử kim thần long rồi nói với Thần Nam: “Đừng quá lo lắng, tại Tây thổ những kẻ mạnh hơn ta, dường như chẳng có mấy người.
Đến ta cũng không cảm nhận được khí tức của Thần Chiến ân nhân, lão đầu tử làm sao cảm ứng được.
Nhất định là lão trong lúc thần tình hoảng hốt, sinh ra sai lầm”.
Thần Nam gật đầu nói: “Vãn bối không tin phụ thân vãn bối xảy ra chuyện”.
Hắn quay lại hỏi Cổ thần: “Xin hỏi tiền bối, người cảm thấy khí tức phụ thân vãn bối ở đâu?”.
“Tại Tây thổ…Bái Đán thành”.
“Xoẹt xoẹt.”
Hai mắt Thần Nam bắn ra hai đạo quang mang thật chất hóa, hai đạo quang kiếm phá nát một khối đá lớn trước mặt.
Bái Đán thánh thành.
Đó không phải là thánh địa của Quang Minh giáo hội sao.
18 tầng địa ngục cũng tại đó.
Nói đến đây, từ người Thần Nam phát ra kim sắc nguyên khí vô tận, như ngọn lửa rừng rực thiêu đốt, một cỗ sát khí cũng dậy lên tận trời.
“Đúng.
Chính là ở đó”.
Cổ thần gật đầu.
Thần Nam bay lên không, nắm chặt Đại long đạo và Liệt không kiếm, ngẩng đầu lên trời gầm lớn, tóc tai tung bay, sát khí ngập trời, điên cuồng chém về phía một ngọn núi phía xa.
Kiếm khí đao mang ngập trời, tê liệt không gian.Quang mang đỏ rực như máu, như thiên hà chảy xuống, phát ra hào quang bỏng rực.
Trong cơn địa chấn trời rung đất chuyển, ngọn núi bị Thần Nam chém cụt.
Sau đó kiếm khí tung hoành, đao khí ngập trời, ngọn núi bị cắt nổ tung, cát đá bay tung tóe.
Thần Nam đứng giữa trời, ngẩng mặt lên cao gầm lớn: “Ta rất muốn đánh thẳng vào 18 tầng địa ngục, nhưng ta biết với tu vi hiện tại của ta, căn bản không có khả năng công phá 18 tầng địa ngục.
ta muốn trở lên mạnh hơn…mạnh hơn nữa”.
Hắn gầm lớn, làm cho cả những ngọn núi xung quanh phải chấn động.
Viên phu nhân bay lên cao nói: “Nếu như Thần Chiến ân nhân thực sự bị phong ấn tại 18 tầng địa ngục, ta có thể giúp ngươi.
Trong Quang minh giáo hội tuy có ẩn tàng một hai lão quái vật, nhưng lẽ nào bọn họ lại mạnh hơn Thiên giới chủ thần? Ta sẽ nghiền nát bọn chúng”.
Thần Nam trống ngực thùm thụp, một lúc sau mới bình tĩnh lại được: “Đa tạ Viên phu nhân, đến lúc đố nhất định cần người giúp đỡ.
Nhưng mà, vãn bối muốn chuẩn bị một chút”.
“Còn chuẩn bị gì nữa, trực tiếp đánh thẳng vào 18 tầng đại ngục.
Nếu như Thần Chiến ân nhân bị giam trong đó, chúng ta nội ứng ngoại hợp, thế gian này còn ai có thể ngăn cản?”.
Viên phu nhân như nóng như lửa, yêu ghét rõ ràng.
Hiện giờ biết được Thần Nam là con của ân nhân mình, liền giúp đỡ hết mình.
Đại Ma bay lên cao, lạnh lùng nói: “Cho dù Quang Minh giáo hội chẳng là gì trong mắt ngươi, nhưng đốt xương ngón tay thần bí đó…ngươi có thể đối phó sao? Trấn Ma thạch vạn năm của 18 tầng địa ngục còn bị nó đánh nát.
Trên đời này có kẻ nào có thể đối phó được với đốt xương ngón tay nhiễm tiên huyết tà dị đó không?”.
Viên phu nhân cười lạnh nói: “Đừng cho là những kẻ có thể tranh đấu tại Đạm Đài Thánh địa là lợi hại.
Ta còn muốn đấu một trận với loại người đó cơ”.
Cổ thần giống như quỷ ảnh lơ lửng giữa không trung, nói với Viên phu nhân: “Tính cách của bà vẫn bạo liệt như vậy, hiện giờ thế gian cục thế vô cùng phức tạp, vạn lần không thể lỗ mãng hành sự.
Dám tấn công 18 tầng địa ngục, nói không chừng sẽ dẫn tới một trường hỗn loạn cực lớn”.
Long bảo bảo mơ hồ lơ lửng trong không trung, mơ màng nói: “18 tầng địa ngục ư? Thần nói, trong lòng ta vô cùng loạn”.
Tử kim thần long là kẻ chỉ sợ thiên hạ không loạn, lớn giọng nói: “Có gì mà đáng sợ chứ? Chính là muốn phá vỡ mười tám tầng địa ngục, chính là muốn thiên hạ đại loạn.
Để cho siêu cấp ma vương bị giam giữ vạn năm gây họa cho thiên hạ.
Những kẻ hư ngụy ở cái thế giới này quá nhiều, sớm phải nhờ bọn ma vương thanh tẩy một phen”.
Nạp Lan Nhược Thủy bay lên cao hỏi: “Thần Nam, huynh không được vội vàng”.
“Huynh không sao”.
Thần Nam từ từ bình tĩnh trở lại, hắn bắt đầu suy nghĩ xem rốt cục là kẻ nào phong ấn phụ thân hắn.
Hắn hỏi cổ thần: “Tiền bối, vạn năm trước rốt cục là người ở cảnh giới nào”
“Mới bước vào Thần Vương lĩnh vực”.
Thần Nam nhíu mày.
Vạn năm trước, cổ thần là ngôi sao sáng nhất của thánh chiến thiên sứ tộc, tu đã đã đạt tới Thần Vương sơ cấp.
Còn phụ thân hắn có thể giải cứu cổ thần trong lúc nguy nan, điều này cho thấy phụ thân hắn ít nhất phải đạt tới Thần Vương đỉnh cấp hoặc là Thần Hoàng.
Nếu như, từ một phía khác phán đoán, Huyền Vũ giáp mất đi linh hồn trở thành vô dụng đối với Thần Chiến, từ đó có thể thấy được Thần Chiến phải đạt đến Thần Hoàng cảnh giới, thậm chí còn có thể cao hơn.
Dùng sức một người, phong ấn một Thần Hoàng cao thủ vạn năm, kẻ đó thật là đáng sợ.
Nhưng mà, điều Thần Nam quan tâm nhất chính là không biết có phải phụ thân hắn gặp phải bất trắc gì không, vì sao khí tức đang cực thịnh rồi lập tức chuyển sang tử tịch đáng sợ”.
“Hiện giờ vãn bối muốn lập tực kiến tạo một tòa chiêu hồn đài.
Muốn xem phụ thân…có phải là gặp bất trắc gì không?”.
Thần Nam nặng nề nói.
Đúng vào lúc này, Viên phu nhân hừ lạnh một tiếng nói: “Đạm Đài Tuyền, ngươi đứng nghe cũng lâu rồi nhỉ”.
Thiên kiêu tiên tử Đạm Đài Tuyền đứng giữa một màn mây mù mông lung, giống như khoác lên người một tấm sa mỏng, bạch y tha thướt, nàng nhẹ nhàng bay đến, vô cùng thanh lệ xuất trần, không dính một chút bụi trần.
“Ta mới vừa đến.
Không ngờ Thần Chiến bá bá lại có khả năng bị phong ấn tại 18 tầng địa ngục.
Thật khiến người ta không thể tin nổi.
Với thiên tư của Thần bá bá, lại có pháp lực cái thế, trên thế gian này liệu có mấy kẻ có thể phong ấn được người”.
Đúng lúc này, từ phía xa xuất hiện vài bóng người, trên các đỉnh núi xuất hiện không ít tu giả, chính là nhưng Huyền giới cao thủ đang truy đuổi theo.
Bọn hó muốn xem sau khi thượng cổ thần viên phát uy, kẻ nào có thể khuất phục được bà.
Đạm Đài Tuyền bay đến trước mặt Thần Nam.
Đôi mắt trong như mộng ảo lấp lánh nét chân tình: “Thần Nam, ta có rất nhiều điều muốn nói với ngươi, nhưng hiện gờ ta có sự tình trọng yếu phải đi ngay.
Nhưng mà, ta đã xuống Nhân gian, tin rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau rất nhanh thôi”.
Tiếp theo nàng quay người nói với Viên phu nhân: “Tỷ tỷ pháp lực thông thiên, có biết trong lúc muội đang đối kháng thiên phạt, không thể phân thân, là kẻ