Tuyệt vọng ma đao sát khí xung thiên, trực tiếp xuyên qua cự dũng, đao mang như hỏa sơn phun ra ngọn lửa nóng rực, vút lên mây cao.
Trong không gian chi môn, dao động sinh mệnh cực mạnh khiến lòng người rúng động, một cỗ “Thế” đáng sợ vượt giới truyền tới.
Uy lực thuộc về tinh thần nhưng lại cao hơn tinh thần khiến nhiều thám tử trong Huyền giới gần như suy sụp tinh thần.
Uy thế khủng khiếp loang ra, ai nấy gần như hư thoát, mềm nhũn ngã xuống.
Chỉ có mấy người ở gần Huyền giới hoảng sợ bỏ chạy, nhanh chóng báo tin về Thiên giới và Nhân gian.
Hắc Khởi đến rồi.
Tâm tình Thần Nam trầm trọng cực điểm.
Hắn hận không thể một cước giậm chết con trùng nhưng hiện tại không còn lựa chọn.
Phải biết cân nhắc.
Hắn không hề do dự lấy hộp ngọc ra, mở nắp rồi quăng vào hoa cốc.
Bạch ngọc trùng như nhộng tằm đón gió mà phóng đại nhanh chóng, vô tận thiên địa nguyên khí tràn tới, thoáng chốc nó lớn ngang dã lang.
Đôi mắt nó bắn ra lãnh mang đáng sợ, lạnh lùng hơn mắt sói nhiều lần, lúc quét qua Thần Nam lại sáng hẳn lên, gần như hóa thành thực chất.
Thần Nam rúng động, biết vị tinh thần hệ tổ thần đã động sát niệm với mình, hiện tại không cần che giấu nữa.
Trong mắt lộ ra sát ý tàn nhẫn nhưng bạch ngọc trùng không động thủ ngay, bởi nó cảm ứng được Thiên Quỷ đang chằm chằm quan sát.
Giờ thì nó không sợ nữa, Thiên Quỷ cũng thể phong ấn được.
Vô tận thiên địa nguyên khí tràn ra, bạch ngọc trùng nhanh chóng biến thành lớn ngang ngửa cự tượng, hiện tại nó còn đáng sợ hơn cả một con cự xà.
Nó không dừng lại, rít lên chói lói, nhanh chóng lao vào hoa cốc, tựa như ác lang tham lam lao vào đàn dê béo, hưng phấn cực điểm.
Bách hoa rực rỡ trong hoa cốc thoáng chốc điêu linh, rơi lả tả, tất cả đều điêu tàn, vô tận huyết dịch bay lên, tinh hoa của Thái Thượng Yêu tổ Kim Dũng cuồng loạn tràn ra.
Pháp Tổ La Khải Nhĩ biến đổi từng giờ từng khắc, thoáng chốc vươn dài như cự mãng mười mấy trượng.
Thân thể lấp lánh bạch quang quăng quật lên xuống như biển dậy sóng.
Sóng máu cuồn cuộn, tinh hoa của Yêu tổ bị La Khải Nhĩ tham lam hút lấy, đó là huyết mạch trong lúc biến hóa nên khi hấp thụ vào, y liền phát sinh biến hóa, toàn thân dần xuất hiện kim quang.
Trong lúc này, áp lực từ không gian chi môn truyền ra càng mạnh hơn, những thám tử chưa kịp thoát đi bị suy sụp.
Phía dưới cự dũng, Tuyệt vọng ma đao lên tục rít lên, sát ý tràn lan chấn nhiếp lòng người tựa hồ sinh ra địch ý với Pháp Tổ trong cự dũng.
Tất nhiên, một thiên giai cao thủ liên tục tăng cường uy hiếp nghiêm trọng đến ma binh.
Chú văn quanh ma đao phát ra hào quang vô tận, xung phá cự dũng, tựa hồ muốn chấn nát.
Pháp Tổ đại nộ, hiện tại y có sức mạnh thiên giai, đương nhiên cực kì phản cảm với cây ma đao liên tục gây hấn, tuy biết là binh khí của cường giả nhưng không chịu nổi, đành xuất thủ.
Nếu để ma đao phá tan cự dũng, y sẽ hút được ít linh lực hơn.
Thần Nam có thiên giai nhục thân, nhưng không thể ở lại, bởi nếu khi Pháp Tổ thành công sẽ thu thập hắn.
Còn cả tuyệt thế ma quân Hắc Khởi sắp vượt giới, lại càng có mối cừu bất cộng đái thiên với hắn, tất nhiên sẽ tìm hắn báo cừu tuyết hận.
Trước lúc đi phải bố trí một phen, hắn lấy kí ức thủy tinh trong nội thiên địa, bảo Thiên Quỷ dùng đại pháp lực phong ấn, cố định mấy chục viên khắp nơi trong Đỗ gia Huyền giới.
Hắn muốn tận mắt quan sát trận đại chiến để phân tích thật lực của Hắc Khởi, sau này lúc đối quyết sẽ tìm cách đối phó.
Hơn nữa hắn cũng không ưa Pháp Tổ La Khải Nhĩ, bản thể của y đã bị hủy diệt từ lâu, dù hút được linh lực của Kim Dũng thì sao? Đó không phải là thân thể biến đổi thành công hoàn toàn, chỉ là một nửa “con nhộng”, còn chưa phá kén.
Gọi Thiên Quỷ xong, Thần Nam nhanh chóng rời khỏi Đỗ gia Huyền giới.
Trong Huyền giới, hoa cốc đã biến thành phế địa, cây cỏ điêu linh, toàn cốc chuyển sang màu máu, trùng thể của Pháp Tổ vươn dài trăm trượng, đáng sợ hơn cả cự mãng.
Y hấp nạp chưa đủ huyết dịch nhưng lại cảm nhận được uy hiếp kinh hồn từ không gian chi môn cùng xung thiên sát ý của Tuyệt vọng ma đao khiến tâm thần y không thể an tĩnh.
Tiếng rỗng cuồng dại vang lên, cự mãng biến hóa kịch liệt, trùng thể trăm trượng co lại, dần chuyển thành cầu thể, sau cùng trở thành một quả cầu thịt cực lớn, há miệng điên cuồng hút lấy tầng đất lưu huyết của hoa cốc.
Cơ hồ có hai ngọn núi nhỏ chụp lại, một há một khép, đáng sợ cực điểm, điên cuồng hút huyết dịch.
Áp lực của Hắc Khởi khiến y hoảng sợ.
Chỉ một thời thần ngắn ngủi, quả nửa hoa cốc bị Pháp Tổ thanh toán, thân thể y phóng đại ngang một ngọn núi, cầu thể liên tục uốn lượn, chiếc mồm màu máu như đại hợp cốc lúc khép mở đều có sóng máu tràn ra, khô cốt văng tứ tán.
Bất kể thế nào cũng không ai ngờ đó là Pháp Tổ năm xưa, họ chỉ nghĩ đó là một ma quái đáng sợ.
“Ầm.”
Đệ ngũ giới phát ra hào quang sáng chói, Thái cổ quân vương Hắc Khởi vượt giới xuất thủ.
Hào quang xung phá cự dũng xuống lòng đất, chú văn quanh Tuyệt vọng ma đao đột nhiên biến mất, ma đao phát ra vạn trượng quang mang xé tan tàn dũng rồi bay lên.
Pháp Tổ càng lúc càng khẩn bách, y cần thời gian luyện hóa linh lực cực mạnh trong hoa cốc, tốc độ hiện tại đạt tới cực hạn mà từ trong không gian chi môn có mối uy hiếp cực lớn.
“Chết tiệt, ta cần thời gian.”
“Soạt.”
Tuyệt vọng ma đao từ trên cao đột nhiên chém xuống tinh thần hệ pháp tổ.
Hắc Khởi quả nhiên đáng sợ, có thể cách giới thi triển thần thông tác chiến!
Không hề có dao động năng lượng, cũng phát ra thần quang sáng rực, chỉ là một nhát đao tầm thường nhưng Pháp Tổ lại cảm thấy nguy hiểm vô vàn.
Cầu thể như ngọn núi lăn sang một bên tránh đòn.
Hoa cốc bị Tuyệt vọng ma đao vô thanh vô tức chẻ làm đôi.
Pháp Tổ đại nộ nhưng không bất chấp tất cả phản kích mà ngược lại cố hút lấy nhiều hơn.
Tren Nguyệt lượng, người Thần gia nhận được hình ảnh do kí ức thủy tinh truyền về, vội truyền lại cho các tu luyện thánh địa trọng yếu ở Thiên giới và Nhân gian.
Nhất thời, lưỡng giới khẩn trương cực điểm,