Côn Luân sơn mênh mang, là linh mạch hiếm có trong thiên hạ, không chỉ là Yêu tộc thánh địa mà tụ tập không ít nhân loại tu luyện giả.
Tương truyền từ thời viễn cổ đã có cổ thần đến giảng kinh, quả là một nơi nổi danh khắp tu luyện giới.
Ba ngàn thước trở xuống, núi non xanh ngắt, tú lệ vô cùng, đẹp như tiên cảnh, nhưng từ năm, sáu ngàn thước trở lên toàn một màu trắng mênh mang như được phủ một lớp bạc.
Đó là một đỉnh núi cao chạm mây, một trong những cảnh quan đẹp nhất Côn Luân sơn, từ chân lên đỉnh núi sẽ hiện ra cảnh sắc bốn mùa, vô cùng đặc biệt.
Trong lúc hoang mang, Thần Nam bay lên một đỉnh núi cao hơn sáu ngàn thước, trên thế giới của băng tuyết này, hoa tuyết lấp lánh bay khắp trời.
Hắn đứng lặng hồi lâu trên đỉnh núi như đã hóa thạch, mặc cho gió lạnh thổi qua.
Hôm nay lòng y rối loạn, thật sự muốn Vũ Hinh vạn năm trước sống lại nhưng cái giá quá đắt, thủ đoạn lại tàn nhẫn kinh người.
Tinh linh thánh nữ Khải Sắt Lâm vốn vô oán vô cừu với hắn, nàng là một tinh linh không sầu lo, ngồi trên ngai thánh nữ trong cổ tinh linh bộ lạc, được tôn sùng hết mực, lẽ nào vì muốn Vũ Hinh sống lại mà phải tàn nhẫn giết một người vô tội như thế?
Có quá ư tự tư và tàn nhẫn không?
Lúc xưa, Vũ Hinh ở Thiên giới và hắn ân oán đan xen, hắn chưa quên đã từng gây ra nhiều việc oanh oanh liệt liệt, vì muốn nàng sống lại đã đại chiến Phật thổ, va chạm với Lục đạo ma vương, đến Tây phương tìm các chủ thần giúp đỡ, rồi chiêu hồn tru ma tại Đạm Đài tinh không…
Từng vì nàng mà làm bao nhiêu việc, giờ có vung đồ đạo hạ thủ được không?
Hắn biết khó lắm.
Đương nhiên khó nghĩ nhất vẫn là Thần Hi, cô bé thân cận với hắn như vậy, hạ thủ sao đành? Từ lúc cô bé sinh ra luôn ỷ lại vào hắn, được hắn bế ra khỏi Bách Hoa cốc, hắn đã thề kiếp này quyết không để ai tổn thương đến cô bé, bằng không sẽ bất chấp tất cả, lên trời xuống đất cũng phải tru sát đối phương.
Vì cô bé hắn nghịch chuyển huyền công, sử dụng Nghịch Thiên thất ma đao đại chiến ngàn quân tại Tấn quốc đô thành, vung đao chém cao thủ Đào Nhiên, giết long kị sỹ ác thiếu gia…
Đã dùng bầu máu nóng và sinh mệnh bào vệ tiểu thiên sứ, sao hắn nhẫn tâm hạ sát thủ?
“A….”
Hắn đứng sừng sững giữa băng tuyết, ngửa mặt gầm vang, toàn bộ tuyết trắng rơi phía sau bị chấn nát, thân thể hắn bùng lên ma khí cuồn cuộn, mắt ánh lên hào quang yêu dị cực độ, mái tóc dài điên cuồng tung bay, sau cùng dựng đứng lên.
Hắn có dấu hiệu nhập ma.
Hồi lâu vẫn không có chuyện gì xảy ra, Thần gia huyền công và Thái Thượng vong tình lục dung hợp vận hành, không phát sinh nghịch chuyển.
Dấu hiệu nhập ma của hắn không phải do huyền công mà do tâm cảnh.
Sát khí vô tận tràn ra, trên đỉnh núi ma vẫn mỗi lúc một dày, cả vùng tuyết trắng chìm trong hắc ám, âm phong gầm hét, ma khiếu trận trận, vô cùng ghê rợn.
“Vì Vũ Hinh, dù giết hết người trong thiên hạ cũng được.” Hắn đã sa vào tâm cảnh điên cuồng, trong mắt xạ ra hai đạo u minh chi quang dài mấy dặm.
Giọng hắn băng lãnh cực độ, trong lúc đó hắn gần như đã dẹp tan hết cảm tình con người mà là một ma nhân thật sự.
Trong lúc vật vã, hắn đã tạm thời lạc vào ma đạo.
Hắn cuộn lên ma khí ngút trời, bay về phía Yêu tộc thánh địa, nơi nào bay qua cũng tràn ra sát khí khiến chim thú trong núi nháo nhác, nhiều tu giả cũng thất sắc.
Không phải lần đầu tới đây, hắn lao thẳng đến Côn Luân Huyền giới, tiến vào thế giới hoa thơm chim hót.
Hắn cuốn theo vô vàn yêu khí khiến chung yêu kinh động.
Thoáng chốc, mọi yêu vật cùng chạy ra, hắn đến đây nhiều lần nên mọi yêu quái đều coi hắn là người quen mặt.
Bốn lão yêu quái trong Côn Luân Huyền giới thấy hắn khác thường nền cùng chúng yêu ra đón, ngưng thị vào hắn.
Bách Hoa cốc đã bị bốn lão dời vào trong Huyền giới, Thần Nam nhìn cốc khẩu cách đó không xa, hỏi: “Các vị có biết ai đã sáng lập ra Bách Hoa cốc?”
Lúc xưa tu vi hắn không đủ cao thâm nên không hiểu, giờ hắn đạt đến thiên giai cảnh giới, lại đọa lạc ma đạo, cảm nhận ngay Bách Hoa cốc không hề đơn giản như lời kể.
Bốn lão yêu quái tuy giao tình với hắn không nhạt nhưng hắn đã sa sút thế này, cũng phải lựa lời.
Cùng lúc từ sơn phong phía xa có một đạo bạch quang bay tới, một tiên tử như mộng như ảo vụt tới.
“Ai dám tới Yêu tộc thánh địa của ta gầm rú?”
Giọng nói trong vắt, dung nhan thanh lệ tuyệt tục, khuynh thành khuynh quốc, đúng là tuyệt sắc mĩ nữ hiếm thấy.
Dù Thần Nam tạm vào ma đạo nhưng kí ức chưa mất, tâm tính chưa mê loạn, hắn nhận ra là tiểu ác ma công chúa nhiều năm không gặp.
Năm xưa nàng ta như một nụ hoa e ấp, giờ đã là một bông mẫu đơn rực rỡ, đang trong những năm tháng tươi tắn nhất.
Năm xưa là một tiểu cô nương điêu ngoa, đanh đá, giờ đã thành một tiên tử như hoa như ngọc.
Nhưng bản tính vẫn không thay đổi bao nhiêu, Thần Nam nhận ra trong mắt nàng ta nét lém lỉnh.
“Hừ, thị nữ ngày trước không nhận ra chủ nhân sao?” Thanh âm của ma tính Thần Nam cực kỳ lạnh lẽo nhưng không lộ ra sát khí, bản tính của hắn vẫn chưa mất.
“Lớn mật, dám bất kính với bản công chúa như vậy, hừ hừ, xú tiểu tử ngươi đừng cậy tu vi tăng cao, bản tôn cũng khác xưa nhiều.
Lại nói ngươi nợ ta một món nhân tình, trước đây không lâu, hai bảo bối nhi nữ của ngươi bị Đức Mãnh, Pháp Tổ phái người truy đuổi bên ngoài Tiểu lục đạo, ta đã phái chúng yêu đến hóa giải nguy nan.”
Thần Nam nhìn bộ dạng của nàng ta, nhớ lại năm xưa, hình như tính cách điêu ngoa vẫn thế, nhưng đúng như nàng ta nói, thực lực đã tăng đến mức không tin nổi, cũng là thiên giai.
Hắn nhớ lại lời Đức Mãnh… Thất Tuyệt thiên nữ.
Tiểu công chúa là chuyển thế của Thất Tuyệt thiên nữ, từ ngàn vạn năm trước thiên nữ đã là yêu tôn của Côn Luân Yêu tộc, mà tàn hồn của thiên nữ lại thuộc về tiểu công chúa.
Hiện tại…đã có mấy mảnh tàn hồn trong Tiểu lục đạo xuất hiện, chắc tàn hồn phải hợp lại rồi chứ nhỉ?
“Ngươi là Thất Tuyệt thiên nữ hay là tiểu công chúa thật sự?” Thần Nam lạnh giọng hỏi.
“Oa, ngươi biết không ít nha.” Tiểu công chúa tỏ vẻ cả kinh: “Đã biết rồi thì mau giúp ta.
Xú nữ nhân đó định cướp đoạt thân thể ta, hận chết đi được.
Bất quá, ha ha, ả đánh thức sức mạnh cho ta khiến ta ngày càng mạnh, ả không làm gì được ta, ngược lại bị ta hút mất một phần sức mạnh nhưng ả đáng ghét thật, ngày nào cũng đến làm phiền, cùng ta chiến đấu.”
Dù đã nhập ma, Thần Nam cũng không khỏi há hốc mồm, tiểu công chúa điêu ngoa này đúng là ác ma bách độc bất xâm, lại… thanh toán ngược tàn hồn hùng hậu của Thất Tuyệt thiên nữ!
Quả khiến người ta tắt tiếng.
Đột nhiên sắc mặt tiểu công chúa biến đổi, thần thái lạnh tanh nhìn Thần Nam.
Ngoài xa, bọn bốn lão yêu quái Đoan Mộc cảnh tỉnh: “Cẩn thận, mỗi ngày yêu tôn đều phát tác, lúc đó sẽ có ‘một người khác’ chủ đạo thân thể.”
“Thất Tuyệt thiên nữ?” Thần Nam lạnh giọng.
Từ thể nội tiểu công chúa truyền ra dao động linh hồn: “Thần Nam, mau chế phục ả, sau này bản công chúa sẽ hậu tạ, hiện tại ta đang quấn chặt, không cho ả động đậy.”
“Ngươi dám?” Miệng tiểu công chúa lại thốt ra như vậy.
Thần Nam không nói gì, lướt tới trực tiếp dùng đại pháp lực cấm cố Thất Tuyệt thiên nữ: “Ta sao lại không dám? Nói thế nào năm xưa ngươi cũng đã đồng ý làm tiểu thị nữ cho ta.
Còn thiên nữ ngươi đã tan biến, vốn không nên tái xuất, tranh đoạt thân thể với hậu nhân.”
Một cỗ