“Grào… long đại gia gào một tiếng, tiểu tử Quảng Nguyên bỏ chạy, long đại gia gầm hai tiếng, tiểu tử Hắc Khởi cũng phải cong đuôi, grào… long đại gia gầm ba tiếng, Thần tổ cũng kinh hoàng.”
Trên một đỉnh núi của Nguyệt lượng, thần thụ xanh tươi, hoa cỏ thơm nức, màu sắc rực rỡ toát ra mùi rượu thơm dụ người.
Mấy túy quỷ đang uống rượu ca hát, cảm khái đời là mấy nỗi.
Tử Kim thần long đã say khướt, liên tục gầm lên khiến thần lang do Thần gia tự nuôi tưởng là đồng loại đang hú, cũng nhìn trăng hú theo.
Long Bảo Bảo say mờ mắt, lúc lắc đầu, lớn lối: “Đời không ăn nhậu đúng là mất hết thú vị, Tiểu Thiên Thiên đúng là loại không ra gì, lại đi bắt nạt những người thiện lương.
Vì sao người bị hại lại là chúng ta? Kì thật, với ta mỗi ngày có năm ngàn cặp cánh gà nướng, thêm một ngàn thùng mĩ tửu đã là đời sống hạnh phúc rồi, không cần gì nữa.
Nhưng lại có kẻ muốn hất văng cánh gà nướng của ta, đá vỡ mỹ tửu, coi thường cánh gà và mĩ tửu của ta cũng là coi thường ta, nên ta phải phản kháng…”
Long Nhi cũng ôm vò rượu, uống bét nhè, líu lưỡi: “Ta phải chiến đấu, phải thành mạnh nhất…”
Tử Kim thần long gõ trán nó, mồm sặc mùi rượu: “Chiến đấu cuồng nhân, ngươi chán ốm đi được… đợi lão long ta giới thiệu cho ngươi một mỹ nữ.”
“Ồ, còn việc giữa ngươi và Giai Lệ Ti thì sao?” Long Nhi đã uống nhiều, không buồn để ý mà hỏi lại.
“Còn sao nữa, đương nhiên là êm đẹp rồi, grào…”
“Cái gì mà êm đẹp…” Long Bảo Bảo vỗ ngực: “Ta lấy long cách đảm bảo… những gì ta nói là thật.
Ta thấy … ngươi bị lão bạo long Khôn Đức truy sát, bức ngươi phải cưới còn gái lão, đúng là đáng thương.”
“Ta khinh, tiểu đậu đinh người còn chưa phát dục hoàn toàn, sao lại đi nhìn những việc vớ vẩn thế? Có phải ganh tỵ với lão long không, có cần ta nhờ Khôn Đức giới thiệu một tiên nữ long cho ngươi.
Đương nhiên Đông phương thần long thì đừng mơ, đến giờ còn mỗi hai chúng ta.”
“Ta không cần, ta muốn… muốn thuần khiết.” Long Bảo Bảo ấp úng phản bác.
“À, thuần khiết hả? Không thành vấn đề, bất kể thanh thuần hay quyến rũ đều có, Tây phương còn mấy thánh nữ long, để lão long giúp cho ngươi.” Lão du côn bàn đến vấn đề này hai mắt sáng rực, ra dáng chuyên gia.
“Hai con rồng các ngươi không ra gì.” Long Nhi mơ mơ hồ hồ ấp úng.
“Sao lại không ra gì? Đó là tính tình của ta, long đại gia xưa nay vẫn vậy, không bao giờ ra vẻ, tiểu đậu đinh nói nó thích thuần khiết, nên…”
“Ta nói ta thích thuần khiết là bản thân ta thuần khiết.” Long Bảo Bảo kháng nghị với vẻ bất mãn.
“Tiểu long ca ca, đã nói là chờ muội, sao lại… hừ, không giữ lời hứa.” Tiểu Y Y như ngọc từ xa bay tới.
Ba túy quỷ tỉnh ngay, Long Nhi nhìn Long Bảo Bảo với vẻ bất thiện, Tử Kim thần long càng kinh hãi há hốc mồm lẩm bẩm: “Cao thủ… cao thủ luyện thành như thế này đây.”
Đoạn lão du côn giơ ngón cái lên nói với Long Bảo Bảo: “Lão long ta phục ngươi.”
Đôi mắt lờ mờ của Long Bảo Bảo dần tỉnh lại, rồi tỉnh hẳn: “Ngẫu mễ đầu phát, hiểu lầm, đúng là hiểu lầm không tưởng, không phải như các ngươi tưởng tượng.
“Đúng như họ nghĩ, tiểu long ca không giữ lời hứa, bất tuân nghĩa khí, là con rồng xấu xa.”
Hai mắt Long Nhi phát ra sát khí, Tử Kim thần long làm ra vẻ khinh khỉnh: “Kì thật cũng không có gì ghê gớm, đó có phải mất hết long tính? Có phải thập ác bất xá đáng tùng xẻo không? Có phải tội đại ác đáng thiêu trên thiên đăng không? Đều không phải, ngươi không cần cố sống cố chết chối cãi, cứ giải thích cụ thể là được.”
Long Bảo Bảo nhìn Long Nhi, nhìn Tử Kim thần long rồi lại nhìn tiểu tiên tử Y Y, kêu lên thảm thiết: “Ngẫu mễ đầu phát, Y Y ngươi lại hãm hại ta, ta không muốn sống nữa.” Nó đưa đôi tiểu trảo hoàng kim lên che mặt, gào lên: “Ta có nhảy xuống Hoàng hà cũng không rửa sạch được, nếu Thần Nam biết hiểu lầm này, chắc chắn sẽ giết ta, chúng ta là hảo huynh đệ mà.
Ta sao lại… sao lại có thể.
Ta muốn thuần khiết, ta không cần như thế này.”
“Hi hi……”
“Ha ha…” Ai cũng thấy Y Y đang giở trò, chốc sau Không Không cũng tới, lớn tiếng: “Ta tới đây…”
Mấy tên quậy này tập hợp lại không phải vu vơ mà chuẩn bị vượt xuống giới khác.
“Hình như Tiềm Long, Huyền Trang cũng muốn đi.” Long Bảo Bảo nói.
“Họ ở đâu?” Long Nhi hỏi.
“Đang vượt qua địa ngục tại Nhân gian giới Quang Minh giáo hội, không biết tầng bao nhiều, chỉ nói muốn tu luyện đột phá.” Tử Kim thần long đáp.
“Chúng ta đi xem.” Long Nhi đề nghị.
“Hay lắm, hay lắm.” Hai tiểu quỷ Không Không và Y Y nhảy cẫng lên.
Định vượt giới nên Tử Kim thần long không muốn mang hai nhóc tỳ đi theo nhưng tin tức do chúng mang đến, nên đành đưa theo.
“Không hiểu Thần Nam có thu hoạch gì ở tàn phá thế giới không? Đi, chúng ta đến mười tám tầng địa ngục xem thử.” Cả đám cùng xuống Nhân gian.
Trong thế giới