Cho dù trong thế giới hiện thực, khoảng cách tọa tiêu giữa hai Huyền giới cả vạn dặm, đi qua không gian thông đạo cũng chỉ mất nửa ngày.
Hai người và một rồng mất chừng ấy thời gian là đến được cửa vào Đỗ gia Huyền giới.
Đoan Mộc cẩn thận phá một đoạn phong ấn, một vùng ánh sáng mờ mịt soi vào, ông ta ngoái lại nói với Thần Nam: “Đỗ gia Huyền giới chính ở trước mắt, ta phải đi rồi, sau khi trở về, ta sẽ mở ra đường liên kết giữa Càn Thi phái và nơi này, sau đó xóa vết tích của Côn Luân Huyền giới, các ngươi phải cẩn thận.
”
Lão yêu quái quay người bước đi, Thần Nam nhìn theo bóng dáng của ông ta, nói với theo: “Đa tạ.
”
Lối vào phát ra ánh sáng mờ ảo, cổ động tối tăm đó được ánh sáng chiếu vào lập tức sáng lên, hiện rõ một sơn cốc, gần đó núi non điệp trùng.
Thần Nam leo lên một đỉnh núi để quan sát, phát giác Đỗ gia Huyền giới quả rất rộng lớn, phong cảnh vô cùng tú lệ, không kém gì Côn Luân Huyền giới, đúng là mảnh đất lành của thế nhân.
“Grào… Long đại gia tới rồi” Tử Kim thần long gầm lên, lập tức làm cho vạn thú trong núi run rẩy, chim muông bay xáo xác.
Lần đầu tiên đặt chân lên vùng đất của đại cừu gia, Thần Nam cũng hơi kích động, hắn đứng trên lưng Tử Kim thần long, nói: “Nơi này không một bóng người, đi nào, chúng ta lên phía trước xem thế nào.
”
Bay khoảng hai mươi mấy dặm, trước mắt xuất hiện một vùng đất bằng phẳng, cảnh sắc tươi đẹp trăm hoa đua nở, cỏ thơm trải khắp mặt đất.
Thần Nam từ xa nhìn lại, loáng thoáng có bóng người xuất hiện trong tầm mắt, nhà dần hiện, Đỗ gia Huyền giới có quy mô.
.
tương đương một trấn thành khoảng năm sáu vạn dân.
Trời ơi, sau một vạn năm phát triển, nhân khẩu Đỗ gia đã nhiều tới như vậy, Thần Nam chợt thấy chán nản, nếu gia tộc này người nào cũng luyện huyền công, bây giờ hắn thật sự muốn rũ bỏ tất cả mà quay đầu chạy!
Tuy nhiên, hắn nhìn thấy tiều phu chặt củi, ngư dân bắt cá, nông phu làm ruộng, cẩn thận thăm dò, hắn phát hiện những người này căn bản không phả là tu luyện giả mới yên tâm đôi phần.
Lúc đó, tu vi của Tử Kim thần long đã đạt tới ngũ giai đại thành, những thần thông trước kia khôi phục được không ít, có thể tùy ý biến dạng lớn nhỏ rnên hóa thành một con sâu nhỏ xíu leo lên trên đỉnh đầu của Thần Nam, đôi tặc nhãn vẫn láo liên quan sát xung quanh.
Cảnh sắc bên trong Đỗ gia Huyền giới vô cùng đẹp đẽ, ngoại vi của trấn thành vẫn trăm hoa đua nở, cỏ xanh đầy đất, bạch viên nhảy nhót, tiên hạc bay lượn, xứng danh với hai chữ đất lành.
Thần Nam đóng giả là người trong Đỗ gia Huyền giới, trà trộn vào trấn thành, người dân nơi này đời sống sung túc, nhà nào cũng là điện vũ lâu đài, khác nào lạc bước vào cõi thần tiên, chỉ khác là bầu không khí đầy sức sống.
Trong trấn thành, người người đi lại, tiếng buôn bán không ngớt, ngoại trừ kiến trúc và cảnh vật đặc biệt, nơi đây không khác gì một trấn thành với cuộc sống bình dị ở ngoại giới.
Thần Nam đi một vòng quanh trấn thành, vẫn chưa phát hiện ra người biết tu luyện, cuối cùng để nhanh chóng hiểu được tình hình nơi đây, hắn đành dùng hạ sách: thi triển thuật khống hồn dò hỏi một người.
Nơi đây quả thật là Đỗ gia Huyền giới, tuy nhiên, tuyệt đại đa số người không biết cách tu luyện, có thể bước chân vào lĩnh vực tu luyện hay không, được quyết định từ lúc những đứa bé mới chào đời, chúng phải trải qua kiểm tra xem có thiên phận với tu luyện không.
Những anh nhi có thiên chất sẽ được chấm, sau này được đưa vào tu luyện trong thánh địa của Đỗ gia.
Thánh địa của Đỗ gia cách nơi đây hơn ba mươi dặm, nghe nói nơ đói có vô số cao thủ, có cả những nhân vật thần tiên, ngay cả những người trong trấn thành này cũng thấy nơi đó vô cùng thần bí.
Thần Nam và con rồng du côn thận trọng đi vào thánh địa, từng dãy núi xanh biếc xuất hiện trong