Lúc này Đỗ Hạo nhớ tới ma công trong truyền thuyết, kinh ngạc nói: “Vô thượng tuyệt học Liệt Thiên Thập Kích đã thất truyền từ lâu.
”
Lúc này, hắn không dám chần chừ, ngẩng đầu lên trời thét lớn, lập tức trong tay xuất hiện một thanh thần kiếm lấp lánh, Thuận Thiên thất thần kiếm, kiếm thứ nhất chém mạnh về phía trước.
“Ầm.
”
Kim kiếm vỡ nát, cương khí tím ngắt tan ra.
“Không sai, đúng là nó.
” Đông Phương Trường Minh kiêu ngạo nói, đồng thời y cũng kinh ngạc, bởi thấy được công pháp quen thuộc, lấy làm kì quái nhìn Thần Nam trên không trung: “Không ngờ tuyệt học của Thần gia đã truyền ra ngoài.
”
Thần Nam cố kìm chế những tình cảm trong lòng, dùng ngôn ngữ của cổ đại lục nói với Đông Phương Trường Minh: “Gia tộc của chúng vốn là nhất mạch đơn truyền, tuy nhiên thời gian vạn năm có thể thay đổi tất cả, gia tộc này đã biến thành kẻ địch lớn nhất của Thần gia… Đông Phương Trường Minh, ngươi muốn biết chuyện xảy ra vạn năm trước không? Nếu như một ngày nào đó ngươi đạt tới cảnh giới Tiên Võ, vậy hãy tới giết Đỗ gia, những lão quái vật trong gia tộc này biết được một số bí mật!”
“Ha ha…” Đông Phương Trường Minh cười lớn: “Ngươi đang kích ta sao? Muốn ta ra tay đối phó với bọn chúng, hắc hắc… ta muốn biết chuyện của vạn năm trước, cũng muốn giết ngươi, vậy ta sẽ giết tất!”
“Ầm.
”
Đòn thứ năm của Liệt Thiên Thập Kích cuồn cuộn phóng đi, đống thời cũng trong lúc đó, trong tay của Đỗ Hạo xuất hiện một thanh thần kiếm, Thuận Thiên thất thần kiếm chém mạnh ra nhát thứ hai.
Đúng trong lúc này, trên không lóe lên một tia sáng, cuồng nữ Lý Nhược Lan bay tới gần Tử Kim thần long, hai mắt ả phát ra quang mang điên cuồng, nhìn Thần Nam chằm chằm: “Tới nay ta đã luyện Loạn Chiến tâm pháp tới cảnh giới hoàn mĩ, mặc dù vừa nhìn thấy một lĩnh vực tu luyện mới, nhưng ta thật sự đợi không nổi nữa, rất muốn đại chiến một trận với ngươi, hi vọng ngươi không để ta thất vọng!”
“Hừ, ngươi coi ta là đá mài sao?” Thần Nam lạnh lùng nói: “Tới cuối cùng ta sợ sẽ mài đứt hết cả kim thêu hoa của ngươi.
”
“Vậy ngươi hãy thử xem?” Lý Nhược Lan không hề giận dữ, vẻ điên cuồng trong mắt càng tăng thêm.
Huyền Trang hòa thượng trên lưng Tử Kim thần long vô cùng muốn lao tới đấu với ả, nhưng y biết được khoảng cách giữa hai người nên nói: “Lý Nhược Lan ngươi giết hảo hữu Vương Huy của ta, đời này họ Lý các ngươi sẽ không xong với hòa thượng ta đâu, ngoài ngươi ra, đừng để ta nhìn thấy bất cứ thanh niên nào trong gia tộc của ngươi, thấy bao nhiêu ta giết bấy nhiêu.
”
Huyền Trang hòa thượng đã chém đệ tam, đệ bát, đệ cửu, đệ thập cao thủ thế hệ thanh niên của Lý gia thành một trăm linh tám mảnh, điều này thật sự vô cùng độc ác, sớm đã bị Lý gia liệt vào danh sắc kẻ thù số một nhất định phải giết, lần này Lý Nhược Lan tới chính vì y mà tìm tới đây.
“Hòa thượng đáng chết kia, đợi lát nữa nhất định sẽ đem ngươi ra lăng trì.
” Mặc dù những người chết đều không phải là huynh đệ tỉ muội của Lý Nhược Lan, nhưng dù sao vẫn là những người thân cùng gia tộc, nàng ta đương nhiên nổi giận.
“Keng.
”
Tử vong trường đao xuất hiện trong tay Thần Nam, ba tháng ngộ võ, tu vi của hắn cũng có những tiến bộ lớn, hắn muốn kiểm nghiệm thực lực của bản thân.
Tuy nhiên đúng trong lúc này, Tử Kim thần long gầm lên ầm ỹ.
“Grào…tiểu nữu kia, nghe nói ngươi rất thích đánh nhau? Hãy để Long đại gia đùa với ngươi một phen!” Thực lực của Tử Kim thần long đã mạnh hơn nhiều, khổ công một thời gian dài, bây giờ cũng muốn thử sức.
Lời nói của con rồng du côn khiến Lý Nhược Lan giận đỏ lựng mặt mày, ả cuồng nữ hiếu chiến này thật sự giận dữ, từ bé tới giờ chưa ai dám dùng giọng điệu vô lại như thế nói chuyện với ả.
“Con rồng chết tiệt, ngươi nghe cho rõ đây, Lý Nhược Lan ta thứ nhất không kính thần, thứ hai không tôn thiên, ta chỉ tin tưởng ta, vì vậy, không cần biết ngươi có phải là thần thú trong truyền thuyết hay không, ta đều sẽ đánh nát ngươi, trong mắt ta, ngươi chẳng qua chỉ là một có rắn bốn chân biết bay mà thôi!”
“A a a….
ngươi dám gọi Long đại gia là rắn bốn chân, tức chết đi được, ngươi đợi sau khi Long đại gia bắt được ngươi rồi, nhất định sẽ đem ngươi gả cho tên Huyền Trang trọc đầu kia! Tức chết đi được!”
Nghe thấy những lời này, Thần Nam không nhịn được bật cười, Huyền Trang hòa thượng mặt mày xanh ngắt còn Lý Nhược Lan tái xanh tái xám, không nói nửa câu, tay khẽ nhấc lên, từ trong ống tay áo bay ra một thanh phi kiếm ánh sáng lấp lánh, chém về phía đầu Tử Kim thần long.
“Khốn kiếp, tiểu nương bì này đám đánh lén Long đại gia, ta cóc sợ.
” Tử Kim thần long lắc đầu, dùng hai chiếc sừng rồng để đỡ, “bốp” một tiếng, thanh phi kiếm văng ra.
Lý Nhược Lan giận dữ, phi kiếm không phải là vật tầm thường, nhưng tuyệt đối không thể gây tổn hại cho sừng của Ngũ Trảo thần long, nàng ta niệm chân ngôn, thanh phi kiếm to cỡ bàn tay đột nhiên biến vươn dài ba trượng, chém về phía Tử Kim thần long.
“Grào… Khoan!” Tử Kim thần long kêu lên: “Tiểu nữu kia, ngừng lại, đợi Long đại gia để hai người này xuống đất đã, rồi lại tiếp tục đấu với người ba trăm hiệp!”
Tử Kim thần long sau khi tránh phi kiếm, lao xuống dưới, để Huyền Trang và Thần Nam xuống rơi xuống đất, sau đó lại lao lên trên trời.
“Grào… mặt trời mọc từ phía đông, chỉ có mình ta bất bại, Tử Kim thiên thần, pháp lực vô biên, thần thông quảng đại, uy chấn thiên hạ! Grào…” Tử Kim thần long bay quanh Lý Nhược Lan, gầm rống liên miên.
“A.
.
con rồng chết tiệt! Đồ rắn bốn chân! Đừng có tự khen ngợi mình nữa! Đợi lát nữa sau khi ta bắt được ngươi, nhất định sẽ rút gân, lột da, bẻ gãy xương, đánh nát ngươi ra!”
“A a a… Tiểu nữu kia, ngươi cũng thật là độc ác.
Long đại gia ta