Đợi đến khi Thần Nam mỉm cười, cảm giác bất an của Tử kim thần long mới biến mất, nó gào thét ầm ĩ: “tiểu tử hỗn xược kia, ngươi…đã bước vào lục giai rồi à?”.
“Đúng, thật là không ngờ”.
Thần Nam có chút cảm khái, hắn vốn tưởng ít nhất cũng phải trải qua một trường sinh tử đại chiến, mới có thể đột phá.
Không ngờ lần đến Phong Đô sơn này, hắn lại có thu hoạch lớn đến như vậy.
Bây giờ hắn đã hiệu nội thiên địa có ý nghĩa như thế nào đối với một tu luyện giả, đó chính là căn nguyên, động lực để tiến đến vô thượng thiên đạo.
“Ê lươn, ta tĩnh tọa bao lâu rồi”
“Ba mươi ngày rồi”.
“A, vậy là Đông thổ đế vương chi chiến đã bắt đầu được ba ngày rồi? Vậy…chẳng phải bây giờ đã kết thúc rồi sao?”.
“Grào…không cần vội, dường như vẫn chưa kết thúc.
Những ngày này, ta đi đến đâu cũng nghe thấy những tin đó.
Lần này không chỉ các tu luyện giả tụ tập, mà có rất nhiều vương công quý tộc của Đông Tây đại lục cũng đến xem hội.
Cuộc chiến đế vương lần này, quy mô rất lớn, vô tiền khoáng hậu, không thể kết thúc nhanh như thế được.
Nói đến mới nhớ, rồng ta cũng muốn tham chiến, biết đâu lại có thể có được danh xưng long hoàng, hoặc là long đế, grào…”
Tử kim thần long mang theo Thần Nam, hóa thành một đạo tử điện, vẽ một đường trên không trung, nhắm hướng Tấn quốc bay đi.
Khi một người một rồng bay đến bên ngoài Tấn quốc đô thành, phát hiện chiến trường quyết đấu người đông như …tiết canh, không nhìn thấy đầu cuối.
Tử kim thần long nhanh chóng thu nhỏ lại như một con giun, mắc ở trên đầu Thần Nam.
Nhìn biển người xem náo nhiệt, Thần Nam thực sự vô cùng kinh ngạc, đúng như Tử kim thần long nói, lần đế vương chi chiến của thanh niên đông thổ này, quy mô thật vô tiền khoáng hậu.
Thần Nam không chen vào trong đám người đó, mà một mình đứng ở phía sau.
Đột nhiên, một tiếng ồ kinh ngạc vang lên ở phía xa, một hòa thượng đầu trọc lóc nhanh chóng phi đến.
“Thần Nam cuối cùng ngươi cũng đến…”
“Huyền Trang…”
Huyền Trang hòa thượng nhìn vẫn đặc biệt như thế, mặc dù lúc đánh nhau thủ đoạn đầy máu tanh, nhưng bình thường trông giống như một vị cao tăng đắc đạo, thể hiện một phong thái siêu trần thoát tục.
“Huyền Trang, tình hình đánh nhau thế nào rồi? Lí Nhược Lan, Mộng Khả Nhi, Đông Phương Trường Minh, Đỗ Hạo, bốn người đó ai thắng ai bại?”.
Thần Nam hỏi.
Đỗ Hạo đoạt được danh hiệu thiện hạ đệ nhất đế, gọi là huyết đế.
“Cái gì, tên khốn đó trở lên lợi hại thế cơ à, Đông Phương Trường Minh, Lí Nhược Lan cũng thua cơ à” Thần Nam có chút kinh ngạc.
“Bọn họ không thua, bởi vì ba ngày nay, bọn họ vẫn chưa xuất thủ.
Nghe nói nếu như ngươi không tham chiến, Lí Nhược Lan cùng Đông Phương Trường Minh sẽ không lên võ đài”.
Thì ra là như thế, bọn họ thật coi trọng ta.
Ta đã nói mà, Đỗ Hạo không thể chiến thắng được cuồng nữ hiếu chiến đó, chứ chưa nói gì đến tên Đông Phương Trường Minh thâm sâu khó dò đó”.
Huyền Trang hòa thượng than thở: “Ngươi có lẽ còn chưa rõ tình huống, bây giờ Đỗ Hạo không còn là Đỗ Hạo của hai tháng trước.
Hiện giờ hắn trở lên đáng sợ vô cùng.
Cho dù là bọn họ đánh nhau, cuối cùng ai thắng ai bại, còn rất khó nói”.
“Cái gì, có chuyện gì vậy” Thần Nam có chút không hiểu.
Huyền Trang hòa thượng giải thích: “Tên khốn đó tự phế bỏ võ công đang có, tu luyện một bộ ma công mới có tên là Huyết ma chân kinh.
Bây giờ tu vi của hắn thật thâm sâu khó dò.
Nhìn thì hắn dừng lại ở ngũ giai đại thành, nhưng lại có thể thi triển thần thông thân ngoại hóa thân.
Không ngờ hắn lại có thể tu luyện ra một huyết ma chân thân, thật là có chút phong độ vô địch.
Hòa thượng ta lần này bế quan tu luyện đại phật thần thông, vốn cũng muốn tham chiến, nhưng sau khi nhìn thấy hắn, ta biết không phải là địch thủ của hắn”.
“Người của Đỗ gia quả nhiên cũng có cân lượng, không hổ danh là thanh niên cao thủ thiên tài của Đỗ gia” Thần Nam cảm thán nói : “Bây giờ hắn còn thủ tại lôi đài chăng? Ta muốn xem xem hắn có khả năng giết được ta không?”.
“A, ta quên không nói với ngươi, Đỗ Hạo đã thua rồi, nói gì thì nói, Đỗ Hạo thực sự là một nhân vật bi kịch.
Thanh niên cao thủ thiên tài, vậy mà mỗi lần tu vi đề thăng, đều gặp phải một kẻ địch còn mạnh hơn, liên tục thảm bại.
Nghĩ lại, chắc hắn bị Thần Nam đánh nhiều nhất”
“Đáng ghét, hòa thượng ngươi nói chuyện không phải là quá mâu thuẫn?”.
Tử kim thần long cuộn trên đầu Thần Nam bất mãn nói: “ Ngươi không phải vừa nói Lí Nhược Lan tiểu thư không lên đài, Đỗ Hạo đã có được danh hiệu thiên hạ đệ nhất Huyết đế hay sao?”.
“Hai ngày trước Đỗ Hạo giết chết rất nhiều cao thủ lên đài khiêu chiến, bọn người Lí Nhược Lan lại không khiêu chiến với hắn.
Những vị tiền bối đức cao vọng trọng chủ trì đại hội lần này liền tuyên bố Đỗ Hạo là đệ nhất đế vương.
Chỉ là, vừa tuyên bố xong, hắn liền bị một con…e hèm…rồng đánh bại.
Bây giờ con rồng đó đoạt được danh hiệu Thiên hạ đệ nhất Long đế.
Rất nhiều người đang ngưỡng mộ phong thái của nó.
“A..” Tử kim thần long kinh ngạc, lượn đi lượn lại trên đầu Thần Nam: “Ngươi nói là một con rồng? Ta không tin, ta không nhớ ta có ai thân thích, không tin, loạn rồi…”
Tim Thần Nam nhảy lên vài hồi, sau đó nghi ngờ hỏi: “Ngươi không phải là muốn nói với ta, con rồng đó chính là Long bảo bảo của ta phải không?”.
Huyền Trang cười nói: “Chính là tên khốn đó.
Tên tiểu quỷ đó thật lợi hại.
Vừa đến nơi liền chẳng nói chẳng rằng, bay lên huy tiểu quyền đầu đánh