Kiếm pháp của Bạch Thương Đông càng ngày càng quen thuộc, uy hiếp đối với Nộ Sa Phong cũng càng ngày càng lớn.
Để cho Nộ Sa Phong không thể nhẫn nhịn là, Bạch Thương Đông từ đầu tới cuối đều chỉ dùng một chiêu, một chiêu này thanh bình như nước, phòng thủ không đủ kiên quyết, tấn công cũng không đủ sắc bén, nhưng hắn lại không đả thương Bạch Thương Đông được, nhưng Bạch Thương Đông dùng một chiêu này cũng không thắng được hắn, có loại ảo giác giống như là có thể kéo dài vô cùng vô tận.
Bạch Thương Đông lại làm không biết mệt, ý nghĩa của Nước Đến Cá Đi cũng không phải là chiêu kiếm nhất quyết thắng bại, chỉ là thức mở đầu của Long Môn Bát Kỳ Kiếm mà thôi, chỉ là một loại kiếm thức nền, Bạch Thương Đông vốn cũng không muốn dùng chiêu thức này chiến thắng Nộ Sa Phong.
Nhưng mà từ vừa mới bắt đầu Nộ Sa Phong còn có thể hoàn toàn áp chế Bạch Thương Đông, càng về sau thì Bạch Thương Đông lại là công nhiều thủ ít, cuối cùng Nộ Sa Phong đã hoàn toàn bị Bạch Thương Đông áp chế, trong lúc này cũng chỉ là dùng ra ba bốn trăm kiếm mà thôi, Bạch Thương Đông đã thuần thục nắm giữ chiêu thức Nước Đến Cá Đi cũng không tính là khó khăn này.
A! Nộ Sa Phong đã gấp gáp không gì sánh được, Bạch Thương Đông tìm một khe hở, chỉ điểm một cái lên trên eo của Nộ Sa Phong, để cho Nộ Sa Phong mềm nhũn ngã xuống đất, mặt đầy đều là vẻ không cam lòng, cuối cùng vẫn thua ở bên dưới một chiêu Nước Đến Cá Đi này.
Ma Nhân, bây giờ nên thực hiện lời hứa hẹn của ngươi đi.
Bạch Thương Đông bình tĩnh nhìn Nộ Sa Phong đang vùng vẫy bò từ dưới đất lên nói.
Nộ Sa Phong hung ác trợn mắt nhìn Bạch Thương Đông, không nói một lời vùng vẫy đứng lên đi xuống phía dưới Ma Đấu Thai, mặc dù hắn bại bởi Bạch Thương Đông, cũng đã nhận thua, nhưng từ thời điểm hắn nói ra Ma Danh kia trở đi, liền đã định trước cục diện không chết không thôi giữa hắn và với Bạch Thương Đông, một khi có cơ hội, nhất định là hắn muốn chém giết Bạch Thương Đông.
Nộ Sa Phong, ngươi vậy mà thua một Á Nhân, mất hết mặt mũi của Ma Nhân chúng ta.
Một Ma Nhân nhảy lên Ma Đấu Thai, đùa cợt Nộ Sa Phong hai câu, quay sang Bạch Thương Đông lạnh lùng nói: Á Nhân, ta tới đánh với ngươi một trận, vinh dự của Ma Nhân không phải một Á Nhân đê tiện như ngươi có khả năng làm ô nhục.
Lần sau lúc mặt trời màu xanh xuất hiện, ta sẽ ở trên Ma Đấu Thai tiếp nhận bất kỳ khiêu chiến nào.
Bạch Thương Đông ôm Na Na, đi xuống Ma Đấu Thai.
Ta nói bây giờ là bây giờ, Á Nhân đê tiện chỉ cần phục tùng.
Ma Nhân kia nói xong liền chém một kiếm về phía Bạch Thương Đông.
Bạch Thương Đông đem lệnh phù của Tích Hoa Nhân cho kia nắm ở trong tay, Ma Nhân kia nhìn thấy lệnh phù, một kiếm này lập tức không chém nổi nữa, cắn răng thu thanh kiếm về.
Mặt trời màu xanh lần kế tiếp, ta tiếp nhận khiêu chiến của bất kỳ Ma Nhân nào.
Bạch Thương Đông bỏ lại một câu, sau đó liền ôm Na Na đi tới phương hướng nhà ăn của Nộ Sa Phong.
Thắng, thật sự thắng, Á Nhân thắng Ma Nhân! Sau khi Bạch Thương Đông rời đi, A Khuyển mới giống như gặp ma vừa chạy vừa kêu, một đường chạy trở về kiến trúc chỗ Á Nhân ở.
Thắng, Á Nhân ở trên Ma Đấu Thai thắng Ma Nhân! A Khuyển vui mừng hướng về phía đám Á Nhân hô.
Những Á Nhân kia hơi choáng váng nhìn A Khuyển, một Á Nhân già vô cùng yếu ớt đang tựa lên trên tường nói: A Khuyển, ngươi đang nói nhăng cái gì đó, nếu như bị Ma Nhân nghe được, không đem ngươi ném tới nuôi Ma Lang thì không thể.
Thật, là thật sự, Á Nhân kia hỏi Ma Danh của Nộ Sa Phong, cùng Nộ Sa Phong lên Ma Đấu Thai, còn đánh thắng Nộ Sa Phong! A Khuyển lớn tiếng nói.
Chuyện cười này không buồn cười một chút nào, Ma Nhân làm sao có thể nói ra Ma Danh với một Á Nhân.
Là thực sự, Á Nhân kia còn nói, lúc mặt trời màu xanh lần tới, hắn sẽ ở trên Ma Đấu Thai tiếp nhận bất kỳ Ma Nhân nào khiêu chiến.
Nhưng mặc kệ cho A Khuyển nói thế nào đi nữa, những Á Nhân đã chết lặng này đều không tin, chỉ cho là A Khuyển đang nói lời điên khùng.
Bạch Thương Đông nhìn Na Na ôm một miếng xương sói nướng dính thịt điên cuồng gặm, trong lòng tràn đầy thương tiếc.
Sắc mặt của Nộ Sa Phong lạnh lẽo cung cấp thịt nướng cho Bạch Thương Đông, Ma Nhân cũng không cần ăn uống cũng có thể sinh tồn, nếu như không giải ra Chân Nghĩa Ma Danh, ăn uống đối với bọn họ không có bất kỳ ý nghĩa gì, ngoại trừ có khả năng hưởng