Thân thể của Phi Lưu Bộc run rẩy, hắn không quá tin tưởng chuyện Bạch Thương Đông có khả năng giải ra Ma Danh của hắn, nhưng lại cũng khát vọng có cơ hội chứng minh chính mình, khát vọng lời của Bạch Thương Đông nói đều là thật.
Hồi lâu sau, Phi Lưu Bộc ngẩng đầu lên, dùng âm thanh run rẩy nói: Ta tên là Phi Lưu Bộc.
Khóe miệng Bạch Thương Đông lộ ra một nụ cười, đem một bài thơ vô cùng nổi danh đã sớm nghĩ xong nói ra: Nắng rọi Hương Lô khói tía bay, Xa trông dòng thác trước sông này.
Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước, Tưởng dải Ngân hà tuột khỏi mây.
Sơn Bộc Bố» này của Lý Bạch có khả năng nhất giải thích ba chữ Phi Lưu Bộc.
Quả nhiên, chú ấn Ma Danh màu bạc trên trán Phi Lưu Bộc hiện ra, chú liên dần dần vỡ nát, cuối cùng chú ấn cũng vỡ vụn thành tro.
Bạch Thương Đông không có tâm tình đi xem Phi Lưu Bộc kích động như thế nào, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nội thị xem Thập Phương Cổ Đế hấp thu chú ấn màu bạc của Phi Lưu Bộc, một loại lực lượng giống như sao trời, hóa thành mái tóc dài giống như thác nước màu bạc, giống như ngân hà từ phía sau đầu Thập Phương Cổ Đế chảy xuôi xuống, giống như không thấy được phần cuối của mái tóc bạch kim kia.
Quả nhiên là lực lượng thời gian! Trong lòng Bạch Thương Đông mừng như điên, bên trong mái tóc bạch kim giống như như thác nước kia, Bạch Thương Đông đã có khả năng cảm giác được rõ ràng lực lượng thời gian, mặc dù là rất yếu ớt, nhưng quả thật là có lực lượng thời gian chảy xuôi ở bên trong mái tóc bạch kim đó.
Ngũ phẩm.
Trong lòng Bạch Thương Đông hưng phấn, lần này cuối cùng cũng dựa theo ý nghĩ của hắn tấn thăng phẩm cấp, hơn nữa cũng coi như là một lần tấn thăng thoải mái nhất.
Xoay người liền muốn rời đi, lại nghe được giọng nói kích động của Phi Lưu Bộc: Ma Sư có thể nói cho ta biết, Lực Lượng Bản Nguyên của ta rốt cuộc là gì hay không?Đi nghĩ hết tất cả các biện pháp tấn thăng Ma Tướng đi, sau khi trở thành Ma Tướng, ngươi sẽ làm cả Ma Thành đều phải khiếp sợ.
Bạch Thương Đông không trực tiếp trả lời Phi Lưu Bộc.
Thật ra thì những lời này của Bạch Thương Đông đối với Phi Lưu Bộc, cũng chính là tự nhủ, Thập Phương Cổ Đế của hắn đã mạnh hơn, nhưng trước khi chưa luyện khí hóa quang, tính hạn chế vẫn rất lớn, Phi Lưu Bộc không phát huy ra năng lực thời gian gia tốc, hắn cũng không phát huy ra được giống như vậy.
Nhất định phải mau chóng tấn thăng cấp Chân Nhân.
trong lòng Bạch Thương Đông âm thầm tính toán, sau đó phải làm như thế nào đi dụ dỗ mấy tên Ma Nhân còn lại.
Năm Ma Nhân còn lại đều là cấp Ma Tướng, mặc kệ là ai cũng sẽ không khinh địch giống như Phi Lưu Bộc nói lên Ma Danh với hắn.
Đánh xong một trận với Hắc Tu La, hẳn là một cơ hội rất tốt, hy vọng tiểu tử Tử Thức kia không làm hỏng chuyện đi.
Bạch Thương Đông nhìn bầu trời một chút, ở ngoài Ma Trận hộ thành, mặt trời trên bầu trời đã dần dần từ màu xanh lá cây biến chuyển thành mặt trời màu xanh.
Bây giờ ở bên trong Ma Thành, mỗi ngày ở thời điểm mặt trời màu xanh, mặc kệ là Ma Nhân hay là Á Nhân, vẻ mặt cũng sẽ trở nên cổ quái, mặc kệ bọn họ ở nơi nào, cũng sẽ không tự chủ được nhớ tới Ma Đấu Thai, nhớ tới người trên Ma Đấu Thai kia.
Ma Đấu Tràng thật sớm đã có rất nhiều Ma Nhân tụ tập, Bạch Thương Đông cũng không để cho bọn họ thất vọng, lúc mặt trời hoàn toàn biến thành màu xanh đã đi tới Ma Đấu Tràng.
Có ai muốn đánh với ta một trận? Bạch Thương Đông đứng ngạo nghễ ở bên trên Ma Đấu Thai, hơi có mấy phần cảm giác ngạo thị quần hùng không ai có khả năng tranh phong với hắn.
Ma Nhân ở trong Ma Đấu Tràng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhưng không ai lên đài đánh một trận với Bạch Thương Đông, bọn họ vốn mong chờ Hắc Tu La, nhưng Hắc Tu La cũng chưa từng xuất hiện.
Hắc Tu La cũng không phải là không đến, ngược lại, Hắc Tu La còn tới sớm hơn so với bất cứ kẻ nào, thật sớm đã cùng Tử Thức vào bên trong một tòa vọng lâu dùng cho xem cuộc chiến trong Ma Đấu Thành, từ trên vọng lâu quan sát nhất cử nhất động của Bạch Thương Đông.
Khoảng cách này, năng lực của ngươi cũng không có vấn đề gì chứ? Hắc Tu La nhìn sang Tử Thức ở bên cạnh, hắn đại khái biết được năng lực của Tử Thức có hạn chế ở trong một khoảng cách nhất định, thế nhưng cụ thể là bao nhiêu