Không thể thương lượng sao? Bạch Thương Đông khẽ thở dài.Vậy tại sao ngươi nhất định phải giải ra ý nghĩa trong tên của ta? Tam Tâm không trực tiếp trả lời, mà hỏi ngược lại Bạch Thương Đông.Ngươi cũng có thể hiểu rằng đó cũng là một loại mục tiêu của ta đi. Bạch Thương Đông bất đắc dĩ cười khổ, mặc dù hắn rất muốn Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm, nhưng bây giờ có vẻ là không có hy vọng gì.Tam Tâm gật đầu một cái tỏ vẻ đã hiểu: Ngươi muốn giải ra ý nghĩa trong tên của ta, cũng không phải là không thể.Bạch Thương Đông vốn cho rằng không có hi vọng gì nữa, lúc này nghe vậy thì hơi ngẩn người, cũng không quá vui mừng, hắn biết rõ Tam Tâm khẳng định còn nói tiếp, nên hắn im lăng chỉ ngẩng đầu nhìn Tam Tâm.Thật ra thì ta cũng rất tò mò về ngươi, một người trà trộn vào Ma giới, không biết hành sự khiêm tốn, lại còn khoe khoang như thế, ngươi là nhân loại kỳ quái nhất mà ta đã thấy. Tam Tâm nói lời này khiến Bạch Thương Đông cảm thấy cả người lạnh toát trong nháy mắt.Đến giờ Bạch Thương Đông vẫn không ngờ được, Tam Tâm lại nhìn thấu thân phận nhân loại của hắn, mà Tam Tâm chẳng qua vừa gặp mặt hắn lần đầu mà thôi, hắn thật sự không nghĩ ra vì sao Tam Tâm có thể nhận ra.Xem ra là mình đã đánh giá thấp Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm, có lẽ lực lượng kia so với mình tưởng tượng còn đáng sợ hơn. Bạch Thương Đông càng thêm khát vọng có được Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm.Thấy dáng vẻ toát mồ hôi lạnh của Bạch Thương Đông, Tam Tâm cười nói: Ngươi không cần lo lắng, ta đã tới Thánh Giới rất nhiều lần, gặp qua vô số nhân loại, cho dù muốn giết người, cũng không cần chờ đến lúc này.
Hơn nữa ngươi còn cầm lệnh phù của Ma Vương đại nhân, có lẽ Ma Vương đại nhân có suy nghĩ riêng, ta cũng không muốn uổng công vô ích.Ngươi muốn thế nào mới chịu để cho ta giải ra ý nghĩa trong tên thật? Bạch Thương Đông biết rõ lúc trước mình đã quá xem thường Ma nhân, Ma nhân trời sinh trời dưỡng, có vô số thiên tài, nếu không phải số lượng Ma nhân quá ít, nói không chừng đã sớm tấn công chiếm đóng Thánh Giới, đây tuyệt đối không phải một chủng tộc có thể bị khinh thường.Nếu như ngươi chịu đồng ý với ta ba chuyện, ta sẽ cho ngươi giải ra ý nghĩa trong tên của ta. Tam Tâm nói với vẻ mặt nghiêm túc.Ngươi cũng đã nói rồi đấy, ta mới chỉ là Văn Sĩ, sợ rằng không làm được đại sự gì. Bạch Thương Đông trầm ngâm nói.Ba chuyện ta cần này, đều là chuyện mà ngươi có khả năng làm được. Dường như Tam Tâm đã hiểu được suy nghĩ của Bạch Thương Đông, hắn mỉm cười nói.Ngươi nói xem, rốt cuộc là ba chuyện gì? Bạch Thương Đông hỏi.Chuyện thứ nhất, ta muốn ngươi đeo chiếc nhẫn này. Tam Tâm lấy từ trong ngực ra một chiếc nhẫn thủy tinh, bên trên chiếc nhẫn kia có khắc rất nhiều chú văn cổ quái, dường như tự nhiên có thể sinh ra lôi điện lấp loé không yên vậy, lúc thì ẩn giấu lúc lại hiện ra, vô cùng quỷ dị.Chiếc nhẫn này là cái gì? Bạch Thương Đông cau mày hỏi, hắn có dự cảm chiếc nhẫn này tuyệt đối không phải thứ tốt.Chiếc nhẫn này được đặt tên là Chú Tâm, chỉ cần ngươi đeo nó lên, thì đồng nghĩa với bị trúng một loại tâm chú, nếu ngươi không làm được chuyện mà ta yêu cầu ngươi làm, ngươi sẽ bị nguyền rủa, về phần là nguyền rủa gì thì đến nay vẫn chưa có người nào thử qua, nếu như ngươi không ngại thì có thể thử nhìn một chút. Tam Tâm giống như chỉ đang nói một chuyện không liên quan đến mình c.Như vậy hai chuyện còn lại là gì? Bạch Thương Đông rõ ràng, chú tâm này chỉ là biện pháp để Tam Tâm làm bảo đảm, hai chuyện phía sau mới là chuyện mà hắn cần làm.Chuyện thứ hai, ta muốn ngươi giúp ta tìm một người ở Thánh Giới. Tam Tâm trầm ngâm một lúc rồi mới mở miệng nói.Người nào? Bạch Thương Đông hỏi.Ta không biết nàng tên là gì, chỉ biết nàng dùng một thanh Bạch Ngọc Kiếm, Ngọc Kiếm kia vô địch, ta chưa thấy có vật gì có khả năng ngăn cản uy thế của Ngọc Kiếm kia, ít nhất là bảo vật từ cấp vương trở xuống, bị Bạch Ngọc Kiếm kia chém trúng là sẽ vỡ vụn, không một vật nào có thể chống lại. Tam Tâm nói.Ít nhất ngươi phải nói cho ta biết dáng