Chuyện này còn có thể là giả sao? Bạch Thương Đông thoáng suy nghĩ, ra lệnh cho ngỗng trắng lộ ra dấu hiệu phẩm cấp của nó, một chữ thánh sáng chói xuất hiên trên đỉnh trán của nó.
A, thật sự là Thánh phẩm.
Tiếng hô nổi lên bốn phía.
Sư đệ, ta muốn Thánh Thú này, không phải ngươi muốn bí kỹ Thánh phẩm sao? Theo ta trở về, nhà ta có ba loại bí kỹ Văn Sĩ Thánh phẩm, tùy ngươi chọn.
Một người trung niên Văn Sĩ cưỡi một con Hắc Bối Oa Thú đi tới trước mặt Bạch Thương Đông đề nghị.
Lý Thiện, ngươi có ý gì? Ta và vị sư đệ này đang bàn xong chuyện trước rồi.
Trần Trình tức giận chỉ vào Văn Sĩ trung niên kia rồi lớn tiếng quát.
Ngươi bàn xong chuyện gì rồi? Với nhãn lực của ngươi, vốn không nhận ra đây là Thánh Thú Thánh phẩm, cũng không tin tưởng vị sư đệ này, còn nói người ta đùa bỡn ngươi, bàn xong chuyện từ bao giờ chứ? Hơn nữa, cho dù các ngươi đã bàn xong, còn chưa một tay giao tiền, một tay giao hàng, vị sư đệ này có quyền lựa chọn bán cho người nào mà? Lý Thiện nói.
Lý Thiện sư huynh nói rất có lý, vị sư đệ này, Thánh Thú này của ngươi vẫn nên bán cho ta đi, ta nguyện ý dùng hai bí kỹ Thánh phẩm để trao đổi cùng ngươi.
Lại có người khác đứng ra ra giá.
Ta trả ba bí kỹ.
Ta trả bốn bí kỹ!.
Chỉ chớp mắt một lúc, mức giá càng ngày càng cao, lúc này Bạch Thương Đông mới ý thức được một vấn đề.
Dù là bí kỹ hay công pháp, chỉ cần đạt được sau khi mở ra Thánh Vật Lệnh, đều có thể giữa truyền thụ học tập nhau, nhưng Thánh Thú hay binh khí Thánh phẩm, lại chỉ có một món, về mặt bằng giá cả cũng đáng tiền hơn bí kỹ, công pháp đồng phẩm cấp nhiều.
Ta đúng là không có đầu óc làm ăn, một chuyện đơn giản như vậy mà không nghĩ ra ngay từ đầu.
Bạch Thương Đông cũng không để chuyện này trong lòng, làm ăn vốn không phải sở trườn của hắn.
Vị sư đệ này, ta trả mười môn bí kỹ Thánh phẩm trao đổi cùng ngươi, có thể lên thuyền trò chuyện hay không.
Một Văn Sĩ trung niên đứng trên một chiếc thuyền không tính là lớn, nói với Bạch Thương Đông.
Lời này vừa nói ra, nhất thời khiến tất cả mọi người đều choáng váng, tuy nói bí kỹ có thể truyền thụ cho nhau, nhưng dù sao bí kỹ Thánh phẩm vốn rất thưa thớt, người có được bí kỹ Thánh phẩm cũng sẽ không muốn bí kỹ của mình biến thành hàng phổ biến, cho nên một gia tộc có mấy bí kỹ cấp Văn Sĩ Thánh phẩm cũng không hiếm lạ, thế nhưng có tới mười bí kỹ, thì gia tộc bình thường không có khả năng xuất ra.
Cho dù có nhiều bí kỹ Thánh phẩm như vậy, trong đó cũng sẽ có mấy loại là bí truyền gia tộc, không có khả năng lấy ra trao đổi.
Được.
Bạch Thương Đông nhìn Văn Sĩ trung niên kia một chút, thấy Văn Sĩ trung niên kia bí mật đánh thủ thế, thoáng ngẩn người một chút rồi thu ngỗng trắng nhảy lên thuyền gỗ của Văn Sĩ trung niên kia.
Văn Sĩ trung niên mời Bạch Thương Đông vào trong khoang thuyền, ra lệnh cho thuyền phu đi dọc theo Tứ Tượng đảo về một bến tàu ở phía nam.
Lý Nhân tham kiến Bạch cô gia.
Trong khoang thuyền, Văn Sĩ trung niên kia đứng dậy nghiêm mặt thi lễ một cái với Bạch Thương Đông.
Ngươi là người của Lý gia? Khi nãy Bạch Thương Đông nhìn vị Văn Sĩ trung niên này đánh ra thủ thế của Lý gia nên mới theo hắn lên thuyền.
Tính ra thì ta hẳn là thúc phụ của Trúc Phong và Tế Vũ.
Lý Nhân nhẹ giọng nói: Bạch cô gia có ân đức lớn với Lý gia ta, nếu không phải Bạch cô gia, Lý tộc chúng ta sợ rằng đã không còn tồn tại trên thế gian này.
Biết Bạch cô gia bị Xích Long Hiền Nhân mang đến Nam Ly Thư Viện, ta đã hỏi dò tin tức của ngài khắp nơi, cuối cùng ta mới thám thính được ngài bị đưa tới Kính Thai Đảo, vì vậy mới tới thử xem có thể tìm cơ hội gặp ngài hay không, vốn cho là còn phải phíthêm chút công sức, không ngờ Bạch cô gia lại rời khỏi Kính Thai Đảo rồi, chẳng lẽ là Kính Trần Hiền Nhân mở lòng từ bi sao?Nói rất dài dòng, lần này ta có thể đi ra đúng là ngoài ý muốn, về sau còn có thể đi ra hay không thì rất khó nói.
Dừng một chút, Bạch Thương Đông hỏi Cung gia bên kia thế nào rồi?Lý Nhân do dự một chút, một lúc lâu sau mới thở dài nói: Tố Quân và Uyển Vân tiểu thư đã tới thư viện, trước mắt tu hành ở viện Lăng Hư.
Đã xảy ra chuyện gì? Bạch Thương Đông thấy dáng vẻ