Sao Tố Quân tiểu thư lại đi cùng Hắc Hà Chân Nhân? Trung niên nam nhân bên người nàng kia nhìn có chút lạ mắt, hình như không phải người của Cung gia chúng ta.
Dĩ nhiên không phải người của Cung gia chúng ta, vị kia là Viêm Sơn Chân Nhân ở Nam Ly học viện, nghe nói là đến Cung gia chúng ta tuyển chọn học sinh, toàn bộ Cung gia có nhiều Văn Sĩ như vậy, cũng chỉ có Tố Quân tiểu thư và Uyển Vân tiểu thư được nhìn trúng, Uyển Vân tiểu thư đã đồng ý nhập học, nghe nói Tố Quân tiểu thư còn đang suy nghĩ, hai người bọn họ cùng đi, chẳng lẽ Tố Quân tiểu thư cũng đã đồng ý đi Nam Ly học viện?Với phong thái tuyệt đại của Tố Quân tiểu thư, đương nhiên phải đi Nam Ly học viện xông pha một lần, nói không chừng về sau sẽ trở thành vị Hiền Nhân thứ hai của Cung gia chúng ta, kiểu gì cũng tốt hơn là ở nhà trông nom tiểu tử Bạch gia cái không có ý chí tiến thủ kia.
Bạch Thương Đông bị tiếng xôn xao hấp dẫn, cũng quay đầu sang nhìn về phía Cung Tố Quân, cũng nhìn thấy Hắc Hà Chân Nhân và Viêm Sơn Chân Nhân, còn có một thiếu niên tầm mười ba bốn tuổi đang hành lễ với Hắc Hà Chân Nhân và Viêm Sơn Chân Nhân.
Viêm Sơn Chân Nhân, đây chính là khuyển tử Triệu Minh Phong.
Hắc Hà Chân Nhân cười cười giới thiệu con mình cho Viêm Sơn Chân Nhân, lần này Viêm Sơn Chân Nhân đến vườn văn sĩ, chủ yếu là vì nhìn Triệu Minh Phong, nếu như Triệu Minh Phong có khả năng lấy được Thượng phẩm Thanh Liên Chân Mệnh Đạo Ấn, như vậy Triệu Minh Phong cũng có cơ hội giống như Cung Tố Quân, Cung Uyển Vân được chọn vào Nam Ly Thư Viện.
Không tệ.
Viêm Sơn Chân Nhân chỉ khẽ vuốt cằm, mặc dù đều là Chân Nhân, thế nhưng thực lực vẫn có chút chênh lệch, Nam Ly Thư Viện cũng không phải nơi mà Cung gia có thể so với.
Đi thôi, dốc toàn lực đi.
Hắc Hà Chân Nhân cũng biết rõ mình còn chưa đủ tầm để tác động đến Viêm Sơn Chân Nhân, có thể đạt được kết quả hay không chỉ có thể nhìn biểu hiện của chính Triệu Minh Phong.
Vâng.
Triệu Minh Phong lại thi lễ một cái, lúc này mới ngẩng đầu đi tới vườn Văn Sĩ.
Gần như không có gì do dự, Triệu Minh Phong trực tiếp đi tới trước một Thánh Đạo Bi cao chừng một thước tám, toàn thân như ngọc lưu ly, tấm Thánh Đạo Bi kia sáng bóng ngọc, giống như một dòng suối trong, trên đó có một đóa hoa sen màu xanh nở rộ, vừa giống như có từng điểm từng điểm mưa phùn bay xuống, khiến đóa hoa sen kia hơi hơi đung đưa, giống như muốn từ trên tấm bia đá kia trôi đi ra vậy.
Triệu Minh Phong ngắm nhìn Thanh Liên Thánh Đạo Bi, vận chuyển khí tức bên trong thân thể, trên khuôn mặt nhỏ nhắn dâng lên sắc đỏ ửng khác thường, một tay đưa ra, trong nháy mắt ngón trỏ đã lớn gấp đôi, hiện lên tia sáng như kim loại, nhìn tay hắn lúc này đã không giống ngón tay của con người nữa, mà giống như là một cây trùy thép.
Chỉ là hơi chạm vào Thanh Liên Thánh Đạo Bi một chút, ngón tay trực tiếp chìm vào nửa đoạn, không có trở ngại chút nào.
Kim cương khí quyết có thể luyện đến cảnh giới này, đúng là khó có được.
Ngay cả Viêm Sơn Chân Nhân cũng không nhịn được khẽ gật đầu.
Minh phong cho đến hôm nay mới lựa chọn tăng cấp lên Văn Sĩ, chính là vì muốn luyện kim cương khí quyết luyện đến cảnh giới viên mãn, phá Thanh Liên Thánh Đạo Bi này, nếu đổi thành một khối Thánh Đạo Bi Thượng phẩm khác, hai năm trước cũng không khó thành công.
Hắc Hà Chân Nhân nói với vẻ đắc ý.
Phá Thanh Liên Thánh Đạo Bi này, vậy còn cần nhìn xem hắn tài năng đến thế nào.
Viêm Sơn Chân Nhân cũng từng nghe nói về khối Thanh Liên Thánh Đạo Bi này của Cung gia, bên trong Thánh Đạo Bi Thượng phẩm cũng là cực phẩm, Thanh Liên Chân Mệnh Đạo Ấn dị thường kỳ diệu, là một loại Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng phẩm vô cùng khó có được, chỉ là Thanh Liên bia quá khó phá, sau khi Cung gia lấy được bia này, người có khả năng thu được Thanh Liên Chân Mệnh Đạo Ấn cũng không tới mười người.
Trong cùng thế hệ, con ta không thua bất luận kẻ nào.
Hắc Hà Chân Nhân nói với vẻ kiêu ngạo nghễ.
Lúc này Triệu Minh Phong đã dùng ngón tay khắc xuống hai câu thơ trên Thanh Liên Thánh Đạo Bi.
Gió nhẹ rung lá tím, khẽ vờn qua ngói đỏ.
Hai câu này cũng không tệ lắm.
Viêm Sơn Chân Nhân nhìn hai câu thơ này cũng cảm thấy không tệ, nhưng nếu như chỉ dựa vào hai câu này, tuyệt đối không thể đạt được Thượng phẩm Thanh Liên Chân Mệnh Đạo Ấn.
Trong hồ thắm sắc xanh, soi đôi má ửng hồng, hai câu này rất hay.
Chờ Triệu Minh Phong kia khắc liền một mạch, viết xuống hoàn chỉnh bài thơ này, Viêm Sơn Chân Nhân cũng không nhịn được khen ngợi một câu, trong lòng biết rằng Triệu Minh Phong này có lẽ sẽ muốn