Bạch Thương Đông vốn nghĩ công pháp Thánh phẩm nhất định sẽ có một cái tên rất ngầu, ví như thiên đường trong lòng bàn tay hoặc là chớp mắt ngàn năm gì đó, nhưng cuối cùng lại nằm ngoài dự đoán của Bạch Thương Đông, bộ công pháp Thánh phẩm lại chỉ có ba chữ « Nhất Niệm Kinh », đơn giản, hoàn toàn không có cảm giác ngầu gì.
Nhất niệm thiên đường, nhất niệm địa ngục, nhất niệm hồng trần, nhất niệm bạch cốt, nhất niệm chớp mắt, nhất niệm Vĩnh Hằng! Bạch Thương Đông nhìn xong toàn bộ công pháp, trong lòng không khỏi vui vẻ, mặc dù cái tên nghe rất bình thường, nhưng hắn lại cực kỳ thích bộ công pháp này, hoặc có thể nói là hoàn mỹ đến mức không thể hoàn mỹ hơn, ít nhất đối với hắn chính là như vậy.
Như thế nào, công pháp này tên gì? Kính Trần thấy trên mặt Bạch Thương Đông lộ ra nụ cười kỳ quái, ông không nhịn được lên tiếng hỏi.
Công pháp này được đặt tên là « Nhất Niệm Kinh », phương pháp tu luyện cũng đơn giản, chú trọng là nhất niệm ngộ đạo, chỉ cần nhất niệm là có thể tăng phẩm cấp, nếu ngộ tính đủ cao, chớp mắt là có thể đạt tới trình đồ Thánh phẩm cấp mười cũng đơn giản.
Bạch Thương Đông nói.
Công pháp Thánh phẩm trong thiên hạ đều có đặc điểm riêng, « Nhất Niệm Kinh » này không chỉ đơn giản là đốn ngộ chứ? Kính Trần cũng không hề giật mình vì lời Bạch Thương Đông, ông vẫn bình tĩnh tiếp tục hỏi.
Sư phụ chính là sư phụ, « Nhất Niệm Kinh » quả thật có hạn chế, tu luyện công pháp này muốn tăng phẩm cấp thì chỉ có một con đường có thể đi, giải ra ý nghĩa trong tên thật của một Ma nhân, là có thể tăng được một cấp.
Bạch Thương Đông vừa nói ra lời này, mặc dù tâm cảnh của Kính Trần bây giờ đã siêu thoát ở thế tục rồi mà vẫn không nhịn được phải biến sắc.
Kính Trần trầm ngâm một lúc lâu, rồi mới nhìn Bạch Thương Đông chậm rãi nói: Công pháp này không thể tu luyện.
Tại sao không thể tu luyện? Trong mắt của ta, bộ công pháp này tốt hơn nghìn lần vạn lần so với công pháp phải giết một trăm ngàn sinh linh.
Tư tưởng của Bạch Thương Đông vẫn chưa thể hoàn toàn dung nhập vào góc độ của nhân loại Thánh Giới, hắn thấy phương pháp tu luyện « Nhất Niệm Kinh » rất đơn giản, hiệu quả và uy lực của nó cũng rất lớn, thật sự là phương pháp tu luyện tốt nhất.
Không nói tới việc giải thích được ý nghĩa trong tên của Ma nhân có độ khó không kém gì việc mở ra Thánh pháp lệnh, mấu chốt là cái danh ma sư, lần này ngươi đi vốn là để rửa sạch vết nhơ mang danh ma sư này, nếu ngươi lại tu luyện bộ công pháp này, lại giải thích ra tên của mười Ma nhân để đạt đạt tới Thánh phẩm Văn Sĩ, đến lúc đó cho dù ngươi tu thành bộ công pháp này, chỉ sợ nhân loại tu sĩ ở khắp thiên hạ này cũng không thể tha cho ngươi được.
Kính Trần nói vớiBạch Thương Đông bằng giọng nghiêm túc.
Nghiêm trọng đến thế sao? Bạch Thương Đông khẽ cau mày, dù sao nhân loại cũng là động vật theo đoàn thể, dù là nhân loại ở địa cầu hay ở Thánh Giới thì đều giống nhau, Bạch Thương Đông cũng không thể biến chính mình thành người người kêu đánh giống chuột chạy qua đường, cho dù hắn có thể chạy trốn, nhưng người bình thường không thể chịu đựng cuộc sống như vậy.
So với tưởng tượng của ngươi còn nghiêm trọng hơn gấp trăm lần, nếu ngươi tu luyện « Nhất Niệm Kinh », sau này khó mà có đất dung thân trong nhân loại.
Kính Trần đưa tay đến trước mặt Bạch Thương Đông: Đưa Thánh pháp tinh cho ta.
Bạch Thương Đông không biết Kính Trần muốn làm gì, nhưng hắn đã ghi nhớ nội dung trong Thánh pháp rồi, có giữ Thánh pháp tinh hay không cũng không khác nhau gì cả, thế nên hắn cũng không nghĩ nhiều, lập tức giao Thánh pháp tinh cho Kính Trần.
« Nhất Niệm Kinh » nghe có vẻ rất đơn giản, nhưng nếu chân chính tu luyện, ngoài Bạch Thương Đông có bàn tay vàng là kế thừa văn học mấy ngàn năm sáng chói trên địa cầu ra, người khác có dành cả đời cũng chưa chắc có thể nghĩ ra mấy bài văn chương đạt đến Thánh phẩm, huống chi còn cần gặp được Ma nhân thích hợp, người trong thiên hạ này thật sự có khả năng tu thành bộ công pháp này, toàn bộ Thánh Giới chỉ sợ cũng không có mấy người, cho nên Bạch ThươngĐông cũng không lo lắng có người khác học được « Nhất Niệm Kinh ».
Kính Trần cầm Thánh pháp tinh này, ngón tay hơi dùng sức, một vầng sáng rõ ràng như suối hiện ta giữa ngón tay, Thánh pháp tinh bị vầng sáng bao phủ trong nháy mắt đã hóa thành hư vô biến mất không còn dấu tích.
Hôm nay ngươi chưa từng mở ra Thánh pháp lệnh, ta cũng không thấy Thánh pháp tinh.
Kính Trần một