Bạch Thương Đông ổn định lại thân thể ngẩng đầu nhìn lên, cả người liền lập tức sững ở nơi đó, thật lâu đều không nói ra lời, mà hai người bọn Ninh Tuyết cùng Lưu Thiên Thành thì càng thêm không chịu nổi, đều giống như là người mắc bệnh bại liệt ngồi phịch ở nơi đó không đứng nổi, cả người còn đang phát run, trong mắt đều là sợ hãi và tuyệt vọng.
Sau cửa đá rõ ràng là một tòa đại điện cổ xưa, hai bên đại điện có một hàng Ma Nhân cùng Ma Vật, từng con đều có ma khí xung thiên giống như Ma Vương lâm thế, mà rất nhiều Ma Nhân Ma Vật vô cùng mạnh mẽ này, vậy mà đều nằm rạp ở trên mặt đất, hướng tới bảo tọa ở trong đại điện quỳ lạy.
Lúc này rất nhiều Ma Nhân Ma Vật hung thần ác sát, tính cả nhân vật chí cao vô thượng trên bảo tọa kia, ánh mắt của tất cả bọn họ đều tập trung ở trên người ba người bọn Bạch Thương Đông, giống như là một đám sói đói đang ngó chừng mấy con gà con run lẩy bẩy đi nhầm vào bên trong bầy sói.
Chết tiệt, đây là tình huống gì? Không phải là đã nói sau cửa đá hẳn phải là chỗ Tâm Mộng Hiền Nhân ẩn cư tàng bảo hay sao? Như vậy đám Ma Nhân cùng Ma Vật hung khí ngập trời này là chuyện gì xảy ra? Tùy tiện một Ma Nhân hoặc Ma Vật nơi này, đều là nhân vật khủng bố đủ để hoành hành một phương, tuyệt không phải chỉ đơn giản là ma tướng mà thôi, tại sao bọn họ lại ở chỗ này? Bạch Thương Đông bây giờ chỉ hận chính mình chưa từng học qua thuật xem bói xucát tị hung, cảm thấy lúc trước chính mình thật sự hẳn là nên học một ít ngũ hành bát quái gì đó, nếu không học lấy một chút khả năng đoán bài Tarot gì đó cũng được, tùy tiện biết chút tính toán gì đó cũng được, cũng khẳng định là sẽ tính ra năm nay là thời gian bất lợi không thích hợp ra ngoài của mình, sẽ không phải gặp xui xẻo rồi.
Khụ khụ, xin lỗi đã quấy rầy các vị nói chuyện phiếm, các vị không cần để ý tới chúng ta, chúng ta chỉ tới du lịch, bây giờ đi ngay đây, không quấy rầy các vị.
Bạch Thương Đông vừa nói vừa đẩy Lưu Thiên Thành cùng Ninh Tuyết đang run lẩy bẩy ở dưới áp bách của Ma Diễm của chúng ma trong đại điện, liền muốn thối lui ra ngoài đại điện.
Về phần Chu Phong, hắn cách thi thể nổ mạnh của Phương Kiếm Hào quá gần, đã sớm bị thần quang nổ cho máu thịt be bét, ngay cả một bộ thi thể hoàn chỉnh đều không còn.
Bản đế đã mấy trăm năm nay chưa từng nhập thế, không nghĩ tới hôm nay lại có nhân loại dám đi vào Cổ ma đại điện này của ta.
Ma Nhân chí cao vô thượng trên bảo tọa kia nhẹ giọng nói, rơi vào trong tai ba người bọn Bạch Thương Đông, lại để cho sắc mặt ba người thảm biến.
Thân thể giống như là bị vách tường vô hình ngăn trở, vậy mà không thể nhúc nhích được nửa bước.
Không phải là đã nói bên trong Thiên Ma Tràng muốn gặp phải một ma tướng đều cần phải có được vận may lớn hay sao? Ma Đế này là chuyện gì xảy ra? Ma Vương trong điện này lại là chuyện gì xảy ra? Bạch Thương Đông âm thầm kêu khổ, thầm nghĩ hôm nay coi như là Thần Tiên tới, chỉ sợ cũng khó cứu được bọn họ thoát khỏi hố ma vạn ác này.
Đế Quân, xử trí ba nhân loại này như thế nào? Một Ma Nhân có mái tóc màu bạch kim, chòm râu cơ hồ rủ xuống đất, trong tay cầm một cây cổ đằng trượng ở phía bên phải đại điện hướng về Ma Đế ngồi trên bảo tọa kia khom người hỏi.
Dầu thắp Trường Minh Đăng cũng đã sắp hết, rút ra xương cốt luyện thành dầu đèn đi.
Ma Đế nhàn nhạt nói một câu, lại đem Lưu Thiên Thành hù dọa cho đáy quần trong nháy mắt ướt một mảnh.
Ninh Tuyết cũng không khá hơn chút nào, bị hù dọa cho ngay cả lời cũng không nói ra được, đầy mặt đều là vẻ sợ hãi.
Ma Đế vừa dứt lời, liền có Ma Vật giống như sư tử giống như hổ cao đến ba trượng từ bên trái đại điện đi ra, toàn thân Ma Vật này giống như là vàng ròng tạo thành, đuôi còn cháy lên một ngọn lửa màu vàng, lúc hành động ở quanh thân thể giống như có vô số tia kim quang lóe lên, ma khí không chút nào thu liễm giống như đã ngưng tụ thành thực chất, vừa nhìn cũng biết là Ma Vật vô cùng kinh khủng.
Chậm đã! Bạch Thương Đông biết rõ nếu lúc này mình không nói chuyện nữa, ba người bọn họ liền sẽ thật sự bị chế thành dầu đèn mất.
Một tiếng chậm đã này của Bạch Thương Đông, lập tức làm cho ánh mắt của quần ma đều tập trung ở trên người hắn, Bạch Thương Đông cố chịu đựng cảm giác sợ hãi sinh ra ở dưới sự áp bách của ma khí hung uy nơi này, trong lòng tự mình an ủi: Ca nói thế nào cũng đã từng quan sát qua duyệt binh ở trước Thiên An Môn, là người đã từng gặp qua cảnh tượng hoành tráng, liền đầu đạn hạt nhân ca đều đã từng thấy, chừng trăm tên Ma Vương Ma Đế cỏn con này lại tính là cáigì.
Đế Quân, ngài có thể nhận biết vật này? Bạch Thương Đông