Đường đường Đế Quân vậy mà lại hẹp hòi như vậy, chỉ cho ta một khối Thánh Vật Lệnh Thánh Phẩm Cấp Văn Sĩ, đây cũng quá là không giống ai. Bạch Thương Đông nhìn trừ một khối Thánh Vật Lệnh bên trong hộp ngọc kia ra, vậy mà không có thêm vật gì khác.Mặc dù Thánh Vật Lệnh Thánh Phẩm tốt, thế nhưng cũng chỉ là Thánh phẩm cấp Văn Sĩ cấp thấp nhất, đối với một vị Đế Quân mà nói, thật sự là không nên là đồ vật được đưa ra tặng.Bạch Thương Đông từ trong hộp ngọc lấy Thánh Vật Lệnh ra, chỉ thấy phía trên có chữ có họa, họa là một vị nữ tử xinh đẹp cuồng dã, chỉ là người phụ nữ này cũng không phải hình tượng nhân loại thuần khiết, sinh ra một đôi tai sói màu đỏ cùng một cái đuôi sói màu đỏ, mặc khôi giáp kim loại tinh xảo trên người, lộ ra tư thế hiên ngang, đôi môi đỏ mọng như lửa, ánh mắt vô cùng có tính xâm lược, cả người trên dưới tràn đầy cám dỗ không nói ra được.Ở bên cạnh nữ tử tai sói này, có khắc hai chữ Sói đói, chẳng biết tại sao, vậy mà có vẻ cùng nữ tử tai sói trong bức họa kia cực kỳ phù hợp.Nhìn bức tranh cùng chữ này, trong lòng Bạch Thương Đông không tự chủ được nhớ lại « Truyền Thuyết Sói Đói » kia của Trương Học Hữu, cảm thấy nữ tử tai sói này, nhất định chính là nữ tử trong bài hát kia.Bạch Thương Đông tâm niệm vừa động, vậy mà không nhịn được trực tiếp đem ca từ bài « Truyền Thuyết Sói Đói » khắc ở bên trên Thánh Vật Lệnh.Nàng tắt xuống đèn muộn, sâu kín che hai vai.
Xuôi ngược rồi tia lửa, giam giữ trong lắng đọng.
Lòng mới vừa bị làm tổn hại, không chịu nổi đổi dời.
Nàng dùng đầu ngón tay, dẫn dắt từ tính điện...!Yêu sẽ giống như sói đói, miệng giống như cực ngọt, nếu như đến gần chơi đùa thì hung tướng liền phơi bày.
Yêu sẽ giống như sói đói, nó há lại có thể ôm ngủ, nhất định nó sẽ tàn nhẫn làm cho ta bị thương làm lưu niệm...Một bài « Truyền Thuyết Sói Đói » khắc xong, lập tức thấy bên trên Thánh Vật Lệnh kia có ngọn lửa đỏ ngầu như hoa hồng nở rộ, một vị nữ nhân cao gầy xinh đẹp tai sói đuôi sói, mặc áo giáp màu đỏ chậm rãi từ trong ngọn lửa đi ra, đứng ở trước mặt Bạch Thương Đông yên lặng không nói.A, Thánh Thú hình người? Ninh Tuyết cùng Lưu Thiên Thành ở bên cạnh đều nhìn tới trợn mắt ngoác mồm, Bạch Thương Đông cầm lấy một cái Thánh Vật Lệnh loay hoay vài lần, rốt cuộc lại mở ra một Thánh Thú Thánh phẩm nữa, hơn nữa còn là hình người Thánh Thú vô cùng hiếm thấy.Nhưng mà, bọn họ rất nhanh đã khôi phục lại, năng lực của Bạch Thương Đông ở phương diện này rất mạnh, đã để cho bọn họ cảm thấy có chút chết lặng, sau khi hơi kinh ngạc, lại cảm thấy chuyện này đặt ở trên người Bạch Thương Đông cũng không có gì không bình thường.Đây quả thực là mỹ nữ Lang tộc trong truyền thuyết a, tới bóp bả vai cho ta đi. Bạch Thương Đông sau khi nhìn thấy nữ tử tai sói đi ra, đột nhiên cảm thấy lễ vật mà Minh Nguyệt Tâm đưa cho hắn này cũng không tồi.Nữ tử tai sói kia nghe được mệnh lệnh của Bạch Thương Đông, mặt không hề có chút biểu tình đi tới sau lưng Bạch Thương Đông, hai tay đấm bóp bờ vai Bạch Thương Đông.Không tệ, không tệ. Bạch Thương Đông ngồi ở trên lưng Đại Bạch Nga híp mắt hưởng thụ, đột nhiên cảm thấy thế giới này hình như cũng không phải thật sự là không có chỗ thích hợp như vậy.Lưu Thiên Thành hâm mộ nhìn Bạch Thương Đông, không nhịn được nhìn vào phần eo nhỏ nhắn cùng bờ m ông vểnh cao cùng gương mặt xinh đẹp của nữ tử tai sói kia thêm mấy lần.Sát cơ trong mắt nữ tử tai sói kia lóe lên một cái rồi biến mất, thật vất vả mới khống chế được sát ý, trong lòng âm thầm nảy sinh ác độc: Ma sư a Ma sư, ngươi vạn vạn lần không nghĩ tới đi, Thánh Vật Lệnh này là một bộ phận căn nguyên của bản đế biến thành, mặc dù chỉ là Cấp Văn Sĩ, lại có thể chịu đựng ý chí của bản đế, coi như là hóa thân của bản đế, ngươi chờ ta, xem bản đế thu thập ngươi như thế nào.Minh Nguyệt Tâm âm thầm nảy sinh ác độc, tuy nhiên lại có chút không quá thích ứng với thân thể này, lực lượng của Thánh phẩm Cấp Văn Sĩ, đối với nàng thì thật sự là quá nhỏ bé, từ lúc nàng sinh ra tới nay liền nắm giữ lực lượng đế cấp, cho tới bây giờ còn chưa từng nhỏ yếu như vậy.Nha đầu, làm không tệ. Bạch Thương Đông vỗ đầu có tai sói của Minh Nguyệt Tâm một cái, lộ ra vẻ chủ nhân tán dương sủng vật.Trong đầu Minh Nguyệt Tâm ầm một cái, chờ sau khi kịp phản ứng lại trong lòng liền cuồng nộ: Ngươi nói ai là nha đầu, ngươi vỗ đầu người nào đấy? Bản đế bây giờ liền dùng một ngón tay tiêu diệt ngươi.Minh Nguyệt Tâm xưng đế không biết bao nhiêu năm tháng, chưa từng bị người nào đối xử như thế, hận không thể ngay lập tức đem Bạch Thương Đông chém thành muôn mảnh, liền bây giờ mình muốn che giấu thân phận đều quên mất.Nhưng mà nàng vừa mới giơ tay lên, tâm niệm Bạch Thương Đông hơi động, nàng liền lập tức bị thu vào rồi bên trong hư giới.Đáng chết! Minh Nguyệt Tâm vừa tức vừa giận, lúc này mới