Bạch Thương Đông cũng không tức giận nhìn phụ thân của Hào Liên Ẩn, chỉ lạnh nhạt nói: Các hạ gọi thẳng danh hiệu của sư phụ ta, nghĩ đến cũng là một vị Chí Nhân, không biết các hạ xưng hô như thế nào?Ta không phải là Chí Nhân, dạy dỗ ngươi cũng đủ rồi. Sắc mặt của phụ thân của Hào Liên Ẩn lập tức trở nên hết sức khó coi, trợn mắt nhìn Bạch Thương Đông nói.Lục Cốc Hiền Nhân tiến vào Nam Ly Thư Viện gần như là cùng thời điểm với Kính Trần, bàn về tuổi tác thì còn già hơn so với Kính Trần, chỉ là bây giờ Kính Trần đã tấn thăng thành Chí Nhân, hắn lại vẫn như cũ còn là Hiền Nhân, tấn thăng Chí Nhân xa xa khó vời, chuyện này đã thành một cái tâm bệnh của hắn.Ah, thì ra ngài không phải là Chí Nhân, vậy ngài dựa vào cái gì gọi thẳng danh hiệu của sư phụ ta? Bằng vào quy củ của Nam Ly Thư Viện ta, ngài nên cung cung kính kính xưng hô sư phụ ta một tiếng sư thúc, người không biết lễ phép như ngài sao xứng nghi ngờ lễ phép cùng đức hạnh của người khác? Chẳng lẽ nói người tuổi lớn già đời, không có bản lĩnh thật sự mà lại chỉ có bản lĩnh cậy già lên mặt?Tính khí của Bạch Thương Đông sao có thể chịu thua thiệt, bĩu môi tiếp tục nói: Lại nói, Nam Ly Thư Viện cũng không phải là tư sản của một mình ngài, lệnh chiêu mộ cũng không phải tư vật của nhà ngài, Kính Thai Viện chúng ta vốn là một trong 36 viện của Nam Ly, đương nhiên cúng có tư cách được phân chia lệnh chiêu mộ.
Coi như là đích thân viện trưởng đến, cũng sẽ không nói không phân lệnh chiêu mộ cho chúng ta.
Ngài thứ nhất không phải là Chí Nhân, thứ haikhông phải là viện trưởng, nhưng ở nơi này cáo mượn oai hùm cậy già lên mặt, ta làm một người sư đệ, đều muốn đỏ mặt thay cho ngài.
Nếu không phải là xem ở mặt mũi của Liên Ẩn Hiền Nhân, chuyện hôm nay ta tuyệt sẽ không bỏ qua như vậy, nhất định phải đến trước mặt viện trưởng nói cho rõ ràng, xem thử một chút xem đến cùng là Kính Thai Viện ta có tư cách được phân chia lệnh chiêu mộ hay không, nhìn một chút xem đến cùng là Nam Ly Thư Viện này có phải là đểngài một tay che trời, làm cho bọn đệ tử nhà nghèo chúng ta có lý mà không dám nói, có oan mà không chỗ bày tỏ hay không.Ngươi...!Ngươi... Lục Cốc Hiền Nhân bị tức giận chỉ ngón tay vào Bạch Thương Đông run lẩy bẩy, dưới cơn thịnh nộ liền muốn ra tay dạy dỗ Bạch Thương Đông.Liên Ẩn Hiền Nhân vội vàng ngăn cản Lục Cốc Hiền Nhân, thân phận của Bạch Thương Đông đặc biệt, không phải là đệ tử Văn Sĩ bình thường có thể so với, ở trước mặt mọi người trong Thiên Tâm các này, nếu như Lục Cốc Hiền Nhân quả thật đánh tên đệ tử của Chí Nhân là Bạch Thương Đông này, cũng là đệ tử duy nhất của Kính Trần, coi như là Phó Thanh Y muốn bênh vực Lục Cốc Hiền Nhân cũng không được, mặc kệ như thế nào đều phải cho Kính Trần một câu trả lời,đến lúc đó Lục Cốc Hiền Nhân chỉ có thể càng mất thể diện hơn.Gọi thẳng danh hiệu của trưởng bối là bất hiếu, không tuân thủ điều luật của học viện là bất trung, người bất trung bất hiếu như thế, còn có mặt mũi đứng ở chỗ này lời lẽ chính nghĩa dạy dỗ người khác, da mặt ngươi quả là dầy không ai bằng. Bạch Thương Đông thấy Hào Liên Ẩn kéo Lục Cốc lại, trong lòng càng thêm yên ổn, vội vàng lại bỏ thêm một câu.Phốc...!Ta giết ngươi... Lục Cốc bị tức tới hộc máu, liền muốn đẩy Hào Liên Ẩn ra một chưởng đánh chết Bạch Thương Đông.Bạch Thương Đông thấy tình thế không ổn, biết rõ lưu lại nơi này chọc Lục Cốc giận điên lên nói không chừng sẽ thật sự liều lĩnh giết hắn, liền vội vàng xoay người rời đi, vừa đi còn vừa nói: Nếu ngươi không cho Kính Thai Đảo chúng ta lệnh chiêu mộ, ta liền đi tìm viện trưởng hỏi một câu, đến cùng là Kính Thai Đảo chúng ta có tư cách cầm lệnh chiêu mộ hay không.Nói xong, Bạch Thương Đông liền chạy như một làn khói ra khỏi Thiên Tâm các, không cho Lục Cốc cơ hội nổi điên.Phụ thân bớt giận, Bạch Thương Đông là đệ tử duy nhất của Kính Trần sư thúc, nếu như thật sự chết ở Thiên Tâm các chúng ta, những người đối đầu của ngài như thế nào lại bỏ qua cơ hội như vậy, đến lúc đó sợ rằng toàn bộ Thiên Tâm các đều sẽ rơi vào trong tay người khác. Hào Liên Ẩn liều mạng kéo Lục Cốc Hiền Nhân lại khuyên nhủ.Hào Liên Ẩn cũng không nghĩ tới, Bạch Thương Đông thoạt nhìn là một thiếu niên mi thanh mục tú, nhưng lá gan lại lớn như thế, ngôn từ cũng sắc bén như vậy, tại chỗ đem Lục Cốc đường đường là một Hiền Nhân mắng cho máu chó xối đầu, gần như đã làm cho Lục Cốc Hiền Nhân tức hộc máu.Nghĩ đến những lời Bạch Thương Đông mới vừa nói, trong lòng Hào Liên Ẩn có chút dở khóc dở cười, gì mà một