Trên trán Xích Long Hiền Nhân lộ ra vẻ giận, định phất tay áo xuất thủ một lần nữa, chỉ là mục tiêu xuất thủ lần này cũng không phải là Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu, mà là vọt thẳng tới chỗ Bạch Thương Đông.
Mặc dù Ngàn Năm Một Giấc Mộng là Thần binh Thánh phẩm Cấp Hiền Nhân, nhưng dù sao thì Bạch Thương Đông cũng không thể sử dụng nó, chỉ dựa vào lực lượng bản thân Ngàn Năm Một Giấc Mộng, xa xa không đủ để địch nổi cường giả cấp Hiền Nhân chân chính.
Xích Long, dừng tay.
Phó Thanh Y chậm rãi đi tới, chỉ mấy bước đã tới trước mặt Xích Long Hiền Nhân, để cho Xích Long Hiền Nhân thu hồi tay áo đã sắp phất ra.
Một đám đệ tử cùng Sư giả của Nam Ly Thư Viện đều tiến lên phía trước bái kiến Phó Thanh Y.
Viện trưởng, Bạch Thương Đông chỉ là một tên Văn Sĩ, nếu để cho hắn thu đệ tử, há chẳng phải là sẽ vô ích lỡ hai đệ tử Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, hắn tuyệt đối không có tư cách thu đệ tử.
Xích Long Hiền Nhân căm tức nhìn Bạch Thương Đông nói.
Phó Thanh Y khẽ thở dài: Lệnh chiêu mộ là ta để cho Thiên Tâm Các cho Bạch Thương Đông, nếu như hắn đã có lệnh chiêu mộ, dĩ nhiên là có tư cách thu đệ tử.
Nhưng mà! Xích Long Hiền Nhân còn muốn nói thêm điều gì nhưng lại bị Phó Thanh Y ngắt lời.
Xích Long, ngươi còn nhớ được đạo câu khắc trong Hải Nhai Tấm? Phó Thanh Y nhìn Xích Long Hiền Nhân hỏi.
Tuyệt cú của khai sơn tổ sư của Nam Ly Thư Viện chúng ta lưu lại, tự nhiên là ta nhớ kỹ.
Xích Long Hiền Nhân không hiểu tại sao lúc này Phó Thanh Y lại nhắc tới chuyện này.
Bây giờ đó đã không phải là tuyệt cú nữa.
Tiếng Phó Thanh Y mặc dù nhỏ, nhưng lại để cho tất cả mọi người bên trong Xuân Huy Tấm đều lộ ra vẻ kinh dị, sắc mặt của Xích Long Hiền Nhân càng là đại biến, trong lòng sinh ra dự cảm không hay.
Bạch Thương Đông đối được tuyệt cú của tổ sư lưu lại, thành tựu ở phương diện văn đạo của hắn sâu không lường được, ở phương diện văn đạo, ngoại trừ Kính Trần sư huynh, ngay cả ta cũng tự nhận không bằng hắn, xem như là văn đạo số một của Nam Ly ta, cho nên ta mới để cho Thiên Tâm Các cho hắn lệnh chiêu mộ.
Phó Thanh Y lời vừa nói ra, toàn bộ Xuân Huy Tấm lập tức giống như là vỡ tổ, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Bạch Thương Đông, nghị luận sôi nổi.
Thật hay giả? Ngay cả viện trưởng đều tự nhận thành tựu ở phương diện văn đạo không bằng Bạch Thương Đông kia?Viện trưởng đều đã nói như vậy, nhất định là sự thật a, chẳng lẽ viện trưởng còn có thể vì một tên Văn Sĩ mà nói dối hay sao?Văn đạo tu vi vi của tên Bạch Thương Đông kia thật sự mạnh như vậy sao?Ngay cả tuyệt cú do tổ sư lưu lại đều đối được, làm sao có thể không mạnh!.
Sắc mặt của Xích Long Hiền Nhân biến đổi bất định, một lúc lâu sau mới cắn răng nói: Coi như là văn đạo tu vi vi của hắn có thể sánh vai với Chấp Viện của chư viện, vậy cũng không có tư cách chiêu thu đệ tử, dù sao thì văn đạo tu vi là chỉ là một mặt, tu vi võ đạo mới là quan trọng nhất, hắn chỉ là một Văn Sĩ, phẩm cấp còn không cao bằng Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu, hắn dựa vào cái gì làm sư phụ đi chỉ điểm bọn họ? Nếu như võ đạo không được, văn đạo khá hơnnữa thì có ích lợi gì?Phó Thanh Y im lặng không nói, Xích Long Hiền Nhân nói cũng không sai, mặc dù người chỉ thuần túy tu văn đạo cũng có thể tăng cấp phẩm cấp, nhưng cũng không có năng lực chiến đấu gì, từ đầu đến cuối đều không có tác dụng.
Lời này của Xích Long Hiền Nhân, cũng để cho Sư giả của các viện đều hết sức đồng ý, dù sao thì văn võ song tu mới là chính đạo, thành tựu văn đạo có mạnh hơn nữa, vậy cũng chỉ có thể tính là một mặt.
Xích Long, Bạch Thương Đông, các ngươi xem như thế này có được không, mỗi người đều thối lui một bước, Hoàng Tiên cùng Nam Cung Tiêu, mỗi viện của hai người các ngươi đều thu một người.
Phó Thanh Y nói.
Không được.
Xích Long Hiền Nhân cùng Bạch Thương Đông giống như là trăm miệng một lời nói.
Phó Thanh Y khẽ cau mày, hai người kia đều không phải là người làm người khác bớt lo, hắn đã đưa ra đề nghị như vậy, hai người vậy mà ở ngay trước mặt tất cả mọi người trực tiếp từ chối đề nghị của hắn.
Viện trưởng, cũng không phải là ta không muốn nghe theo sự sắp xếp của ngài, ta thật sự không đành lòng nhìn Bạch Thương Đông làm trễ nải đệ tử có thiên tư tuyệt cao như thế, không đành lòng nhìn người có kinh thế chi tài bị giáo dục thành phế vật.
Sắc mặt của Xích Long Hiền Nhân âm trầm nhìn Bạch Thương Đông nói.
Xích Long sư huynh, ngươi nói ta dạy hư học sinh thật sao? Bạch Thương Đông cũng không tức giận, chỉ bình tĩnh nhìn Xích Long