Cung Tố Quân đã tỉnh lại, lúc nhìn thấy Bạch Thương Đông trước mắt đầu tiên là vui mừng, tiếp đó liền kinh hãi, chỉ thấy mắt phải của Bạch Thương Đông đang rỉ ra máu tươi, giống như quỷ mị.
Không sao, chỉ là ánh mắt không chịu nổi kình khí tự thân trùng kích, cũng không phải là bị người khác gây ra thương tích.
Bạch Thương Đông lau máu ở trên mắt phải một cái, chỉ là vẫn có tia máu rỉ ra, mắt phải sưng đỏ lên, tầm nhìn cũng biến thành có chút mờ nhạt.
Phẩm cấp của hắn thật sự quá thấp, trình độ cường hóa thể xác còn rất thấp, không chịu nổi lực trùng kích lúc mở ra Nguyệt Luân Nhãn, đây còn là bởi vì hắn đã tu luyện qua kỹ năng nhãn lực Kính Tâm Nhãn, nếu không thì rất có thể mắt phải sẽ trực tiếp nổ bể, lực lượng Nguyệt Luân Nhãn thật sự là quá mạnh mẽ.
Ma Nhân đâu? Lúc này Cung Tố Quân mới giật mình tỉnh lại, phát hiện mình đã ngồi trên người Đại Bạch Nga, vội vàng nhìn ra bốn phía, lại thấy bốn phía là một mảnh mưa gió mịt mờ, hạt mưa rơi vào trong nước biển màu máu đỏ, phát ra âm thanh tí tách, trừ ra cũng không có âm thanh gì khác nữa.
Đã giết.
Bạch Thương Đông nhắm mắt phải lại, tận lực để cho mắt phải được nghỉ ngơi, để có thể nhanh chóng khôi phục.
Bây giờ Đại Bạch Nga đã sắp mang theo bọn họ rời khỏi khu vực Dải san hô Đại Vũ, sau khi chém giết Ma Nhân, hắn liền lập tức giải trừ hoa văn màu máu trên người Cung Tố Quân, Đại Bạch Nga cùng Hồng Lệ, lập tức lên đường rời khỏi Dải san hô Đại Vũ, để tránh tiếp tục xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Trước lúc hắn tới Dải san hô Đại Vũ đã bị Tư Đồ Trường Không cướp đi Ngàn Năm Một Giấc Mộng, ở Dải san hô Đại Vũ gặp phải Ma Nhân đã mấy trăm năm chưa từng xuất hiện, Bạch Thương Đông lo lắng chuyện này cũng không chỉ đơn giản là ngoài ý muốn mà thôi.
Cũng còn may là trên đường rời Dải san hô Đại Vũ cũng không gặp chuyện gì ngoài ý muốn nữa, sau khi ra khỏi khu vực Dải san hô Đại Vũ, Bạch Thương Đông âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Có muốn đi Kính Thai Đảo ngồi chút hay không? Ra khỏi Dải san hô Đại Vũ, Bạch Thương Đông nhìn Cung Tố Quân mỉm cười hỏi.
Ta đi ra cũng có chút quá lâu rồi, cũng cần phải trở về, ngày khác đi.
Trong lòng Cung Tố Quân dường như có chút không yên.
Bạch Thương Đông cũng không miễn cưỡng, sau khi đưa Cung Tố Quân về Lăng Hư viện xong liền trực tiếp đi Hình Viện, muốn thu hồi Ngàn Năm Một Giấc Mộng, sau khi ở Dải san hô Đại Vũ gặp phải Ma Nhân, hắn luôn cảm thấy chuyện có chút gì đó không ổn.
Tại sao ta không thể cầm lại Ngàn Năm Một Giấc Mộng? Chuyện quả nhiên giống như Bạch Thương Đông đoán, sau khi hắn tìm được Tư Đồ Trường Không, Tư Đồ Trường Không vậy mà nói cho hắn biết, Ngàn Năm Một Giấc Mộng tạm thời do Hình Viện bảo quản.
Bởi vì thực lực của ngươi còn chưa đủ để bảo vệ Ngàn Năm Một Giấc Mộng, mà Ngàn Năm Một Giấc Mộng đối với Nam Ly Thư Viện chúng ta quá là quan trọng, chẳng may ngươi tiến vào một ít hiểm địa, lại để cho Ngàn Năm Một Giấc Mộng lưu lạc, Nam Ly Thư Viện chúng ta không có cách nào chịu đựng được tổn thất to lớn như vậy, cho nên trước khi ngươi tấn thăng Hiền Nhân, Ngàn Năm Một Giấc Mộng đều sẽ tạm thời do Hình Viện bảo quản, chờ đến lúc ngươi tấnthăng Hiền Nhân, có lực lượng chân chính vận dụng nó, liền có thể thu hồi về.
Tư Đồ Trường Không mặt không biểu tình nói.
Tổn thất? Nếu như ta không mang Ngàn Năm Một Giấc Mộng về, các ngươi có cơ hội bị tổn thất sao? Bạch Thương Đông tức giận vô cùng, cười lạnh nói.
Liền bởi vì chúng ta đã mất đi một lần, tuyệt không thể lại mất đi lần thứ hai, cho nên bây giờ cần phải bảo đảm Ngàn Năm Một Giấc Mộng tuyệt đối an toàn.
Tư Đồ Trường Không lạnh nhạt nói.
Nếu như ngươi không nói rõ ràng, ta sẽ đi tìm viện trưởng hỏi xem, dựa vào cái gì thần binh của Kính Thai Viện chúng ta lại để Hình Viện các ngươi giam giữ.
Bạch Thương Đông biết rõ lấy lực lượng của chính mình, cưỡng ép đoạt lại Ngàn Năm Một Giấc Mộng là không có khả năng.
Đây là quyết định chung của trưởng lão viện cùng viện trưởng, ngươi tìm ai cũng không có tác dụng, nếu như không tin, ngươi có thể tự mình đi hỏi viện trưởng.
Tư Đồ Trường Không cúi đầu nhìn cuốn sách trên tay, cũng không nhìn Bạch Thương Đông, chỉ lạnh nhạt nói.
Tại sao ngươi biết rõ lúc đó ta phải đi Dải san hô Đại Vũ? Bạch Thương Đông đột nhiên nhìn Tư Đồ Trường Không hỏi.
Tư Đồ Trường Không ngẩng đầu lên nhìn Bạch Thương Đông, vậy mà lộ ra mấy phần vẻ tán thưởng: Ngươi còn không tính là quá đần, câu trả lời mà ngươi muốn biết rõ ta không thể trả lời ngươi, nhưng mà có ít câu trả lời không phải đã sớm ở trong lòng ngươi rồi hay sao?Dừng một chút, Tư Đồ Trường Không lại nói: Ta có thể nói cho ngươi biết một chút, làm tất cả cố gắng để cho mình trở nên mạnh mẽ, để cho mình xứng với Ngàn Năm Một Giấc Mộng, khi đó lại không có ai có khả năng ngăn trở ngươi cầm lại Ngàn