Không biết sống chết. Bính Hỏa Chân Nhân âm thầm cười lạnh.Được, ta an tâm rồi. Hiền Nhân Lục Cốc nhìn chằm chằm vào Bạch Thương Đông đang tràn đầy tự tin nói.Đã như vậy, vậy thì mời Lục Cốc sư huynh mời Liên Ẩn Các chủ cùng đi ký kết khế ước đi, chỉ cần ta giải toàn bộ ra Thánh phẩm, về sau hai vị chính là Sư giả của Kính Thai Viện ta, còn có hai ngàn điểm Chấp Viện cống hiến kia cũng thuộc về ta. Bạch Thương Đông nói.Hiền Nhân Lục Cốc hơi do dự một lát, sau đó mới đánh ra một tờ linh phù, không lâu lắm liền thấy Hiền Nhân Liên Ẩn ngồi trên một con hạc màu xám to lớn bay tới, vạt áo tung bay giống như là tiên tử trên Tiên Giới.Phụ thân, ngài vội vã gọi ta tới là có chuyện gì gấp sao? Từ trên lưng con hạc màu xám đi xuống, Hiền Nhân Liên Ẩn nghi ngờ nhìn Hiền Nhân Lục Cốc hỏi.Hiền Nhân Lục Cốc đơn giản đem mọi chuyện nói lại một lần, Liên Ẩn bất đắc dĩ nói: Phụ thân, bây giờ ta rất tốt, ngài không cần phải để ý.Mặc dù Bạch Chấp Viện chỉ là một Văn Sĩ, nhưng mà phương diện văn đạo xác thực là có chỗ hơn người, nếu như hắn đã nói là có thể, hẳn là không có vấn đề gì, thử một lần cũng không sao. Hiền Nhân Lục Cốc khuyên.Hiền Nhân Liên Ẩn nhìn Hiền Nhân Lục Cốc đang mặt đầy vẻ khẩn cầu một chút, lại nhìn Bạch Thương Đông ở bên cạnh một chút, chỉ hơi cười khổ một tiếng, nhẹ nhàng gật đầu coi như là đã đồng ý.Bạch Thương Đông cùng Lục Cốc, Liên Ẩn tiến hành lập khế ước, nếu như Bạch Thương Đông thành công giải ra bốn miếng Thánh Vật Lệnh, Lục Cốc cùng Liên Ẩn đều sẽ trở thành Sư giả danh dự của Kính Thai Viện, mà nếu như Bạch Thương Đông không giải ra hoặc là không giải ra Thánh phẩm được, như vậy Bạch Thương Đông sẽ mặc cho Lục Cốc xử trí.Thật ký, Bạch Chấp Viện thật có thể giải ra kia bốn miếng Thánh Vật Lệnh sao? Thật sự quá khó khăn.Văn đạo của Bạch Chấp Viện sâu không lường được, nếu như hắn đã ký khế ước như vậy, hẳn là trong lòng đã có chút nắm chặt....Bạch Thương Đông bắt đầu hành động, nhìn bốn miếng Thánh Vật Lệnh trong hộp hẹp dài kia một chút, tiện tay từ bên trong cầm lấy một miếng, đưa ngón tay ra liền muốn viết lên.Cử động này làm cho Hiền Nhân Lục Cốc sợ hết hồn, vội vàng bước ra một bước, trong nháy mắt đã đến trước mặt Bạch Thương Đông, bắt được cánh tay của Bạch Thương Đông, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Thương Đông nói: Ngươi cần phải cân nhắc cẩn thận, nếu như không giải ra Thánh phẩm, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, coi như viện trưởng tới cầu tha thứ cho ngươi, ta cũng sẽ nhất định lấy mạng của ngươi, bởi vì bọn chúng quá quan trọng đối với ta,tuyệt đối không cho phép có bất kỳ sai lầm nào.Nếu như ngươi không tin ta, thì có thể đi tìm người khác. Bạch Thương Đông lạnh nhạt nói.Ta không phải là không tin ngươi, nhưng mà hy vọng ngươi có thể thận trọng hơn một chút. Hiền Nhân Lục Cốc từ từ buông tay Bạch Thương Đông ra.Ta đã rất thận trọng. Bạch Thương Đông vừa nói vừa nhấc tay viết lên bên trên Thánh Vật Lệnh.Ahh... Hiền Nhân Lục Cốc không nhịn được lại lên tiếng.Còn có chuyện gì sao? Bạch Thương Đông quay đầu nhìn về phía Hiền Nhân Lục Cốc.Không có... Hiền Nhân Lục Cốc khẽ lắc đầu.Xác thực là không có chuyện gì chứ? Bạch Thương Đông lại hỏi lại một câu.Không sao. Hiền Nhân Lục Cốc lại một lần nữa lắc đầu.Không có việc gì thì ta bắt đầu đây. Bạch Thương Đông nói xong, trực tiếp đưa ngón tay đặt lên trên Thánh Vật Lệnh, viết ra một bài thơ: Chịu đựng nhân gian tuyết cùng sương, trên đỉnh bách hoa tỏa mùi hương.
Thanh phong tự có thần tiên cốt, lãnh diễm thiên nghi tới ngọc đường.Theo viết xong bài thơ Bạch Thương Đông này, hoa mai trên miếng Thánh Vật Lệnh kia giống như là đã sống lại từ trong Thánh Vật Lệnh nở rộ đi ra, nhiều đóa hoa mai tản ra hương thơm mê người, một đóa trong đó nhẹ nhàng rơi xuống, hóa thành một đóa hoa mai ngọc, rơi vào trong lòng bàn tay Bạch Thương Đông, rất nhiều dị tượng cũng tùy theo mà biến mất.Ngọc hương mai...!Thánh phẩm ngọc hương mai... Hiền Nhân Lục Cốc vui mừng quá đỗi, liền lập tức từ trong tay Bạch Thương Đông đoạt lấy đóa hoa mai ngọc kia.Bạch Thương Đông cũng không thèm để ý, lại nắm lấy một miếng Thánh Vật Lệnh khác, đưa tay lại trực tiếp viết lên trên: Cửu Uyển tề tài phẩm độc ưu, tối nghi trâm trợ mỹ nhân đầu.
Nhất tòng phu tử lâm hiên cố, tu dữ phàm ba đấu diễm trù.Hiền Nhân Lục Cốc thấy Bạch Thương Đông đưa tay liền viết, trái tim đều sắp từ trong cổ họng nhảy ra ngoài, khẩn trương tới mức lòng vậybàn tay đều là